Chuyện Hằng Ngày Của Nhà Mộc Tử

Chương 12: Chương 12: Năm hết Tết đến




Đây là lần đầu tiên ba mẹ dắt Mộc Tử Quân đến chúc Tết bà nội kể từ khi cậu come out* với gia đình.

*Come out: Công khai thiên hướng tính dục.

“Mộc Tử nay lớn dữ ta!”

Mộc Tử Quân: “Bác cả năm mới vui vẻ, lâu lắm rồi cháu không gặp bác đấy ạ.”

“Dạo này công việc thế nào rồi cháu? Mấy năm trước bộ lu bu quá nên không về được hả? Bà nội nhớ cháu lắm đấy, cứ nhắc cháu miết.”

Mộc Tử Quân: “Công việc ổn định rồi ạ, sau này cháu sẽ chăm về thăm bà.” Mấy năm trước, dù có rảnh đến mốc meo thì cũng có về được đâu...

“Ái chà, Mộc Tử càng lớn càng đẹp trai nha, sắp bảnh bằng bác tư rồi nè! Nhan sắc tầm này chắc nhiều cô theo lắm phải không?”

Ba mẹ Mộc Tử: “Khụ!”

Bác cả hạ giọng: “Chú tư này, bộ chú quên rồi hả?”

Bác tư ngơ ngác: “Quên gì cơ? Chẳng nhẽ Mộc Tử có vợ luôn rồi hả?”

Mộc Tử Quân cười cười: “Cháu đã tìm được nửa kia rồi ạ.”

Những người biết rõ nội tình thì thoáng sửng sốt, chỉ có bà nội vẫn bị cả nhà giấu và bác tư “não cá vàng” là gật đầu hài lòng.

Mộc Tử Quân đi đến trước mặt bà nội, nắm lấy tay bà: “Bà ơi, người đó nhỏ hơn cháu vài tuổi, cũng là con một ấy ạ. Nếu không phải vì đường xa, cháu đã dẫn người ấy về ra mắt bà rồi ạ.”

Bà nội dìu vuốt ve tay đứa cháu bà yêu nhất: “Bà chờ ngày bồng chắt, tốt nhất là sinh đôi, chứ có một đứa thì buồn lắm.”

Mộc Tử Quân cười: “Bà ráng chờ nha bà, mấy năm nữa cháu sẽ ẵm hai nhóc tì béo ú về cho bà bồng đã luôn.”

Đợi bà nội được dìu vào trong nghỉ ngơi, một đám buôn dưa lê lập tức vây quanh Mộc Tử Quân, dẫn đầu là mẹ Mộc Tử: “Mộc Tử, đừng nói con định đi phẫu thuật chuyển giới nha?”

Mộc Tử Quân câm nín: “... Mẹ tưởng tượng quá rồi.”

Mẹ Mộc Tử lại tiếp tục phát huy trí tưởng tượng vượt quá giới hạn của nhân loại của mình: “Chẳng lẽ con lại lén ăn vụng rồi làm con gái nhà ai to bụng rồi?”

Mộc Tử Quân đỡ trán: “Phục mẹ luôn... Chúng con có thể nhận con nuôi mà!”

Bấy giờ mẹ Mộc Tử mới thở phào nhẹ nhõm, lại hỏi tiếp: “Con tính ở với A Mộc luôn hả?”

Mộc Tử Quân cười nói: “Hiện tại hai đứa con đang sống rất tốt.” Nếu cậu ấy chịu làm cái chuyện XXOO thì càng tốt hơn, “Sau này có lẽ con sẽ sống cùng cậu ấy luôn.”

Mẹ Mộc Tử nghiêm túc: “A Mộc là đứa trẻ tốt, con phải trân trọng nó đó.”

Mộc Tử Quân: “Sao mẹ coi trọng A Mộc dữ vậy?”

Mẹ Mộc Tử cười đắc ý: “Rốt cuộc cũng tìm được chàng rể hợp ý, phải mau mau gả phứt mày đi cho bớt chật nhà. Mày có biết vì lo tìm mối cho mày mà mẹ rụng hết bao nhiêu sợi tóc không hả?”

Mộc Tử Quân: “...”

Mộc Tử Quân gọi cho A Mộc Mộc, gọi đến lần thứ bảy mới có người bắt máy: “Đang làm gì đấy?”

A Mộc Mộc: “Game.”

