Chung Cực Đấu La - Đấu La Đại Lục 4

Chương 285: Chương 285: Tiền Lỗi biến thân




Dịch: Đức Thành

Tiền Lỗi vẫn không thể phóng xuất ra đệ nhị Hồn kỹ, giờ khắc này hắn đã có chút sụp đổ, hắn cảm thấy mình thật sự quá vô dụng. Khi tất cả mọi người toàn lực đối địch, chỉ có hắn vẫn là hoàn hảo không chút tổn hại, thậm chí Song Đầu Viên Hầu Vương còn không thèm liếc hắn một cái.

Ta không muốn làm một tên phế vật! Tiền Lỗi điên cuồng rống giận trong lòng, hai con mắt của hắn đã trở nên mờ mịt, nước mắt thể khống chế mà chảy xuống. Hắn đột nhiên quát to một tiếng, cứ giang hai cánh tay như vậy mà xông thẳng đến phía Đại Địa Chi Hùng, không thể để cho vật triệu hoán tời đi như vậy được!

“Mập mạp!” Lam Hiên Vũ quát to một tiếng, nhưng lúc này khoảng cách của hắn với Tiền Lỗi có chút xa, cũng không kịp đi ngăn trở.

“Uỵch____” Tiền Lỗi đụng thẳng vào Đại Địa Chi Hùng.

Nhưng một màn khiến cho Lam Hiên Vũ giật mình lại đột nhiên xuất hiện. trong nháy mắt Đại Địa Chi Hùng va chạm với Tiền Lỗi, một đoàn ánh sáng chói mắt đột nhiên lóe lên, thời gian phảng phất như ngừng lại. Sau lưng Tiền Lỗi, một đồng tiền vàng to lớn hư ảo chợt nổi lên, từng đạo kim quang bắn ra từ trong đồng tiền vàng này mà rót vào thân thể Tiền Lỗi. Chỉ trong chốc lát, cả người hắn liền trở nên hư ảo, mà Đại Địa Chi Hùng đụng vào hắn lại chính là đụng dưới tình huống như vậy.

Trong tiếng nổ vang, toàn thân Tiền Lỗi sáng lên một màn kim quang chói mắt, khi Đại Địa Chi Hùng đụng vào thân thể có chút hư ảo của hắn, thân thể hắn liền cấp tốc biến lớn. Hắn mười hai tuổi, thân cao chỉ chừng mét rưỡi, thể trọng ước chừng một trăm năm mươi cân.

Nhưng lúc này, chỉ trong vòng mấy giây ngắn ngủi, chiều cao của hắn liền đạt đến hơn hai mét, toàn thân mọc ra một tầng lông mao màu nâu nhạt, thân thể trở nên cường tráng vô cùng, nhất là đôi bàn tay, cảm giác lực lượng cường đại lập tức truyền khắp toàn thân, trên thân hắn mơ hồ còn có tia sáng màu vàng phun trào. Đồng tiền kim quang sau lưng hắn đột nhiên có hấp lực truyền tới, mạnh mẽ hút cả Triệu Hoán Chi Môn đến sau lưng hắn rồi biến mất vô tung.

Lúc này Tiền Lỗi đã như một gã hồn sư có được võ hồn Đại Địa Chi Hùng, hắn biến thân!

Một màn này đã làm tất cả những người còn tỉnh táo đều phải trợn mắt hốc mồm, thế này cũng được? Triệu Hoàn Kim Tiền của Tiền Lỗi lại còn có một mặt thần kỳ như thế?

Tiền Lỗi cúi đầu nhìn thân thể mình rồi quát to một tiếng: “Hiên Vũ, chúng ta cùng tiến lên!”

Lúc này hắn chỉ cảm thấy mình lớn mạnh vô cùng, lòng tự tin đã được đề thăng tới cực hạn. Vừa sải bước liền xông tới phía Song Đầu Viên Hầu Vương. Lam Hiên Vũ lúc này vừa chậm rãi bước tới phía trước, vừa điều chỉnh trạng thái của mình. Nhìn Tiền Lỗi chạy tới, Lam Hiên Vũ vung tới một nhánh kim văn Lam Ngân thảo, quấn quanh bên hông mà phụ trợ cho hắn, đồng thời cũng để kéo hắn khi nguy cấp. Tay trái đang được bao bởi tầng vảy bạc của Lam Hiên Vũ đột nhiên điểm vào không trung, từng mũi băng nhũ ngưng tụ mà thành, sau đó, đoàn băng nhũ liền vọt thẳng đến hướng Song Đầu Viên Hầu Vương.

