Chung Cực Truyền Thừa

Chương 188: Chương 188: Lâm Dịch ra tay




Lúc này, Thư Mộng chỉ còn cách bình đài một khoảng chừng hai trăm thước, nhưng quang mang màu tím đã tới sát bên người. Nếu như Thư Mộng tiếp tục tiến về phía bình đài, chắc chắn sẽ trúng đòn. Mà hai gã trung niên phía dưới tuy rằng rất nhanh đã bay tới luồng năng lượng đó, nhưng tập hợp lực lượng của tất cả những chiến sĩ làm sao họ có thể ngăn trở hoàn toàn.

Hai mắt Lâm Dịch lúc này đã mở lớn hết cỡ. Thời điểm khi đạo công kích màu tím vừa bay tới, thân hình hắn đã muốn động, khi vài chục đạo năng lượng màu tím đánh tới thì hắn cũng đã cách vách đá khoảng chừng một trăm thước. Lập tức, dưới chân hắn dậm thật mạnh xuống dưới đất, thân hình Lâm Dịch bật lên cao hơn một trăm thước. Hai chân, hai tay giang rộng ra, lĩnh vực màu xanh da trời đột nhiên phóng đại. Lấy Lâm Dịch làm trung tâm, trong phạm vi bán kính một trăm thước, không gian lập tức bị bao phủ bởi thủy hệ lĩnh vực. Hơn hai mươi đạo công kích tử mang đang đánh tới Thư Mộng đều đánh vào lĩnh vực mà Lâm Dịch vừa mới tạo ra.

Trong lĩnh vực của mình, Lâm Dịch chính là thần.

- Ngừng lại!!!!

Lâm Dịch bỗng nhiên hét to một tiếng, trong ánh mắt kinh hãi của tất cả mọi người, hơn hai chục đạo công kích tử mang ngừng lại giữa không trung, sau đó rơi thật mạnh xuống mặt đất.

- Ầm Ầm!!!

Sau khi ngừng lại, những đạo quang mang màu tím rơi xuống chân Lâm Dịch tạo nên những tiếng nổ ầm ĩ. Đám người phía dưới bị dọa phải chạy đi thật xa. Phi thạch bay toán loạn, hơn hai chục đạo công kích do chiến sĩ thất cấp cùng hợp lực sẽ tạo nên lực lượng khủng bố như thế nào?

Chỉ nghe răng rắc vài tiếng, một vết rạn uốn lượn xuất hiện trong tầm mắt của mọi người. Nền đất dưới chân rung chuyển, sắc mặt tất cả mọi người đại biến, phần nứt ra đã phá hủy gần trăm thước của bình đài. Những người đứng trong phạm vi rung chuyển của bình đài, vội vã chạy về hướng khác. Một khối đá đường kính hơn trăm thước, dày hơn năm mươi thước sụt xuống thâm uyên vô tận.

Tất cả mọi người không khỏi kinh hãi nhìn Lâm Dịch đang lơ lửng giữa không trung, bao quanh hắn là lĩnh vực màu xanh da trời.

- Lĩnh vực dị năng giả?

Trong mắt vị thanh niên Thánh cấp mang theo sắc thái kinh ngạc. Mà lúc này, Thư Mộng đã đặt chân lên bình đài, nàng nghi hoặc quay đầu lại nhìn công kích của mọi người. Tất cả đều nằm trong dự tính của nàng, khi mà thủ hạ không tiếp được công kích cũng nằm trong sự tính toán. Thực ra, nàng làm như vậy tức là đã nắm chắc mười phần.

Nhưng mà tất cả những đạo quang mang màu tím không thể công kích tới nàng được, xung quanh Thư Mộng đã được bao phủ bởi một tầng quang mang màu xanh da trời. Nàng vừa mới chuẩn bị sử dụng huyết hạn truyền thừa thì phát hiện cỗ lực lượng đó không kéo nàng xuống đất mà đẩy nàng về phía vị thanh niên Thánh cấp trên bình đài. Điều này thật sự khiến nàng không thể hiểu nổi, căn bản không biết chuyện gì đã xảy ra. Bởi vì lúc này Lâm Dịch quay lưng về phía nàng, vì thế Thư Mộng không thể nhìn thấy khuôn mặt Lâm Dịch.