Mộc Tử Quân: “Giao thừa mà cậu cũng cày game cho được, bó tay luôn. Cơm nước gì chưa?”

A Mộc Mộc: “Rồi.”

Mộc Tử Quân: “Đừng chơi game nữa, ra xem pháo hoa đi, hay là trò chuyện với gia đình cũng được.”

A Mộc Mộc: “Ồ.”

Mộc Tử Quân: “Ồ cái gì?”

A Mộc Mộc: “Đồng đội của tôi muốn đi tự sát.”

Mộc Tử Quân: “... Gã thích thì cứ cho gã đi.”

A Mộc Mộc: “...”

Mộc Tử Quân: “Thật sự tôi không thích cậu dành hết thời gian vào game chút nào... Mà thôi, Tết nhất, tôi không muốn cãi nhau với cậu.”

A Mộc Mộc: “Ồ.”

Mộc Tử Quân: “Sao lại ồ nữa?”

A Mộc Mộc: “Đồng đội kick tôi ra rồi.”

Mộc Tử Quân: “... Tại sao?”

A Mộc Mộc: “Tôi không cản gã đi tự sát.”

Mộc Tử Quân: “Cục cưng ngoan! Moah~ Moah~ (~ ̄³ ̄)~” Thì ra đối với cậu tôi vẫn quan trọng hơn game~

A Mộc Mộc đỏ mặt: “Ồ.” Dù sao cũng không phải đang đấu hạng.

Đột nhiên Mộc Tử Quân nghe thấy tiếng chân ghế ma sát với sàn nhà: “Choáng không?”

A Mộc Mộc: “Không... À thì, có chút chút.”

Mộc Tử Quân: “Ai bảo ngồi lâu quá làm gì. Đi bộ một lát là đỡ choáng liền à.”

A Mộc Mộc: “Ừm.”

Mộc Tử Quân: “Bảo bối, năm mới vui vẻ. Thay tôi gửi lời hỏi thăm cho người nhà cậu nha.”

A Mộc Mộc: “Ừm. Năm mới vui vẻ.”

Mộc Tử Quân: “Vậy năm sau gặp lại. Tạm biệt.”

A Mộc Mộc: “Tạm biệt.”

Đợi Mộc Tử Quân cúp máy, bác tư mới cười xấu xa: “Nhóc con, rúc trong này làm gì thế, gọi điện cho bạn gái hử? Mới xa nhau có mấy tiếng mà đã nhớ rồi à?”

Mộc Tử Quân ngượng ngùng: “Để bác tư cười chê rồi.”

Bác tư vỗ bồm bộp lên vai Mộc Tử Quân: “Bác hiểu bác hiểu! Quan tâm bạn gái vậy là tốt!”

Mộc Tử Quân cười, thấp giọng: “Bác tư quả là người mau quên... Người yêu của cháu là con trai ạ.”

Bác tư sững sờ: “Cái gì?!” Khoan, hình như, hình như mấy năm trước quả thật có người đã nói, rằng đứa cháu này của mình là đồng tính luyến ái!

Mộc Tử Quân nghiêm mặt: “Cháu biết bác tư ít quan tâm chuyện nhà, bác quên chuyện này thì có thể thông cảm được. Nhưng ngàn vạn lần bác đừng để cho bà nội biết, được không ạ?”

Bác tư lấy lại bình tĩnh, vội cam đoan: “Yên tâm, bác biết chuyện gì nên nói chuyện gì không nên nói mà.”

Đột nhiên, di động rung lên, báo vừa nhận được tin nhắn mới.

A Mộc: Đều chơi mạt chược, chán, pháo hoa đẹp, ồn.

Mộc Tử Quân vắt kiệt hết tế bào não mới tạm hiểu cái dòng tin nhắn chẳng kém mật mã là mấy: Mọi người bận chơi mạt chược, không có ai nói chuyện cùng nên A Mộc thấy chán... Hay là muốn nói chơi mạt chược rất chán? Pháo hoa rất đẹp, nhưng ồn quá.

Mộc Tử Quân tưởng tượng cảnh A Mộc Mộc mặt đơ tựa vào ban công ngắm pháo hoa, thoáng nhíu mày vì tiếng ồn đinh tai nhức óc.

... Sao càng nghĩ càng thấy cậu ấy đáng yêu vậy cà?

