Mọi người nghe hắn nói thế, nhất thời tán thành gật đầu. Lang sa nhìn xung quanh một chút, sau đó gật đầu nói:
- Hẳn là như thế không sai, phiến ốc đảo này tuy rằng không nhỏ nhưng vẫn dễ tìm hơn trong sa mạc, chúng ta đi thôi!
Lập Tức đoàn người tiếp tục đi vào bên trong ốc đảo.
Một đường đi vào, trong ốc đảo không xuất hiện bất luận ma thú gì, nhưng mà ốc đảo tuy nhỏ hơn sa mạc nhưng cũng phải rộng ngoài mười km, muốn tìm vị trí trung tâm không phải chuyện dễ dàng.
Rút cuộc, qua hai ngày tìm kiếm, mọi người cũng tìm được vị trí trung tâm!
- Không gian truyền tống?
Lâm Dịch ngạc nhiên nhìn cánh cửa ánh sáng trước mặt vài trăm mét.
Cửa này cực kỳ tương tự với không gian truyền tống môn trong phòng làm việc của Lạp Cổ kỲ! Nếu nhất định phải nói sự khác nhau... đó chính là trên cửa có lóe lên ngân mang, xung quanh luôn lóe ra quang mang màu bạc, hẳn là đã khởi động rồi.
Khải Hi vừa nhìn thấy nhất thời đại hỉ, chạy như điên tới cánh cửa, tới gần liền lớn tiếng cười nói:
- Rút cuộc tìm được rồi! Ha ha!
Lâm Dịch cười, đang muốn nói, đột nhiên trong lòng một trận co quắp, thần sắc chợt biến đổi hét lớn:
- Khải Hi! Dừng lại!
Đồng thời lĩnh vực lam sắc bùng phát ra, trong nháy mắt tất cả mọi người đều được bao phủ trong lĩnh vực!
Khải Hi thấy Lâm Dịch nói, hầu như là phản xạ có điều kiện dừng lại, còn chưa hiểu chuyện gì xảy ra liền cảm thấy thân thể mát lạnh, một cỗ lực lượng cường đại nhấc hắn lên không trung!
Tất cả mọi người còn chưa kịp phản ứng, đã bị Lâm Dịch dùng lĩnh vực phóng lên không trung! Đang có chút nghi hoặc chỉ nghe ầm một tiếng nổ lớn, một đạo quang mang màu vàng phóng lên cao! Chợt một thân ảnh từ nền đất chui ra! Địa phương nó hiện ra chính là nơi lúc trước Khải Hi đứng!
Lúc này mọi người mới phản ứng! Khải Hi càng cảm giác được một cỗ hàn khí từ đáy lòng bốc lên!
Nói thì chậm, diễn ra thì nhanh! Có thể nói, thân thể Khải Hi vừa thoát khỏi mắt đất ba bốn mét, đạo hoàng sắc quang mang kia đã bắn từ chỗ hắn đứng mà ra, nếu như chậm một chút... Khải Hi cũng chỉ có thể bỏ mạng!
Trên người Khắc Lý Tư nhất thời lóe lên thanh sắc quang mang... hắn có khả năng phi hành, bây giờ bị Lâm Dịch khống chế có cảm giác không được tự nhiên, Trên thực tế từ lúc tiến vào đến bây giờ, hắn và Lâm Dịch nói chuyện với nhau không vượt quá ba câu, có thể thấy biểu hiện của Lâm Dịch ở trên Mạn Vân phong lúc trước đã khiến hắn phản cảm đến tận xương tủy!
Ngẩng đầu nhìn thân thể thật lớn đã nhảy cao tới trăm mét, tràng cảnh này khiến mọi người nghĩ tới ngày đầu tiên đụng phải Phệ Sa thú!
- Là Thôn Phệ Thú!!
Khi thấy rõ bóng đen, Khắc Lý Tư không nhịn được kinh hãi mở to mắt!
- Thôn Phệ Thú, thổ hệ bát cấp ma thú sống đơn lẻ, là một trong số ít thổ hệ ma thú có tính ăn tạp! Tính cách bạo ngược, tính công kích mạnh! Kỹ năng cực mạnh Đại Địa Bào Hao (Tiếng rít gào của đất mẹ).
Tư liệu của Thôn Phệ Thú trong nháy mắt hiện lên trong đầu Lâm Dịch.
Ầm!