Đúng lúc này, Song Đầu Viên Hầu Vương đột nhiên ngẩng đầu, trên cả hai cái đầu đều lộ những biểu cảm vô cùng thống hận. Nó đột nhiên cuồng hống một tiếng rồi bắn người mà lên, đánh nhào tới hướng Lam Hiên Vũ.

Nhưng lúc này Lam Hiên Vũ lại trở nên bình tĩnh dị thường, vừa rồi điều chỉnh trạng thái bản thân, hắn cũng đồng thời phỏng đoán trạng thái hiện tại của Song Đầu Viên Hầu Vương. Lúc trước, ít nhất nó đã hai lần mượn nhờ lực lượng của hai vầng Lam Tử Dương để bùng nổ. Theo những kinh nghiệm trước đó mà xét, dạng bùng nổ này cũng gây tiêu hao rất lớn đối với đám quái thú này, bởi vậy chúng nó sẽ không thể kéo dài sự bùng nổ. Con Song Đầu Viên Hầu Vương này chính là con duy nhất bọn hắn thấy có thể mượn nhờ Lam Tử Dương liên tục hai lần.

Cánh của nó đã bị trọng thương, rõ ràng không thể tiếp tục bay lượn, trên thân cũng bị thương không nhẹ. Nó còn có bao nhiêu sức chiến đấu thì Lam Hiên Vũ không rõ, nhưng nó không am hiểu phòng ngự, nên đây chính là cơ hội.

“Lên!” Lam Hiên Vũ hét lớn một tiếng, dưới chân bỗng nhiên gia tốc, lập tức xông tới hướng Song Đầu Viên Hầu Vương.

Tiền Lỗi cũng chạy nhanh tới, đây là lần đầu tiên hắn muốn cứng đối cứng với kẻ địch. Lúc này hắn rất có lòng tin, lần đầu tiên có được lực lượng mạnh đã làm hắn hoàn toàn quên đi hoảng hốt. Thân thể to béo xông lên, hạ bàn tay vươn tới mà nghênh đón trực tiếp với Song Đầu Viên Hầu Vương.

“Ầm!” Song Đầu Viên Hầu Vương vung cánh tay phải, hung hăng nện vào cánh tay của Tiền Lỗi, chiều cao của nó đã hơn bốn mét, có nghĩa nó đang gấp đôi Tiền Lỗi.

Trong nháy mắt này, Tiền Lỗi đã phải trả một cái giá khá đắt cho sự lỗ mãng của mình, hắn tự nhận là lực lượng lớn vô cùng, nhưng ngay khi va chạm với Song Đầu Viên Hầu Vương, hắn lập tức bị quét bay sang một bên. Hai mắt trên cái đầu màu tím của Song Đầu Viên Hầu Vương đột nhiên bắn hai tia sáng tím về phía Lam Hiên Vũ.

Lam Hiên Vũ lộn một cái liền tránh khỏi công kích của Song Đầu Viên Hầu Vương, dưới chân gia tốc, cả người bỗng nhiên trở nên hư ảo mà lách qua mặt bên, vờn quanh người nó.

“Mập mạp, ngươi bắt lấy cánh tay phải của nó, sau đó dùng trọng lực khống chế, tăng cường trọng lực.” Lam Hiên Vũ quát to một tiếng.

Tiền Lỗi lúc này lăn mình một cái đã bò dậy, Đại Địa Chi Hùng đúng là da dày thịt béo, nếu không thì lúc trước nó chịu nhiều công kích như vậy cũng không còn sống sót. Nghe Lam Hiên Vũ, hắn vội vàng đứng lên, hai tay chắn ở phía trước rồi xông tới hướng Song Đầu Viên Hầu Vương.

Lam Hiên Vũ không ngừng bắn ra từng mũi băng nhũ hoặc từng cái hỏa cầu, quấy rầy Song Đầu Viên Hầu Vương. Lúc này nó chỉ còn lại có một tay, cũng đã mất đôi cánh trợ lực nên rõ ràng đã trở nên không linh hoạt, mà do trọng thương nên nó đã mất khả năng công kích phạm vi lớn, chỉ có thể không ngừng xoay quanh mà công kích Lam Hiên Vũ.