Quả nhiên, tình yêu sẽ kéo IQ của con người tụt xuống âm vô cùng.

Đến lúc phát bao lì xì, Mộc Tử Quân lấy ra một xấp bao lì xì in hình hoạt hình, lần lượt phát cho đám con nít trong nhà.

Bác cả thấy đứa nào đứa nấy đều ôm bao lì xì cười toe toét, không khỏi khen: “Mộc Tử chu toàn ghê.”

Mộc Tử Quân cười khiêm tốn.

A Mộc Mộc cũng nhắn tin khoe: Được nhiều lì xì ghê!

Mộc Tử Quân vừa đọc vừa cười, suýt quên, A Mộc vẫn còn là con nít mà.

Mộc Tử Quân nhắn lại: Năm sau sẽ lì xì cho cậu một bao to đùng luôn.

A Mộc Mộc: Không cần.

Mộc Tử Quân: Cho cậu tiền mà cậu không thèm lấy?

A Mộc Mộc: Chồng tốt là phải đưa hết tiền cho vợ giữ.

Mộc Tử Quân: Trên người cậu có gì tôi đều có nấy, mắc gì tôi phải làm vợ?

Một lúc lâu sau, A Mộc Mộc mới trả lời: Tôi không biết giữ tiền, tôi làm vợ không được.

Mộc Tử Quân: Rốt cuộc cậu cũng chịu thừa nhận là cậu tiêu tiền như rác rồi à?

A Mộc Mộc: Ừm.

Mộc Tử Quân bắt đầu nổi máu vô lại: Nhưng mà, làm chồng là phải biết hoạt động pít tông, cậu có biết không, hử?

A Mộc Mộc: ?

Mộc Tử Quân: Chính là có thể đè vợ ra làm thế này thế kia ở bất cứ đâu, bất kì thời điểm nào.

A Mộc Mộc im luôn.

Mộc Tử Quân: A Mộc~

Mộc Tử Quân: Chồng à~

Mộc Tử Quân: “Đến đây với tôi đi~”

Mộc Tử Quân: Người ta đang đợi cậu đến làm thế này thế kia đó~

Mộc Tử Quân: Cậu đang coi thường tôi đấy phỏng?

A Mộc Mộc nhìn một loạt tin nhắn, cả người đều chuyển sang màu hồng hồng, mặt nóng muốn bốc khói.

Tiếng chuông báo hiệu một năm mới chuẩn bị điểm, Mộc Tử Quân ôm điện thoại bắt đầu đi chúc Tết.

Mộc Tử: Năm mới vui vẻ~

^(* ̄(oo) ̄)^ Chúc cậu năm mới ý tưởng dồi dào, tiền vô rào rào nha. Chúc cả nhà cậu đều an khang thịnh vượng~

Mặc Quân: Nhớ Mộc Tử quá đi~ Năm mới vui vẻ nha bảo bối! Hôm tôi về nhớ rửa sẵn mông nằm chờ trên giường nhá~

Mộc Tử Quân: Cẩu nô tài dám mơ tưởng đến cái mông của bổn cung? Trảm!

Mặc Quân:...

Ông chủ quán bar: Mộc Tử năm mới vui vẻ! Chúc cậu sức khoẻ dồi dào, gia đình hạnh phúc, lúc rảnh nhớ ghé quán tôi chơi nhá!

Mộc Tử Quân: Nhất định nhất định! Năm mới vui vẻ!

Tiểu biên tập Yuki: Mộc tử đại đại, năm mới vui vẻ nha (^o^)~!!! Chúc anh càng vẽ càng lên tay nhá!

Mộc Tử Quân: Cảm ơn~ Năm mới vui vẻ, mỗi ngày là một ngày vui nha~

Tiểu biên tập Yuki: Trước Tết em có đề nghị anh vẽ thêm truyện mới á, anh thấy sao? ~(づ ̄3 ̄)づ

Mộc Tử Quân: Í, mẹ tôi gọi rồi ヾ( ̄▽ ̄)Bye~

Tiểu biên tập Yuki: (ㄒoㄒ)~~

Mộc Tử Quân: Năm mới vui vẻ nha cục cưng A Mộc!

A Mộc Mộc: Năm mới vui vẻ.

[ Nhật ký chồng chồng ]

Nhật ký của Mộc Tử Quân:

Tết vui quá đi à~

Nhật ký của A Mộc Mộc:

Ừm.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.