Dịch giả: Đức Thành
“Cảm ơn các ngươi.” Na Na khẽ gật đầu với Lam Tiêu cùng Nam Trừng.
Lam Tiêu cùng Nam Trừng đương nhiên sẽ không để cho Na Na phải ở trong phòng tu luyện, trong nhà vẫn còn phòng khách đấy.
Thuở nhỏ thì Lam Tiêu là một cô nhi, hắn một thân một mình lớn lên ở cô nhi viện. Còn cha mẹ Nam Trừng thì thỉnh thoảng sẽ tới nhà chơi vài hôm, phòng khách duy nhất trong nhà chính là làm cho cha mẹ Nam Trừng, mà lúc này thì dĩ nhiên là cho Na Na ở.
“Miện hạ, lúc ngươi dạy Hiên Vũ ta có thể tới nghe không?” Nam Trừng hỏi dò, dù sao thì Na Na cũng là người ngoài nên nàng vẫn có chút không yên lòng.
“Có thể.” Na Na gật đầu.
Nam Trừng âm thầm thở dài một hơi, người ta đã đồng ý cho mình dự thính thì hẳn là sẽ không có vấn đề gì rồi.
Nam Trừng đổi tất cả giường đệm trong phòng khách thành đồ mới, nàng để Na Na nghỉ ngơi trước, sau đó mới mang Hiên Vũ về phòng của mình.
“Hiên Vũ, từ giờ con sẽ bắt đầu đi theo Na Na lão sư học tập, học cái gì phải nói cho mẹ. Nếu cảm thấy có cái gì không đúng là phải nói ngay cho mẹ. được không?” Nam Trừng thấp giọng dặn dò con trai.
“A, vâng. Mẹ, mẹ tới bắt con xem có được không?” Lam Hiên Vũ đột nhiên cười nói.
“Bắt con làm gì?” Nam Trừng sửng sốt một chút.
Lam Hiên Vũ hì hì cười một tiếng, nói: “Bắt được con sẽ cho mẹ ôm một phát.”
Thấy bộ dáng đáng yêu này của hắn, Nam Trừng lập tức nở nụ cười, nàng giơ tay mà chộp về phía hắn: “ Mẹ bắt thì ôm một trăm cái mới buông ra.”
Tuy rằng Nam Trừng nói như vậy nhưng cái chộp này của nàng lại rơi vào khoảng không, bởi vì Lam Hiên Vũ nhảy ngược lại ngay khi nàng vừa vươn tay.
Nam Trừng vừa cười vừa mở hai tay mà nhào về phía con trai, Lam Hiên Vũ bất chợt ngồi thụp xuống. dưới chân hắn đột nhiên phát lực, cả người liền bắn ra ngoài.
“A?” Tuy Nam Trừng không phải một hồn sư chủ chiến nhưng dù sao nàng cũng có tu vi lục hoàn, tốc độ và tố chất thân thể của nàng đều mạnh hơn người thường rất nhiều. Lần thứ nhất nàng bắt hụt thì còn chấp nhận được, nhưng tới lần thứ hai vẫn không bắt được thì nàng đã cảm thấy có chút kinh ngạc.
Nàng xoay người, rõ ràng tốc độ đã nhanh hơn nhưng lại cố ý lắc lư bả vai một cái, giương đông kích tây mà nhào tới lần nữa.
Chân Lam Hiên Vũ khẽ động, ngay khi nàng vừa chuẩn bị ôm được hắn thì thân thể hắn lại xoay tròn mà lướt ngang khỏi người nàng. Cái chộp này của nàng lại một lần nữa rơi vào khoảng không.
“Ha ha, chưa bắt được. Mẹ bắt không được đâu, để con ôm một cái nào.” Liên tục né được ba lần “Bắt” của mẹ làm Lam Hiên Vũ đắc ý cực kỳ.
Nam Trừng không có tiếp tục bắt mà kinh ngạc nhìn hắn. Nàng không biết Lam Hiên Vũ làm như thế nào, nhưng hiển nhiên Lam Hiên Vũ không chỉ né tránh đơn giản như vậy, mà hắn né theo một quy luật đặc thù.
“Hiên Vũ, phương pháp né tránh này con học của ai?”
“ Na Na lão sư dạy con a!” Lam Hiên Vũ nói “ Không phải mẹ bảo con nói tất cả những gì học được cho mẹ biết sao?”
“ Na Na lão sư dạy sao? Lúc nào? Sao mẹ không biết?” lúc này thì Nam Trừng đã chấn kinh rồi.
Lam Hiên Vũ nói: “ Con học trong mộng đấy. A, không phải, Na Na lão sư nói đó là trong không gian ý thức.”
Nam Trừng kinh sợ, nàng vội vàng hỏi, lúc này Lam Hiên Vũ mới đem việc Na Na lão sư dạy mình trong chuyến về cho Nam Trừng biết.
Nghe hắn kể, nội tâm Nam Trừng kinh ngạc tới mức nào thì không cần nghĩ cũng biết.
Có thể tiến vào không gian ý thức của người khác mà lại không làm thương tổn đến đối phương, hơn nữa còn có thể dạy công pháp trong không gian ý thức, việc này phải cần tinh thần lực cường đại tới mức nào mới có thể làm được a? Chỉ sợ Linh Hải Cảnh cũng không được a, rất có thể phải là cảnh giới có cấp độ cao hơn mới được, đó là cảnh giới mà Nam Trừng vẫn luôn mong muốn. Thực lực vị miện hạ này thật sự là quá mạnh mẽ rồi.
