Chung Cực Truyền Thừa

Chương 241: Chương 241: Ra khỏi quật!




Phải biết rằng, kim hệ ma thú toàn bộ là kim chúc sinh mệnh! Chúng căn bản là không biết mệt mỏi! Mà bọn nó lại ẩn thân trong vách tường kim loại...Bất kể là Thủy hệ dị năng của Thủy Linh Lung, Thổ hệ dị năng của Khải Hi, hay vẫn là Phong hệ dị năng của Khắc Lý Tư cũng không cách nào tạo thành thương tổn đối với chúng. Duy nhất có thể tạo thành tổn thương đối với chúng chính là Hỏa hệ dị năng của Thư Mộng, nhưng nếu như thiếu đi lĩnh vực của Lâm Dịch trợ giúp bọn họ ngăn cách hỏa diễm, chỉ sợ trước khi đem kim hệ ma thú bức ra, thì mọi người đã bị thiêu thành thịt nướng rồi. Đây chính là căn phòng bằng vàng ròng thuần túy. Thả một mồi lửa lớn như thế trong này, thiếu đi sự bảo hộ của lĩnh vực. Hậu quả là không thể nào tưởng tượng ra được.

Có thể nói như vậy...cửa ải này. Kỳ thực mới là một cửa hung hiểm nhất! Nếu như không có linh vực biến thái kia của Lâm Dịch, mọi người muốn qua được cửa ải này, chỉ sợ phải trả một cái giá đắt, làm không tốt, thì toàn quân có thể bị diệt ở chỗ này! Mỗi lần một lần mười lăm người, nhân số còn sống sót tối đa không đến 5 người, đó cũng không phải là không có nguyên nhân.

Nghĩ đến đây, tất cả mọi người không khỏi lại lần nữa tỏ vẻ cảm kích đối với Lâm Dịch, nhưng mà Lâm Dịch cũng chỉ là gãi đầu cười cười, không nói gì.

- Mọi người nên nghỉ ngơi một chút, chờ một chút Mộng Nhi tỉnh lại chúng ta liền rời đi.

Lâm Dịch vừa cười vừa nói.

Tất cả mọi người nhẹ gật đầu, Lâm Dịch từ từ thu hồi lĩnh vực lại. Mọi người rơi xuống mặt đất đã trở nên nguội lạnh, đều tự tìm một địa phương bằng phẳng, bắt đầu ngồi xếp bằng nghỉ ngơi khôi phục.

***********************

- Kỳ Á Khố Tư, ngươi có tin vui gì sao?

Không gian trống rỗng, lấp lóe lên kim quang. Tại vị trí trung tâm của kim quang, một đạo hư ảnh cực lớn màu đen, trống rỗng xuất hiện. Hư ảnh kia toàn thân bao phủ một tầng màu đen. Nhìn qua cực kì sền sệt, căn bản là không thấy rõ bộ dáng của hư ảnh kia, thanh âm trầm thấp mà khàn khàn. Quanh quẩn trong không gian vắng vẻ. Một thân ảnh, đang cung kính quỳ một gối trước một hư ảnh trước người.

- Đại nhân, lần này ở trong 'Ma nguyên động quật', lại xuất hiện một gã lĩnh vực dị năng giả.

Thanh âm như kim loại va chạm đó lộ ra vẻ vô cùng thành kính. Trong đôi con ngươi màu vàng lạnh lùng, cũng lộ ra vài tia sùng kính- chính là đầu ma thú cửu cấp vừa xuất hiện trước mặt đám người Lâm Dịch. Lúc này, hắn đang quỳ một gối trước hư ảnh trước mặt, đầu cụp xuống, tỏ vẻ tôn kính đối với hư ảnh.

- Hả?

Trong thanh âm của hư ảnh hơi hiện lên một tia kinh ngạc. Chợt hỏi:

- Lĩnh vực dị năng giả? Là hệ gì?

- Là Thủy hệ. Bọn hắn vừa mới thông qua một tầng cuối cùng...Bất quá...cân nhắc đến tên kia là lĩnh vực dị năng giả, nên thuộc hạ không có ra tay.

Kỳ Á Khố Tư cung kính trả lời.

Bóng đen kia chậm rãi nhẹ gật đầu, khen ngợi:

- Ừ, làm không tệ.

Nghe được bóng đen khen ngợi, trong mắt Kỳ Á Khố Tư hiện lên một tia kinh hỉ. Nhưng hắn vẫn cố gắng kiềm chế được, quỳ một chân trên đất, không nói gì.

Bóng đen tựa hồ có chút ngẩng đầu lên. Trong thanh âm khàn khàn mang theo một tia cảm khái:

- Mười vạn năm liền sắp hết rồi...

Hơi dừng lại một chút, lại cúi đầu trầm giọng nói:

- Kỳ Á Khố Tư, thứ đồ vật ta cho ngươi tìm, ngươi đã tìm được chưa?

Kỳ Á Khố Tư nghe vậy thân thể liền chấn động. Chợt gục đầu xuống nói:

- Bẩm đại nhân... toàn bộ 'Ma Nguyên động quật' đã tìm tới mấy lần...nhưng không có tìm được vật kia...Kỳ Á Khố Tư đã không hoàn thành trách nhiệm của mình. Kính xin đại nhân trách phạt.

Nói xong, đầu cúi rạp trên mặt đất.

Bóng đen hơi dừng lại một chút, sau đó mới nói:

- Được rồi, cái này cũng không trách ngươi.

- Tạ đại nhân.

Bóng đen hơi dừng lại một chút mới nói:

- Trông coi thật kỹ, bảo vệ thật tốt ' Ma Nguyên động quật'

Kỳ Á Khố Tư vô cùng cung kính đáp lời :

- Vâng, đại nhân!

- Ừ.

Bóng đen kia nhẹ gật đầu, chợt, bóng đen kia cứ như là trôi theo gió nhẹ nhàng phiêu tán đi, dần dần liền biến mất không thấy gì nữa...mà thẳng đến thật lâu về sau, Kỳ Á Khố Tư mới ngẩng đầu lên, nhìn xem địa phương mà bóng đen kia biến mất, vẻ tôn sùng trong ánh mắt, thật lâu không có tiêu tán.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.