Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 295: Chương 295: Thổ Hào




Thổ Hào

- ---------------------------------

Diệp Hạo trả lời khiến ba người trong ô tô toàn bộ đều hết hồn.

Ai cũng không ngờ mĩ nữ vây quanh Diệp Hạo có hàng đống, nhưng giờ cu cậu vẫn còn là xử nam.

- Thật hay giả?

Trương Lan không tin hỏi lại.

- Tôi lừa cô làm gì?

Diệp Hạo nhún vai nói.

- Thật sự khó tin nha.

Trương Lan chậc chậc nói ra.

- Khó tin gì?

- Anh và Đường Phiên Phiên đại mỹ nữ ở chung một chỗ, sao anh có thể nhịn được thế?

Trương Lan tò mò hỏi.

- Cái đệch...

Diệp Hạo vẫn chưa trả lời, bên này Tiếu Lão Thực đã kêu lên.

- Diệp Hạo, cậu và Đường Phiên Phiên ở chung một nhà?

- Có vấn đề gì?

- Vấn đề rất lớn nha.

Vẻ mặt Tiếu Lão Thực đưa đám nói.

- Cậu có biết Đường Phiên Phiên là nữ thần của tôi hay không?

- Diệp Hạo, cậu cũng quá cầm thú rồi.

Viên Cao Tinh một mặt nhăn nhó nói.

- Mị lực lớn, không có biện pháp.

Diệp Hạo nhún vai đáp.

- Kì thật, cậu giờ còn muốn tìm bạn gái, tôi cam đoan có thể tìm ra không ít nữ sinh còn xinh đẹp hơn Đường Phiên Phiên.

Viên Cao Tinh lúc này nói ra.

- Tôi nhìn thấy trên topic có hơn 300 hoa hậu giảng đường của các trường đại học tỏ tình với cậu.

- Không sai, trong đó có đại học Đồng Tể, hoa hậu giảng đường đại học Trùng Khánh xinh đẹp cực kì.

Tiếu Lão Thực cười nói.

- Tôi cảm thấy xinh đẹp nhất vẫn là người viết topic đó.

- Ai thế?

- Chủ topic đã từng đăng ảnh của bản thân, nhưng sau đó đã xóa ảnh đi.

Viên Cao Tinh nói khẽ.

- Lúc ấy tôi quên lưu lại.

- Rất xinh đẹp sao?

- Đẹp như tiên nữ.

- Cậu nói kiểu này càng khiến tôi muốn gặp hơn.

Diệp Hạo cười cười nói

- Hiện tại Phiên Phiên so với trước kia đẹp hơn không ít.

- Đi B Quốc chỉnh dung à?

Tiếu Lão Thực khẽ giật mình hỏi lại.

- Này này, bớt cái suy nghĩ bậy bạ trong đầu các cậu đi được không?

Diệp Hạo trừng Tiếu Lão Thực một cái.

- Vậy tại sao đột nhiên lại đẹp lên?

- Bí mật.

Diệp Hạo không muốn tiếp tục tán gẫu với đám này nữa.

Trong mắt Trương Lan lộ ra thần sắc nghiền ngẫm.

Theo tu vi tăng lên Tiên Thiên cảnh, Trương Lan cảm thấy da thịt bản thân trở nên bóng loáng săn chắc hơn hẳn.

Dù bản thân không dùng mĩ phẩm dưỡng da nhưng da thịt vẫn trắng nõm, mịn màng.

Trương Lan rõ ràng đây là một trong những phúc lợi của tu hành.

Xem ra Đường Phiên Phiên có lẽ cũng như thế.

Nhưng Trương Lan không ngờ Đường Phiên Phiên cũng tu đạo.

- PA Thiên Đường, chính là nơi này.

Tiếu Lão Thực chỉ vào một cửa hàng không tệ lắm ở mặt tiền, nói.

Diệp Hạo đang định xuống xe, Tiếu Lão Thực đột nhiên nghĩ đến cái gì đó.

- Diệp Hạo, cậu bây giờ quá nổi tiếng, hiện tại tự nhiên xuất hiện ở đây thì có sao không?

Tiếu Lão Thực nhìn Diệp Hạo nói.

- Cái này đơn giản thôi.

Diệp Hạo nói xong, thịt và xương cốt liền phát sinh biến hóa, sau đó trước mặt ba người Tiếu Lão Thực xuất hiện một người xa lạ.

- Đây là…Dịch dung thuật hả?

Tiếu Lão Thực kinh ngạc thốt lên.

- Võ học đạt đến cấp độ nhất định đều có thể làm được.

Diệp Hạo cười nói.

Nhưng Tiếu Lão Thực, Viên Cao Tinh không biết Võ học đạt đến trình độ nhất định trong miệng Diệp Hạo thực chất là Tiên Thiên chi cảnh.

Ba người Diệp Hạo sau khi vào trong đó đều lấy số của bản thân, đổi dép rới sự dẫn dắt của phục vụ đi vào phòng.

- Ba vị có quen vị phục vụ nào không?

Phục vụ viên nhẹ giọng hỏi.

