Hôm nay là ngày khai trương của một gay bar, Mộc Tử Quân đòi dẫn A Mộc Mộc và Mặc Quân đi để mở rộng tầm mắt.
Mặc Quân: “Tôi là thẳng nam, vô gay bar làm trò mèo gì?”
Mộc Tử Quân bĩu môi: “Lại ở nhà hẹn hò với tiểu mỹ nhân XX chứ gì?”
Mặc Quân: “Tôi thèm vào!”
Mộc Tử Quân giật mình: “Bộ hôm nay cậu tu hả?”
Mặc Quân: “Trong mắt tôi, XX chả là cái thá gì cả, tiểu muội muội YY mới là chân ái!”
Mộc Tử Quân: “...”
Mặt A Mộc Mộc tái mét: “Quán bar... Quán bar... sao?”
Mộc Tử Quân nhìn vẻ kinh hoảng của A Mộc Mộc, trong đầu đã tự động bổ não ra hàng loạt các cảnh cưỡng X, SM các kiểu... Chắc không phải vì thế nên A Mộc Mộc mới sợ quán bar đâu nhỉ...
A Mộc Mộc run rẩy trông đáng thương vô cùng, tấm lòng gà mẹ của Mộc Tử Quân lại trỗi dậy. Anh ôm lấy cậu, dịu dàng xoa đầu: “Ngoan, đừng sợ, có tôi ở đây rồi.”
A Mộc Mộc chôn mặt vào cổ Mộc Tử Quân, nghẹn ngào: “Thầy tôi dặn, là con ngoan trò giỏi thì nhất định không được đến những nơi như quán bar...”
Mộc Tử Quân sửng sốt, đoạn bật cười: “Bạn nhỏ A Mộc Mộc mấy tuổi rồi ta?”
A Mộc Mộc: “Tôi có thể không đi không?”
Mộc Tử Quân nhịn cười, sờ sờ tóc A Mộc Mộc: “Không! Để anh đây dẫn cậu đi, đảm bảo lúc đi thế nào thì lúc về thế ấy, không mất dù chỉ một sợi tóc!”
Cửa quán bar.
A Mộc Mộc thấp thỏm bấu lấy tay áo của Mộc Tử Quân, căng thẳng như chiến sĩ sắp ra trận, “Yên tâm đi, tôi sẽ bảo vệ anh khỏi chốn giang hồ hiểm ác.”
Mộc Tử Quân nhịn cười muốn nội thương: “Vậy cậu nhất định phải nắm chặt tay tôi nha, nếu không, người đông thế này, chúng ta rất dễ lạc nhau đó.”
A Mộc Mộc nặng nề gật đầu, chuyển sang siết chặt lấy tay Mộc Tử Quân.
Mộc Tử Quân: Lừa nắm tay, thành công!
Ông chủ đang đứng trước cửa quán bar, nhác thấy bóng Mộc Tử Quân thì lập tức chạy lại chào đón.
Hai người hàn huyên đôi câu. Bấy giờ ông chủ mới quay sang A Mộc Mộc: “Cậu này là?”
Mộc Tử Quân cười khẽ: “Bạn trai tôi.”
Ông chủ thoáng sửng sốt rồi nhanh chóng nở nụ cười chuyên nghiệp: “Hân hạnh gặp mặt.” Nói rồi, gã chìa tay ra.
A Mộc Mộc đơ mặt liếc tay ông chủ, sau đó cao ngạo quay sang hướng khác.
Ông chủ: “...”
Mộc Tử Quân: “...”
Ông chủ cười gượng, ngượng ngùng thu tay về: “Bạn trai cậu kiêu quá nhỉ.”
Mộc Tử Quân nhún vai: “Chẳng biết hôm nay bị sao nữa, bình thường cậu ấy có như vậy đâu.” Tuy A Mộc mắc bệnh mặt đơ kinh niên, nhưng vẫn rất lễ phép, “Chắc tại trông anh ngáo ngơ quá...”
Ông chủ: “Bớt sỉ nhục nhau nha, tin tui kêu bảo vệ sút hai người ra ngoài không?!”
Đến quầy bar, Mộc Tử Quân gọi một ly rượu trái cây, A Mộc Mộc gọi một ly nước trái cây.
Mộc Tử Quân có quen bartender nên hai người trò chuyện rất vui vẻ, A Mộc Mộc bị cho ra rìa, bèn tự tìm thú vui. Sự chú ý của cậu va phải vào cậu bé đang chơi Rubik ở bàn bên.
Bartender: “Bạn trai của cậu lạnh thật, nãy giờ chẳng ho he tiếng nào luôn.”
Mộc Tử Quân: “Lạnh sao? Vậy lần tới tôi kêu cậu ấy mặc dày một chút.”
Bartender liếc trang phục của Mộc Tử Quâ, phì cười: “Biết không, trông cậu cũng rất lạnh đấy.”
Mộc Tử Quân kéo kéo tay áo A Mộc Mộc, mở to mắt, đáng thương bảo: “A Mộc, tôi lạnh quá à.”
Bartender bất lực nhìn con số hai mươi mấy độ đang hiển thị trên remote điều hòa: “...” Muốn khoe ân ái thì nói đại đi!
Mộc Tử Quân cười thầm: Khoe ân ái? Ta đây kinh nghiệm đầy mình!
A Mộc Mộc “Ồ” một tiếng, kéo chặt áo của mình, cười tự đắc: “Tôi không thấy lạnh chút nào hết.” Nói xong lại chúi mũi vào cục Rubik trên tay cậu bé bàn bên.
Mặc Tử Quân: “...” Đạo diễn, lại lộn kịch bản rồi!
Bartender chùi nước dãi: Cậu nhóc kia cười rộ lên trông đẹp trai ghê~
[Nhật ký chồng chồng]
Nhật ký của Mộc Tử Quân:
Phải làm gì khi bạn trai bạn là một tên ngốc hết phần thiên hạ?
Nhật ký của A Mộc Mộc:
Anh ấy sợ lạnh.