Những mũi băng nhũ và hỏa cầu đó của Lam Hiên Vũ cũng không tính là mạnh, nhưng công kích của hắn lại luôn có thể đánh chuẩn xác tới những vết thương cũ của Song Đầu Viên Hầu Vương, nổ cho những vết thương kia lại một lần nữa phải đổ máu, điều này làm sao có thể không làm Song Đầu Viên Hầu Vương nổi giận đây?

Tiền Lỗi đúng là không am hiểu chiến đấu, dù Song Đầu Viên Hầu Vương đã bị Lam Hiên Vũ kềm chế, nhưng lúc hắn xông lên vẫn không thể bắt lấy cánh tay của Song Đầu Viên Hầu Vương, lại bị nó đá một cước bật văng ra ngoài. Lam Hiên Vũ nhíu chặt lông mày, Tiền Lỗi không thể kiềm chế lại Song Đầu Viên Hầu Vương. Vậy hắn cũng không có cơ hội thông qua bùng nổ mà đánh trọng thương nó. Mặc dù lực khống chế đối với băng hỏa của hắn là rất mạnh, nhưng sự kiềm chế của hồn lực lại làm hắn không cách nào uy hiếp được Song Đầu Viên Hầu Vương.

Mặc dù lực phòng ngự của Song Đầu Viên Hầu Vương không tính mạnh, nhưng sinh mệnh lực của nó lại vô cùng dồi dào, chính điểm này đã giúp năng lực tự lành củ nó trở nên mạnh vô cùng. Lúc này đã có vài vết thương trên cánh tay nó được khép lại. Mặc dù lúc trước chiến đấu đà nó nó tổn thương nặng nề. Nhưng nếu nó khôi phục tới một trình độ nhất định, vậy thì ngay cả một cơ hội nhỏ nhoi cũng không còn.

Liều mạng!

Lam Hiên Vũ là đệ tử của Ngân Thiên Phàm, binh hành hiểm chiêu vốn chính là thứ thầy trò bọn hắn am hiểu nhất.

Trong tích tắc, Lam Hiên Vũ đã làm ra quyết định không chút do dự. Hắn lăn mình dưới đất một cái, nhưng thân thể vừa bắn lên lại hạ xuống, chân phải hắn đột nhiên bị trượt trên mặt một khối đá mà lảo đảo, thân thể lập tức mất ổn định.

Nơi xa, những người đã hoàn toàn thanh tỉnh đều lập tức phát ra từng tiếng kinh hô. Song Đầu Viên Hầu Vương hận Lam Hiên Vũ thấu xương, làm sao nó sẽ bỏ qua cơ hội này? Tay phải nó lập tức đập xuống, từng móng vuốt sắc bén chộp thẳng tới người Lam Hiên Vũ.

Đúng lúc này, thân thể đang mất cân bằng của Lam Hiên Vũ lại đột nhiên ổn định, nửa người trên bất chợt ngửa về phía sau, tránh khỏi cái chộp của Song Đầu Viên Hầu Vương. Cùng lúc đó, hắn chủ động giơ tay phải của mình tới, nói chính xác là hắn dùng ngón cái tay phải nghênh đón cái chộp của Song Đầu Viên Hầu Vương.

“Coong!” Trong tiếng vang giòn, toàn thân Song Đầu Viên Hầu Vương phảng phất như bị chạm điện, cánh tay tráng kiện lại bật ngược lên một cách khó hiểu.

Một tia sáng màu ám lam lóe lên trong lòng bàn tay Lam Hiên Vũ, hắn mạnh mẽ ép xuống, miễn cưỡng khống chế hướng đi của tia quang mang màu ám lan.

“Phốc____”

Tia quang mang màu ám lam như không hề gặp bất kỳ sự ngăn trở nào, xuyên bụng Song Đầu Viên Hầu Vương mà đâm ghìm xuống mặt đất.

Băng Thiên Lương giãy dụa đứng lên từ một lùm cây cách đó không xa, hắn tiêu hao thật sự đã quá lớn, đến mức không còn sức tái chiến. Nhưng lại vừa vặn thấy được cảnh này, hắn không khỏi nghĩ lại một màn khi thi đấu vòng hải tuyển. Cái kia... Là hồn đạo khí sao?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.