Chồng Yêu Là Quỷ

Chương 196: Chương 196: Vực vạn năm




Tô Đoàn gật gật đầu, lần này không nói thêm cái gì nữa, đem hoàng phù thu vào, rồi để lão Cửu dẫn đường.

Chúng tôi cũng đi theo phía sau lão Cửu, bởi vì xe bị đâm hỏng rồi, chúng tôi một đường đi đến nơi.

Chỉ là đi chưa được bao xa, tôi bỗng nhiên phát hiện lão Cửu mang theo chúng tôi quay trở lại chỗ cũ, nơi này vừa rồi rõ ràng đã đi ngang qua a!

Tôi vội vàng túm Tô Đoàn và thì thầm, thấp giọng nói cho cậu ta rằng lão Cửu khả năng đang giở trò với chúng tôi, Con đường này vừa đi qua.

Ai ngờ Tô Đoàn khẽ cười một chút, nói không sai, lần này là con đường đúng, vừa rồi ông ta rõ ràng muốn tìm một nơi không có ai đem chúng ta bỏ xuống, ngôi mộ cổ căn bản không ở vị trí kia.

Tôi nháy mắt liền bị sốc, hỏi cậu ta làm thế nào biết vừa rồi lão Cửu cố ý lừa chúng tôi, chẳng lẽ cậu ta biết ngôi mộ cổ ở vị trí nào?

“Không biết, nhưng Tô gia chúng ta là phong thuỷ thế gia, am hiểu nhất là tìm gió tìm nước, có lẽ là trùng hợp đi, ông ta vừa rồi mang chúng ta đi đến nơi mà đỉnh núi hướng ra, chân núi bên trong lõm, toàn bộ núi hình thành hình bán nguyệt, phía dưới bất ổn, điển hình là nơi hung thần`, người cổ đại coi trọng nhất nơi an táng, không có khả năng đem mộ chôn ở vị trí này, cho nên hắn vừa rồi vẫn luôn lừa chúng ta.”

“Cho nên cậu đã phá hỏng chiếc xe của ông ta, khiến cho ông ta không thể chạy trốn? Hoàng phù kia của cậu thật là lợi hại a, Thậm chí cả máy móc cũng có thể điều khiển.”

Tôi càng thêm ngạc nhiên, vốn dĩ khi có Tô Mộc, Tô Đoàn có vẻ như thằng ngốc, không nghĩ tới khi chỉ có mình cậu, bản lĩnh của cậu ta cũng bộc lộ ra.

Lúc này tôi rốt cuộc minh bạch Tô Mộc vì sao luôn nói Tô gia là gia đình phong thuỷ đối với như vậy một đại gia tộc, tùy tiện đưa ra một người đều không phải là ngu ngốc, bằng không làm sao có thể truyền thừa qua trăm năm, mà không bị lụi bại.

“Ách…… bà hai, người suy nghĩ nhiều.” Đối mặt với sự sùng bái của tôi, Tô Đoàn liền cảm thấy xấu hổ, từu trong túi móc ra hoàng phù, đưa tới trước mặt tôi mặt giải thích nói: “Đây kỳ thật là một khống quỷ phù cực kỳ đơn giản, vừa rồi căn bản không phải lá bùa khống chế cái xe, mà là trên người của tôi vừa vặn có một con quỷ, quỷ này khi còn sống là một vận động viên cử tạ, khí lực cực kì lớn, sau này xảy ra tai nạn xe cộ liền chết, người nhà hắn liền đem hắn đưa tới mời chúng tôi siêu độ một chút, ta cũng chỉ vừa tiếp nhận, còn chưa kịp làm lễ, người liền gọi điện thoại cho tôi, tôi thuận tay đem hắn mang trên thân.”

Tôi như bừng tỉnh đại ngộ, này cũng quá xảo trá đi.

Sau đó tôi cũng cảm thấy xấu hổ, tốt xấu gì tôi cũng đi theo Tô Mộc thời gian dài như vậy, thế nhưng còn cho rằng hoàng phù có thể điều khiển ô tô, đây quả thực là sai lầm vớ vẩn, nếu Tô Mộc biết tôi như vậy, nhất định sẽ chê tôi làm mất mặt anh ấy.

Để tránh ngượng ngùng tôi đành chuyển đề tài, tôi lại hỏi Tô Đoàn lần này lão Cửu có gạt chúng tôi nữa hay không.

Tô Đoàn một bên vừa đi vừa nghiêm túc quan sát địa thế núi non, thấy tôi hỏi, liền trả lời hiện tại còn không thể xác định, nhưng phong thuỷ bên này đã chuyển biến tốt đẹp hơn rất nhiều, hẳn là không sai.

Bởi vì nguyên nhân đi bộ, tốc độ chúng tôi đi rất chậm, hơn nữa như theo lão Cửu nghe nói là vì đi tắt, nên vẫn luôn mang theo chúng tôi đi vào trong núi rừng.

Như vậy đi rồi ta mới phát hiện, rằng lão Cửu thế nhưng đã mang chúng tôi đi đã khá xa, tôi càng đi càng mệt, đi đi dừng dừng, chờ tới khi đến được thôn của lão cửu, đã hơn 10 giờ tối.

Chân của tôi đều đau nhức, cũng may là lão Cửu đưa chúng tôi trở về làng của họ để nghỉ ngơimột chút và ăn tối.

Nghỉ ngơi hơn một giờ, tôi rốt cuộc cảm thấy thoải mái hơn một ít, liền thúc giục lại lão Cửu tiếp tục xuất phát, ông ta nói ngôi mộ cổ liền ở thôn bên cạnh bọn họ, hẳn là đi một lúc sẽ tới nơi.

Lại lão Cửu lại đột nhiên lề mà lề mề, ấm úng nói không muốn đi tới ngôi mộ cổ bởi vì ngôi mộ cổ có niên đại quá dài, âm khí thực nằng, mà bây giờ đêm hôm khuya khoắt, đi chỗ kia rất xúi quẩy.

Nói xong ông ta còn làm tốt bụng, nói cho chúng tôi âm khí nặng sẽ phát sinh tà dị sự tình.

Nghe ông ta nói, trong nháy mắt tôi cảm thấy có chút muốn cười. Nếu nói âm khí, ông ta có thể hiểu rõ bằng tôi và Tô Đoàn ư?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.