Chung Cực Truyền Thừa

Chương 187: Chương 187: Top 3! (P2)




Thủy Linh Lung tựa hồ nhìn ra Lâm Dịch đang khiếp sợ, nàng không khỏi cười nhẹ một tiếng rồi nói:

- Ba Nhĩ Khắc là Vật Hóa Hỏa Hệ dị năng. Hắn có thể đem toàn thân của mình hoàn toàn biến thành hỏa diễm. Công kích có mạnh cỡ nào, cũng không tạo nên thương tổn quá lớn cho hắn. Bất quá hiện tại chỉ có dị năng phòng hộ, chỉ sau khi đạt tới Thánh cấp thì ngay cả đầu cũng không ngoại lệ đều biến thành hỏa diễm.

Lâm Dịch hoàn toàn ngây người. . . Thật lâu mới sợ hãi than thở nói:

- Dị năng, quả nhiên rất thần bí...

Trước đó Lâm Dịch chưa bao giờ từng nghĩ thân thể con người có thể biến thành đồ vật thực chất.

Học viên Dị năng thực sự không thể so sự chênh lệch với người của học viện Ngũ Hành.

Xung quanh người Khắc Lý Tư có một luồng gió lốc xoay tròn kịch liệt. Bất kể là phi thạch có bay từ hướng nào tới, đều sẽ bị gió lốc cuốn ra ngoài, sau đó hất văng ra ngoài. Cộng với khuôn mặt luôn lạnh lùng của Khắc Lý Tư khiến cho người ta có cảm giác hắn như hóa thân trở thành Phong thần. Mà dị năng phòng ngự của những người bên cạnh Khắc Lý Tư cũng khiến cho Lâm Dịch mở rộng tầm mắt. Hoặc là lạnh lùng đứng yên nhìn phi thạch bay tới, chỉ cần đá vụn bay tới trước mặt đều tự rơi xuống, hoặc quanh người quấn quanh lôi điện như điện xà màu tím, chỉ cần phi thạch bay tới, lập tức sẽ bị biến thành mạt phấn.

Quyết đấu của dị năng giả tranh đoạt danh ngạch hoàn toàn không giống với chiến sĩ. Lúc này, đám người chiến sĩ đều sớm đã chém giết tới đỏ cả mắt rồi. Trong quá trình hỗn chiến từ lúc đầu tới bây giờ, đã có ít nhất ba bốn mươi người bị giết tại chỗ hoặc bị đánh rơi vào vách núi. Những chiến sĩ còn lại, ai cũng điên cuồng chém giết lẫn nhau. Mục đích tiến lên bình đài, nơi có vị thanh niên Thánh cấp đã không còn. Trong đầu họ chính là giết chết hết những tên gia hỏa đã giết đồng bọn của mình.

Khóe miệng người thanh niên có vẻ lười biếng hiện lên một nụ cười, hắn thản nhiên nói:

- Diệp nhi, chúng ta đi qua đó.

Ngay sau đó hắn liền tiến phương hướng vị thanh niên Thánh cấp.

Ở phía sau hắn, cô gái tuyệt sắc mang tên Diệp Nhi mang theo khí chất u buồn cùng nụ cười ngọt ngào mâu thuẫn nhau cũng đi theo hắn. Nhìn nét mặt của họ, dường như không để ý tới cảnh tượng chém giết tàn khốc trước mặt. Vẫn tư thái ưu nhã mà lạnh nhạt.

Trương Tạp lần đầu tiên mới chứng kiến cảnh tượng huyết tinh như thế, trong lòng khó tránh khỏi sự khẩn trương, hắn nuốt từng ngụm nước bọt. Thấy thúc thúc của mình đã tiến về phía bên kia, hắn cũng học theo bộ dạng đó tiến về phương hướng vị thanh niên Thánh cấp. Bất quá, ánh mắt vẫn thỉnh thoảng quay đầu lại nhìn Thư Mộng với vẻ mặt không màng danh lợi đang ở ngoài vòng trong, hắn có vẻ rất lo lắng cho nàng.

Hành động của ba người này căn bản không có một ai chú ý, bởi tràng diện hiện giờ đã chém giết tới đỏ mắt rồi. Khi đi tới vách đá, cả ba người điểm nhẹ chân một cái, sau đó liền vững vàng rơi vào trước mặt người thanh niên Thánh cấp.

