Phảng phất là vì chứng mình lời nói của mình, chỉ thấy trên thân những con kim hệ ma thú mất đầu nằm la liệt trên mặt đất kia đột nhiên nổi lên một tầng sương mù màu đỏ, tụ tập vị trí chính giữa ở gian phòng chính. Thời gian dần trôi qua, một giọt huyết dịch xuất hiện ở giữa không trung. Sương mù màu đỏ lại lần nữa tập kết lại, dần dần xuất hiện vài cái chữ to-- Hoàng Long chi Xích Túc huyết dịch.
Mọi người hai mặt nhìn nhau, nhưng là không có ai động thủ đi lấy huyết dịch kia.
- Lĩnh vực dị năng giả, ngươi tên là gì?
Thánh cấp ma thú giống như là không nhìn thấy Hoàng Long Xích Túc huyết dịch vậy, bay thẳng đến Lâm Dịch hỏi.
Lâm Dịch ngẩn người, sau đó nói:
- Ta là Lâm Dịch.
- Lâm Dịch...
Con thánh cấp ma thú kia tựa hồ như muốn đem cái tên Lâm Dịch nhớ kỹ. Sau đó gật đầu với mọi người rồi nói:
- Ta đi đây. Vừa rồi là cửa ải cuối cùng của Ma Nguyên động quật. Nhưng ra Ma Nguyên động quật còn có một quan...chúc các ngươi may mắn.
Lời vừa nói xong, mọi người còn chưa kịp phản ứng, thì hào quang chói mắt màu vàng đã xuất hiện lần nữa làm lóa mắt mọi người. Khi kim quang biến mất, đầu thánh cấp ma thú kia cũng không thấy đâu nữa.
Trong lúc nhất thời mọi người có chút không kịp phản ứng...
- Cái này...đã đi?
Khải Hi còn có chút sửng sờ... Tựa hồ vừa rồi chỉ là một giấc mộng. Nhưng mà, cỗ uy áp cường đại kia cho tới bây giờ vẫn còn đọng lại trong tâm mỗi người, điều này đã cho hắn biết đó không phải là một giấc mộng.
Mọi người cũng không nghĩ tới...Ma thú này nói tới liền tới, nói đi liền đi...Làm ra động tĩnh lớn như vậy, lại chỉ vì hiếu kì...cái này, thật sự làm cho mọi người trong lúc nhất thời không kịp phản ứng lại.
- Hô, bất kể như thế nào. Không có việc gì là tốt rồi. Lại nói...đầu cửu cấp ma thú kia, đến tột cùng là cái gì?
Thật lâu về sau, Lâm Dịch đột nhiên thở dài một hơi nói ra, trong giọng nói tràn đầy nghi hoặc, mọi người nghe vậy cũng chỉ có thể lắc đầu. Bọn họ chưa bao giờ gặp qua thư tịch giới thiệu ma thú vừa rồi.
Lâm Dịch nghĩ nghĩ nhưng cũng biết là không có nghĩ ra cái gì, liền cũng không nghĩ nhiều nữa, ánh mắt nhìn quanh bốn phía.
Lúc này, chung quanh vẫn như cũ tản ra nhiệt độ nóng bỏng, nóng đến trình độ làm cho không khí chung quanh xuất hiện hiện tượng vặn vẹo. Trên mặt đất, vẫn còn lưu lại nước thép kim loại bị nung chảy.
Trên người Lâm Dịch liền tỏa ra quang mang màu lam. Sau một lát, một tầng quang điểm màu lam mông lung bay ra từ trên người Lâm Dịch, lập tức liền tràn ngập toàn bộ không gian...chỉ thấy những dịch thể kim loại kia liền bắt đầu cô đọng lại, biến thành một cục sắt màu đen. Vốn là bốn phía đều là vách tường bằng phẳng, lúc này, sớm đã trở nên gồ ghề, thậm chí bên ngoài còn xuất hiện một tầng kết cấu màu đen.
Vừa rồi nhiệt độ trong phòng còn cực cao, lúc này lại biến thành lành lạnh, phải biết rằng, kim loại không chỉ truyền nhiệt rất nhanh, hấp nhiệt rất nhanh...thả nhiệt, cũng rất nhanh đấy.