Sau khi Nam Trừng đạt đến lục hoàn thì dù nàng có tu luyện thế nào đi nữa thì tốc độ tăng hồn lực vẫn rất chậm, quả thực có thể dùng “Tốc độ nhanh như rùa” để hình dung. Nàng biết tu vi của mình cũng chỉ có thể đạt đến như vậy, nhưng dù sao nàng cũng là Hồn Đế nên những tri thức về hồn sư nàng cũng có khá nhiều.
“Hiên Vũ, chúng ta có thể bắt đầu học chưa?” Ngoài cửa truyền đến giọng nói dễ nghe của Na Na.
Nam Trừng bước ra mở cửa, khi nàng nhìn thấy...Na Na tuyệt sắc dung nhan lần nữa thì trong nội tâm nàng không tự chủ được mà sinh ra vài phần kính sợ. Hiện tại nàng đã có thể khẳng định hoàn toàn rằng Na Na không có bất cứ ác ý gì với Lam Hiên Vũ, vì nếu dùng cái thực lực này của Na Na mà muốn làm gì gia đình họ thì thực sự là dễ như trở bàn tay.
Phải biết rằng Phong Hào Đấu La cũng giống quý tộc thời cổ đại vậy. Chỉ cần họ không làm cái tội ác tày trời gì thì Liên bang cũng sẽ không thể ước thúc được bọn họ.
“Miện hạ.” Nam Trừng cung kính mà khom người với Na Na.
Na Na nói: “Không cần lo lắng, ta sẽ dạy hắn thật tốt. Ngươi cũng tới dự thính đi, võ hồn của ngươi là băng nên cũng có thể tham khảo được một chút.”
Nam Trừng vội vàng gật đầu, tuy rằng nàng cũng không quá khát vọng về việc tăng thực lực, nhưng có thể học cùng con trai thì nàng cũng có thể yên tâm một ít.
Ba người tiến vào phòng tu luyện.
Na Na mỉm cười nhìn Lam Hiên Vũ: “Hiên Vũ, đối với ngươi mà nói thì hiện tại thứ người cần nhất là ổn định tốt căn cơ trụ cột, cho nên giờ chúng ta tu luyện đơn giản một chút. Hôm nay, chúng ta sẽ tới tiến hành luyện tập chống đỡ áp lực, được không?”
“Chống đỡ áp lực? Luyện tập chống đỡ áp lực là cái gì vậy Na Na lão sư?” Lam Hiên Vũ tò mò hỏi.
Na Na nói: “ Lão sư sẽ tăng áp lực cho ngươi, ngươi cần vận chuyển hồn lực của mình để chống cự. Cái này rất có lợi cho việc tăng hồn lực cùng cường độ thân thể, và nó cũng kích phát tiềm năng rất tốt.”
“A, vâng.” thật sự là lúc này Lam Hiên Vũ còn chưa hiểu rõ lắm. Mà Nam Trừng thì cũng vừa mới nghĩ thông.
Lúc trước, khi võ hồn của Lam Hiên Vũ xuất hiện biến hóa không phải vì áp lực của Diệp Phong sao? Có điều, áp lực sẽ sẽ không làm thương tổn đến hắn chứ?
Có vẻ như Na Na đã cảm nhận được sự lo lắng của Nam Trừng, nàng cười nói: “Ta sẽ khống chế tốt, ngươi cũng tới đi.” Na Na vừa nói vừa vung tay trái lên, Nam Trừng vừa cảm thấy thấy hoa mắt thì nàng đã bị chuyển tới vị trí khác.
Lúc trước thì Nam Trừng còn đang đứng cùng Lam Hiên Vũ, nhưng lúc này thì Na Na lại ở chính giữa, mà nàng cùng Lam Hiên Vũ thì lại ở hai phía của Na Na.
Đây là năng lực gì vậy? Khi Nam Trừng vừa mới giật mình thì một cỗ khí tức đã phóng ra từ trên người Na Na. Nam Trừng chỉ cảm thấy có một cỗ áp lực đập vào mặt, tuy nó không quá mạnh mẽ nhưng nhất định phải vận chuyển hồn lực thì mới có thể đối kháng. Nàng vội vàng phóng thích Võ Hồn, nhiệt độ xung quanh đột nhiên hạ thấp xuống một cách rõ ràng, bốn vàng hai tím, sáu cái Hồn Hoàn bay dần lên từ dưới chân nàng.
Mà khi nàng phóng thích võ hồn thì áp lực mà Na Na phóng ra cũng lại tăng cường theo.
Nam Trừng nhìn về phía Na Na.
Na Na chỉ là đứng yên ở đó mà nhìn Lam Hiên Vũ, căn bản là nàng không nhìn tới phía Nam Trừng, nhưng áp lực mà nàng phóng ra vẫn là tồn tại một cách chân thật. Lúc này Nam Trừng cảm thấy thật sự là mình còn hiểu biết quá ít về giới hồn sư.
Lúc này Lam Hiên Vũ cũng đang cảm nhận được luồng áp lực của Na Na. Luồng áp thực này là từ bốn phương tám hướng mà đến đè ép thân thể hắn. Hắn dựa theo lời Na Na mà phóng xuất hồn lực của mình, dựa theo lộ tuyến vận hành Huyền Thiên Công mà điều chuyển.
Áp lực dần gia tăng một cách chậm chạp. Dưới cỗ áp lực này thì thậm chí Lam Hiên Vũ còn có thể cảm nhận được tốc độ vận chuyển hồn lực của mình đang tăng mạnh, nhưng chúng cũng đang không ngừng tiêu hao.
“Cảm thụ sự biến hóa của thân thể, cố gắng khống chế hồn lực, đừng cho nó chạy loạn, cứ dựa theo công pháp của ngươi mà vận hành, có thể phóng thích Võ Hồn.” Bụng nói của Na Na lại vang lên trong đầu hắn.