Ba người đặt chân lên bình đài đầu tiên là ba người hoàn toàn không tham gia hỗn chiến.

Mãi cho tới khi ba người Trương gia Nam Á đã tới bên cạnh vị thanh niên Thánh cấp, những người phía dưới mới giật mình, chỉ là lúc này đã muộn.

- Dừng tay! Dừng tay!

Sau tiếng thét, các chiến sĩ bắt đầu ngừng lại, vẫn còn rất nhiều người còn không nhận ra bên cạnh vị thanh niên Thánh cấp có nhiều hơn ba người. Ngụy Kiếm ngẩng đầu, cảnh giác nhìn người vừa hô ngừng tay. Sau đó hắn đưa mắt về phía bình đài của vị thanh niên Thánh cấp, những người khác cũng quay lại nhìn về phía đó... Lập tức hai mắt họ như muốn phát hỏa.

- Hỗn đản!

Lập tức có người chửi ầm lên.

Ngẫm lại mà cảm thấy tức giận, chính mình liều sống chết cùng đám người này để dành cho được danh nghạch tiến vào Ma Nguyên động quật. Vậy mà ba người đó đứng xem náo nhiệt, nhìn người mình chém giết đỏ mắt, sau đó chớp lấy thời cơ giành lấy danh ngạch. Ai mà cảm thấy không phát hỏa.

Nhưng mà họ không có cách nào khác, vừa rồi chính vị thanh niên Thánh cấp đã nói rất rõ ràng...Bất kể ngươi dùng phương pháp nào, chỉ cần có thể đến bên cạnh hắn đầu tiên thì sẽ có tư cách tiến vào Ma Nguyên động quật. Lúc này, tám cái danh ngạch đã mất đi ba, chỉ còn lại năm cái.

Tất cả mọi người hai mặt nhìn nhau, cảnh giác nhìn đối thủ. Đã có kinh nghiệm vừa rồi giáo huấn, cho nên không ai dám động thủ trước...Tình thế lại tiếp tục trở về trạng thái giằng co.

Thư Mộng một mực vẫn đứng ngoài vòng chiến, bỗng nhiên nhu hòa quay đầu lại nói với hai người bên cạnh mình:

- Chúng ta đi qua đó thôi.

Hai gã trun niên nghe vậy liền cung kính khom người một cái. Chỉ thấy dáng đi ưu nhã của Thư Mộng bắt đầu tiến về phương hướng bình đài, nơi có vị thanh niên Thánh cấp đang đứng.

Những người khác đang giằng co với nhau đột nhiên cảm thấy run sợ, họ không biết nữ tử có tướng mạo tuyệt mĩ, khí chất không màng danh lợi này muốn làm gì.

Mãi cho tới khi Thư Mộng đã đi tới phía trước vách núi, hai đầu gối của nàng khẽ cong lại đang muốn nhảy lên thì mới có người phản ứng.

- Đáng chết! Đi chết đi!

Một thanh âm phẫn nộ vang lên, ngay lập tức, một luồng năng lượng màu tím theo từ trong đám người đang giằng co bay ra.

Hai mắt Lâm Dịch mở lớn trừng trừng! Thân hình của hắn nhoáng lên, cơ hồ muốn lao ra.

Nhưng Thư Mộng căn bản không thèm quay đầu lại nhìn công kích đang đánh tới, chỉ thấy hai người trung niên một mực trầm mặc lập tức xoay người lại. Hào quang màu tím đồng thời bùng phát, hai người cùng đánh ra một quyền.

Mang theo thanh âm thanh âm xé gió từ quyền đầu của hai người, năng lượng từ quang mang màu tím bùng phát va chạm với nhau, tử mang bay ra đầy trời.

Trong lúc này, Thư Mộng đã nhảy lên, thân hình đang lơ lửng trên không trung.

- Xuống cho ta!!!

Những chiến sĩ khác bởi vì sơ sẩy mà để ba người Trương gia Nam Á ngồi không hưởng lợi. Lúc này thấy Thư gia Đông Bắc Thư Mộng muốn đoạt lấy danh ngạch, họ làm sao có thể để nàng được như ý.

Lập tức lập tức có vài chục đạo tử sắc năng lượng từ trong đám người bùng nổ, công kích xé gió bay thẳng tới Thư Mộng đang lơ lửng trong không trung.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.