Sau đó, Lâm Dịch trực tiếp bay tới vị trí trung ương. Trong tay lóe lên lam quang, đống huyết dịch kia lập tức liền đọng lại.
- Cái này cho ai?
Lâm Dịch quay đầu nói với mọi người.
Mọi người nhìn chung quanh một chút. Cuối cùng Thủy Linh Lung nói:
- Lần này có thể thông qua cửa ải, đều là công lao của Thư Mộng. Lẽ ra bình huyết dịch này nên cho nàng. Nhưng là...ta đề nghị cho Lâm Dịch. Mọi người theo tầng thứ nhất đến tầng cuối cùng này, chính như theo lời của đầu cửu cấp ma thú kia, phần lớn đều là công lao của Lâm Dịch. Nhưng mà, hắn lại một vật đều không có lấy được. Cho nên, ta đề nghị cho Lâm Dịch, mọi người thấy thế nào?
Mọi người nghe vậy cũng không khỏi nhẹ gật đầu tán đồng, từ tầng thứ nhất sa mạc đánh chết Thôn Phệ thú, đến tầng cuối cùng này vẫn là nhờ vào phương pháp của Lâm Dịch, tuy người hành động là Thư Mộng. Nhưng nếu như không có sự bảo hộ của lĩnh vực của Lâm Dịch, mọi người có thể đã không cách nào tới được đây rồi. Dị năng giả có dị năng phòng ngự cũng có thể tính qua ... nhưng ít nhất những người chiến sĩ này, tuyệt đối là không có cách nào ngăn cản đấy. Lập tức đều cùng nhận thức nhẹ gật đầu.
Lâm Dịch nghe vậy suy nghĩ một chút, thực sự không có từ chối, mà là trực tiếp đem huyết dịch thu vào. Sau đó nói:
- Vừa rồi đầu cửu cấp ma thú kia đã nói rất rõ ràng. Đằng sau còn có một cửa ải nữa...đại khái chính là thời điểm chúng ta tiến đến, Bạch đại nhân đã nhắc tới đấy, một cửa kia chính là thất cấp ma thú đuổi giết chúng ta. Hiện tại Mộng Nhi vẫn còn hôn mê, đợi nàng tỉnh lại chúng ta sẽ xuất phát, được chứ?
Mọi người tự nhiên không có dị nghị gì. Trên thực tế mọi người đều hết sức mệt mỏi, mặc dù cửa ải cuối cùng mọi người không có bị thương. Nhưng giằng co thời gian dài như vậy, tinh thần khẩn trương cao độ, vẫn là một việc mệt mỏi vô cùng.
- Không nghĩ tới, cửa ải cuối cùng đơn giản như vậy là đã vượt qua...
Khải Hi đột nhiên vừa cười vừa nói.
Tất cả mọi người không khỏi bật cười. Vốn tưởng rằng phải đại chiến kịch liệt, căn bản là không có xuất hiện.
- Thật sự là đơn giản sao?
Trương Diệc Vũ đột nhiên cười khẽ hỏi. Tất cả mọi người không khỏi nghi hoặc nhìn về phía hắn. Trương Diệc Vũ lại cười khẽ một tiếng nữa:
- Nếu như không có Lâm Dịch, ngươi còn có thể nói đơn giản sao?
Mọi người nghe vậy liền ngẩn ra, chợt nghĩ tới, nếu như thật sự là không có Lâm Dịch thì..., cửa ải này không thể nghi ngờ là một cửa ải khó khăn nhất.
Mấy tầng trước đánh chết trông coi thú, nhưng ít ra cũng có một mục tiêu công kích, mọi người còn có thể ra sức cố gắng, nhưng mà đến cửa ải này, mọi người liền mặt địch nhân đều không có nhận ra liền bị đánh lén liên tục...thời gian ngắn không có gì. Nhưng nếu như thời gian là một ngày thì...? hai ngày? mười ngày thì sao? hay là một trăm ngày? Ai có đủ thể lực và tinh lực để duy trì giằng co cùng đám kim hệ ma thú này chứ?