Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 306: Chương 306: Triệu Hoán Thuật




Triệu Hoán Thuật

- ---------------------------------

Trong lúc ngàn cân treo sợi tóc này, bỗng nhiên, một tiếng hống vang dội trong hư không. Sau đó, trước ánh mắt kinh ngạc của hồng y nữ tử, Diệp Hạo biến thành một con Thanh Long dài hơn mười trượng.

Thanh Long vừa xuất hiện đã trực tiếp xuyên qua vết nứt không gian, vẫy đuôi một cái trên không trung rồi biến mất không thấy gì nữa.

- Long Tộc.

Hồng y nữ tử lẩm bẩm nói.

Cô biết rõ Long Tộc là một chủng tộc đáng sợ đến cỡ nào a?

Vấn đề là, trên người Diệp Hạo rõ ràng chỉ có khí tức của Nhân Tộc.

Cô rối loạn không biết làm thế nào.

Lúc này, Diệp Hạo không quan tâm đối phương nghĩ gì.

Vừa rồi, nếu hắn không thi triển kịp Thiên Biến Vạn Hóa chắc chắn đã chết trong tay cô ta.

Diệp Hạo cuối cũng cũng hiểu được tại sao Thanh Hư lại nói Thiên Biến Vạn Hóa rất đáng sợ.

Diệp Hạo biến thành Long Tộc, có thể sử dụng năng lực xuyên qua không gian của Long Tộc.

Khi hắn chưa chạy được bao xa đã thấy Hiểu Minh vội vàng chạy đến. Diệp Hạo khôi phục hình người rơi xuống trước mặt Hiểu Minh.

- Tôi mới vừa nhận được lời cầu cứu khẩn cấp từ phân thân của cậu.

Tiểu đạo sỉ nhìn Diệp Hạo một chút rồi nói:

- Cậu bây giờ không giống như có chuyện nha?

- Có tiểu cô nương muốn giết tôi.

- Tiểu cô nương nào dám làm càn vậy?

Hiểu Minh giận tím mặt.

Nhưng khi Hiểu Minh nhìn thấy Hồng y nữ tử chạy đến, sắc mặt không khỏi thay đổi hỏi:

- Tiểu cô nương trong miệng cậu đây đó hả?

- Đúng vậy a.

Diệp Hạo nhẹ gật đầu.

- Sao anh lại đắc tội với bà cô này rồi?

Hiểu Minh cười khổ hỏi.

- Tôi đang cùng với người bạn cũng lớp về nhà đi qua một hẻm nhỏ thấy được cô ta, kết quả là cô ta nói tôi thấy được dung mạo của cô nên muốn giết tôi, anh nói có phải tôi có oan hay không?

Diệp Hạo còn đang cảm thấy ấm ức đây.

- Chấp Pháp Sứ, cô có hơi quá phận rồi đấy?

Hiểu Minh nghe được nguyên nhân, trầm giọng quát.

- Đệ tử Mao Sơn.

Hồng y nữ tử nhìn chằm chằm Hiểu Minh nói:

- Cậu ở đây có việc gì?

- Chấp Pháp Sứ của Địa Phủ chỉ được quản chuyện Âm Gian, còn chuyện ở Dương Gian, Chấp Pháp Sứ các người không có tư cách quản.

Hiểu Minh trầm giọng nói tiếp:

- Nếu cô cố ý vi phạm, Mao Sơn phái sẽ không tha cho cô.

- Địa Phủ đã sớm hỗn loạn, Mao Sơn thì làm được gì?

Hồng y nữ tử khinh thường đáp lời:

- Đừng lấy Mao Sơn ra uy hiếp tôi.

- Cô đã ngoan cố thì đừng trách tôi không khách khí.

Diệp Hạo giật mình.

Hiểu Minh cũng quá ngông cuồng đi nha?

Tu vi thằng cha này còn không bằng mình mà? Sao hắn dám nói những lời như vậy nhỉ?

Lúc này, trong tay Hiểu Minh đánh ra một pháp ấn, khi hoàn thành, pháp ấn này làm trời đất biến sắc, những đám mây đen nặng nè kéo đến như rơi vào một thế giới khác.

Mao Sơn Triệu Hoán Thuật!

Hồng y nữ tử lạnh lùng nhìn Hiểu Minh:

- Tôi đợi xem cậu có thể triệu hoán ai đến?

Mao Sơn Triệu Hoán Thuật triệu hoán được những tổ sư gia của Mao Sơn Phái.

Kẻ khác có lẽ sẽ kiêng kị Tổ Sư Mao Sơn, những cô ta đã qua lại cùng Mao Sơn không phải ngày một ngày hai, sao phải sợ chứ?

Lại nói, Tổ Sư Mao Sơn hạ phàm chỉ có một sợi tàn hồn, nói cách khác, chỉ có thể phát huy một phần trăm thực lực chân chính mà thôi.

Nhưng khi một tia sáng phá vỡ bầu trời nhập vào cơ thể Hiểu Minh, Hồng y nữ tử lập tức biến sắc.

Hai con ngươi Hiểu Minh sáng lên, toàn thân toát ra vẻ uy nghiêm cổ kính:

- Cô muốn vi phạm quy củ giữa Mao Sơn Phái và Địa Phủ?