Trong tiếng ầm ầm, Thôn Phệ phú rơi trên mặt đất, bụi đất nổi lên, chợt một tiếng rống bạo ngược vang lên: 'hống!', tiếng gầm gừ kinh thiên từ cổ họng Thôn Phệ Thú vang vọng khắp không gian.
Khi bụi đất tán đi, Lâm Dịch mới nhìn rõ dáng dấp của Thôn Phệ Thú!
Thôn Phệ Thú thân cao không kém Phệ Sa thú, nhưng độ sắc bén hơn hẳn Phệ Sa thú, Thôn Phệ Thú là sinh vật đứng thẳng hành tẩu, tương tự với Phệ Sa thú chính là trên trán Thôn Phệ Thú cũng có ba đạo sừng thịt dày, tạo thành một hình tam giác ầm trầm trên mặt nó! Miệng hơi hé lộ ra hàm răng như cái lược vừa nhìn đã biết cực kỳ sắc bén, phía sau nó một cái đuôi dài sáu bảy mét vẫy vòng vòng quanh thân, thỉnh thoảng phát ra tiếng vù vù, trên đầu là một mũi nhọn hình tam giác, có thể tưởng tượng, nếu bị thứ này chọc phải, tuyệt đối không phải chuyện tốt lành gì.
Con ngươi Thôn Phệ Thú là một màu nâu đỏ, bên trong toát ra vẻ cuồng bạo, thô ngược khát máu, tiếng rít gào trầm thấp vang lên trong không gian khiến toàn bộ mặt đất run rẩy... có thể tưởng tượng lực lượng thân thể nó mạnh mẽ cỡ nào.
Khi thấy rõ Thôn Phệ Thú, Lâm Dịch là người đầu tiên có phản ứng, chạy, chạy cho thật xa! Bát cấp ma thú không phải là thứ bọn họ có khả năng chống lại, hơn nữa hiện tại cũng không cần liều mạng, cho nên bảo vệ an toàn là trên hết.
- Mọi người không nên phản kháng!
Lâm Dịch đột nhiên rống lớn, mọi người nghe lời thả lỏng thân thể cho hắn đầu khiển, một màng nước mỏng xuất hiện trong lĩnh vực của Lâm Dịch, tất cả mọi người bị vây trong màng nước, nhưng mọi người không hề có cảm giác hít thở khó khăn hay không khỏe chút nào.
Chợt, thân thể Lâm Dịch mạnh mẽ bay lên không trung, thân thể mọi người trong chớp mắt đã vượt qua độ cao của cây cối, cũng chưa định rõ phương hướng, tùy tiện nhằm một hướng cứ thế chạy đi!
Thôn Phệ Thú trong mắt hiện ra một cỗ lửa giận, chỉ thấy hai chân nó khẽ nhún, chợt mãnh liệt bắn ra, mặt đất nhất thời xuất hiện một hố to đường kính mấy chục thước, mà thân thể nó cũng như lò xò bắn ra ngoài, không ngờ truy kích theo đám người Lâm Dịch.
Đám người Lâm Dịch nhìn lại thấy Thôn Phệ Thú không ngờ đuổi theo, lập tức mồ hôi lạnh chảy ròng, Lâm Dịch càng điên cuồng bay đi, cứ như thế một vòng quang cầu lam sắc đường kính hai trăm mét cùng một thân ảnh bắn lên như lò xo đuổi nhau trong tầng một Ma Nguyên động quật.
- Còn tiếp tục như vậy thật không ổn a!
Trương Tạp bên trong lĩnh vực hô:
- Đã kinh động rất nhiều lục, thấp cấp ma thú rồi! Vạn nhất kinh động tới mấy con bát cấp ma thú nữa, thật là hết đường chạy!
Vốn cuộc chạy đua mới qua mười phút, nhưng bởi vì Thôn Phệ Thú không ngừng rơi xuống đất phát ra tiếng ầm ầm vang dội đã kinh động rất nhiều lục, thất cấp ma thú, lúc này đám ma thú đều mắt đỏ ngầy đuổi theo phía sau Thôn Phệ Thú, tốc độ tuy rằng không thể so với Lâm Dịch và Thôn Phệ Thú, nhưng cũng không kém bao nhiêu.
Lâm Dịch tự nhiên cũng thấy, nhưng tới lúc này không tiếp tục còn có thể thế nào? Lập Tức một lần nữa thôi động lĩnh vực, một đường tăng tốc bay đi.