- Người có Thủy hệ lĩnh vực???

Trên mặt Khắc Lý Tư lộ ra biểu tình vô cùng kinh hãi nhìn Lâm Dịch đang lơ lửng giữa không trung. Hắn không thể nào tin nổi, kẻ bốn tháng trước từng bị mình hành hạ thừa sống thiếu chết. hiện giờ lại là người có lĩnh vực dị năng giả trong truyền thuyết.

Tuy rằng Khải Hi cũng cảm thấy kỳ quái về việc tại sao Lâm Dịch đột nhiên ra tay cứu Thư Mộng, nhưng khi nghe thấy Khắc Lý Tư kinh hô, trên mặt hắn hiện lên vẻ tươi cười, hắn nói:

- Hiện tại có lẽ không cần ta phải nói nguyên nhân cho ngươi biết rồi chứ?

Sắc mặt của Khắc Lý Tư trở nên cực kỳ khó coi, hắn không để ý tới những lời nói của Khải Hi, mà chỉ nhìn chằm chằm vào Lâm Dịch giữa không trung.

Sắc mặt của Ngụy Kiếm và cách chiến sĩ khác cũng trở nên khó coi, nhưng khi thấy rõ khuôn mặt của người trên không trung, lập tức Ngụy Kiếm kinh ngạc thất thanh nói:

- Lâm Dịch???

Mấy người Diệp Khai, Diệp Linh bên cạnh Ngụy Kiếm thấy vậy cũng vô cùng kinh ngạc nhìn Lâm Dịch.

Lâm Dịch nghĩ thầm trong lòng:

- Quả nhiên đã đến rồi!

Lập tức, hắn hít sâu một hơi rồi nói:

- Ngụy lão sư. . . Đã lâu không gặp

Ngụy Kiếm lại vội vàng hỏi:

- Lâm Dịch! Ngươi...Tại sao ngươi lại ở chỗ này? Không phải ngươi...

Ngụy Kiếm còn chưa dứt lời, Lâm Dịch đã hiểu được ý tứ của hắn. Có lẽ người của Tông Phạm đều cho rằng mình đã chết, chỉ là lúc này không phải là thời gian để hàn huyên, hắn chân thành nói với Ngụy Kiếm:

- Ngụy lão sư. . . Những sự tình này, chờ lúc khác ta sẽ nói cho ngài biết.

Ngụy Kiếm há miệng muốn nói gì đó, nhưng thủy chung vẫn không nói được gì. Lúc này, một gã chiến sĩ quát lớn:

- Đám người dị năng giả các ngươi có ý tứ gì? Chẳng lẽ muốn là trái quy định hay sao?

Mấy người Thủy Linh Lung ngẩn người rồi trở nên trầm mặc. Hành động vừa rồi của Lâm Dịch đúng là có chút trái với quy định. Thật lâu về sau, Thủy Linh Lung mới mở miệng nói:

- Nghiêm khắc mà nói thì Thư Mộng cũng được coi là dị năng giả. Coi như dị năng giả chúng ta chiếm một danh ngạch đi. Điều này không tính là trái với quy định chứ?

Những chiến sĩ khác nghe Thủy Linh Lung nói như vậy thì hơi ngẩn ra một chút, chợt nghĩ lại thấy Thư Mộng đúng là có thể coi như một dị năng giả. Đã không có quan hệ gì với chiến sĩ thì đương nhiên là không thành vấn đề gì rồi.

Nhưng mà học viện Ngũ Hành tuy rằng nói như vậy. Nhưng học viện dị năng có người không phục. Chỉ nghe người này hừ lạnh một tiếng rồi nói:

- Hừ!!! Dựa vào học viện Ngũ Hành của các ngươi mà nói chiếm là chiếm sao? Học viện Dị năng chúng ta không đồng ý.

Lâm Dịch trên không trung không khỏi giận dữ trong lòng. Ánh mắt hắn lạnh lẽo nhìn về phía người vừa lên tiếng.

Kẻ này toàn thân đều mang theo điện xà tử mang. Hắn tên là Thác Nại Nhĩ, một gã dị năng giả điện hệ, tóc tai dài dựng lên như gai nhím có vẻ rất khác người.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.