- Ông là vị nào?

- Ngươi còn không có tư cách biết tên của ta.

Giọng nói già nua này vừa vang lên, bàn tay vạch nhẹ một cái về không trung, toàn bộ trời đất giống như bị cắt thanh hai nữa, nơi vết cắt xuất hiện một thế giới kinh khủng.

- Địa Phủ.

Sắc mặt Diệp Hạo biến đổi.

Tiện tay đã có thể phá vỡ bình chướng giữa hai giới, người này cường đại đến cỡ nào cơ chứ?

Diệp Hạo không thể tưởng tượng ra được.

- Dương Gian không phải nơi ngươi nên đến.

Người thần bí này vừa nói xong, Hồng y nữ tử như bị sét đánh, thất khiếu(1) trào ra máu tươi. Sau đó, một lực lượng đáng sợ bao phủ cô ta, đưa cô về hướng địa phủ.

(1) thất khiếu: hai mắt, hai mũi, hai tai, miệng.

- Đợi chút.

Hồng y nữ tử không để ý trên mặt đầy máu vội vàng nhìn về người thần bí hô:

- Lần này tôi đến Dương Gian vì có nhiệm vụ trong người.

- Có Âm Quân Pháp Chỉ không?

- Có.

Hồng y nữ tử vội vàng lấy ra một Pháp Chỉ màu vàng rực rỡ.

Người thần bí vẫy tay, Pháp Chỉ bay về tay hắn, đến xem xong mới trả lại cho cô ta.

- Nếu trong tay ngươi đã có Âm Quân Pháp Chỉ ta sẽ cho ngươi một cơ hội. Nhớ kỹ, nếu còn làm xằng làm bậy đừng trách ta làm ngươi hồn phi phách tán.

Nói xong, một tia sáng rời khỏi cơ thể Hiểu Minh bay về hướng hư không vô tận.

Lúc này, Hiểu Minh như bị hút khô ngã trên mặt đất.

Diệp Hạo vội vàng tiến lên đỡ hắn:

- Anh thế nào rồi?

- Chưa chết đươc, đây là di chứng khi thi triển Triệu Hoán Thuật.

Hiểu Minh cười khổ:

- Đúng rồi, tôi triệu hoán là vị Tổ Sư nào vậy?

- Không biết.

Diệp Hạo lắc đầu.

- Không biết?

Hiểu Minh giật mình.

Diệp Hạo đành kể lại sơ lược chuyện vừa rồi cho hắn nghe.

- Được rồi, không nói chuyện này nữa.

Hiểu Minh suy nghĩ một lúc cũng không biết đó là vị Tổ Sư nào, thật sự ra, Mao Sơn Phái có nhiều Tổ Sư lắm.

- Cô có nhiệm vụ gì?

Hiểu Minh nhìn về Hồng y nữ tử hỏi.

- Cậu không có tư cách biết.

Cô ta nhìn Hiểu Minh, trong mắt lóe lên một tia sát ý.

Hiểu Minh lùi về sau một bước, nhưng sau đó rất nhanh đã tiến lên một bước:

- Không sợ nói cho cô biết, lão tử chính là Mệnh Tinh, có bản lĩnh thì động thủ đi.

- Mệnh Tinh?

Cô ta biến sắc, cô hiểu rõ Mệnh Tinh đại biểu cho điều gì.

Con cưng của trời đất a.

Tương lai Mệnh Tinh cho dù ở Địa Phủ cũng sẽ đứng đầu một phương a!

- Người bạn này của tôi cũng là Mệnh Tinh.

Hiểu Minh chỉ Diệp Hạo nói:

- Cô dám động thủ với hai Mệnh Tinh, không thể không nói lá gan của cô rất lớn a.

- Toàn bộ trời đất chỉ có chín Mệnh Tinh, tôi không tin cả hai người đều thuộc số đó.

Cô nghĩ một chút trong mắt lộ ra sự khát máu nói:

- Chờ tôi điều tra rõ ràng sẽ lại đến tìm hai người.

Cô ta cũng rất thẳng thắn.

Nói đi là đi liền.

Thế nhưng, Hiểu Minh hơi lo lắng.

- Bà nương này còn không chịu từ bỏ?

- Tôi cảm thấy tám phần là như thế.

Diệp Hạo không nghĩ đến tình huống như thế này, cô ta còn muốn quay lại giết hai người bọn hắn.

- Diệp Hạo, cậu hãy thành thật nói cho tôi biết, cậu đến cùng có phải mệnh tinh không?

- Anh hỏi chuyện này làm gì?

Diệp Hạo kinh ngạc hỏi lại.

- Chỉ cần bỏ ra một cái giá lớn, có thể thôi diễn xem ai là mệnh tinh.

Hiểu Minh nghiêm túc nhìn Diệp Hạo nói:

- Mà Đại Phủ nắm giữ nhiều loại bí thuật thôi diễn Mệnh Tinh lắm.

- Nếu anh không phải Mệnh Tinh, cô ta nhất định sẽ ra tay với anh.

- Thôi diễn Mệnh Tinh cần thời gian bao lâu?

- Cụ thể thì tôi cũng không biết, nhưng thời gian chắc sẽ không ngắn.

Hiểu Minh suy nghĩ một chút rồi nói.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.