- Số 78.

Tiếu Lão Thực nói đầu tiên.

- Số 72.

Viên Cao Tinh nói.

- Tôi không gọi.

Diệp Hạo nhìn phục vụ nói.

- Tôi đến đây chỉ muốn thư giãn một chút.

Nhưng phục vụ vẫn gọi cho Diệp Hạo một cô gái trang điểm xinh đẹp đến.

Hai tay cô gái đặt lên vai Diệp Hạo nói.

- Soái ca, thưởng thức một tí chứ.

- Không cần.

- Đến đây để thả lỏng, tôi nói cho anh biết kĩ năng của tôi thuộc dạng số một số hai ở đây đó, tuyệt đối sẽ cho anh cảm thấy đáng giá.

Cô gái nói xong, cúi xuống bên tai Diệp Hạo nói khẽ.

- Nế không muốn làm thế thì tôi gội đầu cho anh nha.

Diệp Hạo lấy ra 1000 tệ đưa cho cô gái.

- Có thể đi được chưa?

- Tôi còn chưa phục vụ mà.

- Không cần, thế là đủ rồi.

Nữ hài nhìn thấy thái độ của Diệp Hạo đã hiểu Diệp Hạo đến đây không phải để chơi bời, bởi vậy cô cũng không nói gì nữa mà sửa sang quần áo rồi đi ra.

Lúc này ánh mắt Diệp Hạo dừng lại cô gái đứng bên cạnh Tiếu Lão Thực.

- Cô là Lương Tử Quỳnh?

- Đúng.

Lương Tử Quỳnh ngại ngùng, sợ hãi nhìn qua.

Không thể không nói dung mạo Lương Tử Quỳnh rất xinh đẹp, nếu trong lớp nhất định có thể xưng hoa khôi.

Nhưng Diệp Hạo lại cảm thấy Lương Tử Quỳnh có chút làm bộ, vẻ mặt này giống như cố ý giả vờ, vì muốn đổi lấy ý thương tiếc và bảo hộ của nam nhân.

- Tôi nghe Lão Thực nói cô làm nghề này bởi cha mẹ bệnh nặng.

Diệp Hạo nhìn Lương Tử Quỳnh nói.

- Vâng.

Lương Tử Quỳnh trả lời rồi rũ đầu xuống.

- Cô định làm công việc này bao lâu?

- Góp đủ tiền thuốc men cho cha mẹ, tôi sẽ nghỉ việc.

- Cha mẹ cô cần tổng cộng bao nhiêu mới chữa hết bệnh?

- Tầm 50 vạn.

- Tôi hiện tại cho cô 50 vạn.

Lời nói của Diệp Hạo khiến Lương Tử Quỳnh kinh sợ.

- Anh…anh nói anh cho tôi 50 vạn?

Lương Tử Quỳnh làm việc này một năm mới được 10 vạn.

Nói cách khác, cô ít nhất phải làm 5 năm mới có đủ 50 vạn.

- Tôi có thể cho cô 50 vạn.

Diệp Hạo nhẹ gật đầu nói.

- Nhưng có mấy việc tôi phải xác thực mới được.

- Anh nó đi.

Cô tự hồ cũng không còn sự xấu hổ giống như trước đó.

- Thứ nhất, cô nói cho tôi biết tên họ của cô và số căn cước.

Diệp Hạo nghiêm túc nói.

- Anh muốn làm cái gì?

Lương Tử Quỳnh lộ vẻ cảnh giác hỏi lại.

- Không biết thông tin của cô, làm sao tôi có thể biết được lời cô nói thật hay giả.

- Tôi sao biết anh có phải đang đùa bỡn mình hay không?

Diệp Hạo cười cười mở ra phần mềm Bảo Bảo phó.

Mà trong phần số dư tài khoản của hắn có ghi 3000 vạn.

- Nhìn thấy không?

Diệp Hạo đưa di động cho Lương Tử Quỳnh.

Trong mắt Lương Tử Quỳnh nhìn Diệp Hạo đầy vẻ không thể tưởng tượng nổi.

Bảo Bảo phó, phần mềm thanh toán đang rất được ưa chuộng hiện nay, Lương Tử Quỳnh cũng có phần mềm thanh toán này, nhưng cô không ngờ Diệp Hạo có hơn 3000 vạn trong tài khoản, nói cách khác mỗi ngày, lợi tức đều có 9000 tệ.

Phát rồ.

Nghĩ tới đây, trong lòng Lương Tử Quỳnh dâng lên hai chữ này.

- Anh có nhiều tiền như vậy?

Lương Tử Quỳnh hỏi.

Tiếu Lão Thực và Viên Cao Tinh nhìn thoáng qua đều không cảm thấy có cái gì lạ cả.

Hai người biết rõ, trên Thái Sơn Diệp Hạo kiếm được mấy tỷ từ Ko Mitsuru nha.

3000 vạn đối với Diệp Hạo đại gia chả là cái đinh gì?

- Hiện tại cô tin chưa?

Diệp Hạo nhìn Lương Tử Quynh, cười híp mắt hỏi lại.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.