Chuyện Hằng Ngày Của Nhà Mộc Tử

Chương 23: Chương 23: Phiên ngoại hai: Đây chính là duyên phận!




1.

“Sao cậu lại có chim nhỏ được?!” Tiểu Mặc Quân nhảy ra từ chỗ nấp sau cửa toilet, kinh hãi ré lên.

Tiểu Mộc Tử luống cuống kéo quần, mặt đỏ tận mang tai: “Lúc chào đời tôi đã có rồi mà!”

Tiểu Mặc Quân hoảng hồn: “Nói vậy, chẳng lẽ, chẳng lẽ cậu là con trai?!!!”

Tiểu Mộc Tử nghiêng đầu, nghệch mặt: “Thì tôi vốn là con trai mà.”

Mặt Tiểu Mặc Quân hết trắng lại xanh, nước mắt lưng tròng, mếu máo ngồi phịch xuống đất: “Oa!! Rõ ràng cậu là con gái mà, sao tự dưng lại mọc chim nhỏ chứ?!! Oa oa oa, không chịu đâu!! Cậu mà là con trai thì mai mốt lớn lên sao tôi cưới cậu được?!!”

Tiểu Mộc Tử nghe vậy, chẳng biết nghĩ thế nào cũng ngồi bệch xuống gào khóc: “Cậu không chịu cưới tôi chỉ vì tôi là con trai sao? Đồ đáng ghét, đồ hai mặt oa oa oa!!!”

Cũng thời gian đó, trong bệnh viện, Tiểu A Mộc chào đời không lâu đang nằm trong nôi, không khóc cũng không nháo, ngoan ơi là ngoan.

Bà ngoại A Mộc hỏi: “Hai đứa đặt tên cho cháu ngoại của mẹ chưa?”

Ba A Mộc xoa cằm: “Ừm, con cũng đã nghĩ ra một tên rồi. Hai mẹ con thấy tên Lý Vô Trạch được không?”

Mẹ A Mộc vừa sinh nên còn yếu, bà nằm trên giường, trìu mến ngắm đứa con mình mang nặng đẻ đau, gật đầu: “Tên hay.”

2.

Tại trường tiểu học, thầy chủ nhiệm điểm danh: “Lý Mộc Mộc là bạn nào nhỉ? Tên này đáng yêu, chắc là của một bạn nữ rồi.”

Mộc Tử Quân đứng lên, xụ mặt bảo: “Thưa thầy, tên con là Lý Lâm*, con là con trai mà.”

*Chữ Lâm (林) được ghép từ hai chữ Mộc (木).

Mặc Quân ngồi dưới ôm bụng cười như được mùa: “Há há há há há! Bạn nữ Mộc Mộc ơi, thầy gọi kìa!”

Thầy chủ nhiệm: “Từ Ngôn Kiêm có mặt không?”

Mặc Quân đứng lên, đẩy gọng kính, nghiêm túc đáp: “Thưa thầy, tên con đọc là Từ Khiêm*, khiêm trong quân tử khiêm tốn đấy ạ.”

*Tương tự, chữ Khiêm (謙) được ghép từ chữ Ngôn (言) và Kiêm (兼).

Mộc Tử Quân lè lưỡi: “Cậu mà là quân tử á? Làm tiểu nhân thì còn tàm tạm.”

Mặc Quân: “Vị cô nương này, nói leo không phải là thói quen tốt đâu.”

Từ trán thầy chủ nhiệm đổ xuống ba sọc đen: “Hai đứa ra ngoài đứng hết cho thầy!”

Sau chuyện đó, để tránh bị hiểu lầm, Mộc Tử Quân đã viết tên mình theo hàng dọc.

Thầy giáo: “Mộc Tử Lâm đến chưa?”

Mộc Tử Quân ấn ức đến đỏ cả mắt: “Thầy ơi, tên em là Lý Lâm*!”

*Chữ Lý (李) được ghép từ chữ Mộc (木) và chữ Tử (子).

Mặc Quân: “Mộc Tử à, chấp nhận sự thật đi!”

Mộc Tử Quân thẹn quá hoá giận: “Đồ chết giẫm, ngậm cái mồm thối của mi lại!!”

Thầy giáo: “Hai đứa ra ngoài đứng hết cho thầy!”

Cũng thời gian đó, ba A Mộc Mộc bị điều ra quân khu Tây Bắc, mẹ A Mộc Mộc bận chơi mạt chược. Không ai chăm sóc, thế là A Mộc Mộc bị tống vào nhà trẻ.

Giữa một đám nhóc loi choi, Tiểu A Mộc Mộc có lẽ là đứa trẻ trầm tính nhất. Trong lúc các bạn cùng lớp chơi bịt mắt bắt dê, rồng rắn lên mây, ô ăn quan, thì Tiểu A Mộc Mộc lại rúc trong góc lớp, tự bày đồ chơi ra chơi một mình.

Tiểu A Mộc Mộc ít nói nên hầu như chẳng ai chịu làm bạn với bé cả. Vài đứa trẻ không vừa mắt bé, tưởng bé dễ bắt nạt nên cướp đồ chơi của bé, cuối cùng bị bé đánh cho sưng mặt. Bởi thế nên Tiểu A Mộc Mộc bị phạt vì tội đánh bạn, nhưng bé chẳng buồn quan tâm. Tình trạng này kéo dài, Tiểu A Mộc Mộc bị nhà trẻ cho là đứa trẻ có vấn đề, nên bé bị trả về gia đình.

Vì chơi mạt chược, mẹ A Mộc Mộc thường xuyên bỏ quên con trong phòng. Tiểu A Mộc Mộc không khóc không nháo, lúc thì chơi xếp gỗ, lúc lại chơi xe đẩy, lúc không có gì làm thì ngẩn ra nhìn trần nhà.

3.

Năm Mộc Tử Quân lên cấp hai, cả nhà quyết định đổi tên cho con thành Lý Mộc Mộc luôn.

Thầy giáo cấp hai: “Lý Lâm có mặt không?”

Mộc Tử Quân: “Thầy ơi, tên em là Lý Mộc Mộc...”

Mộc Tử Quân vẫn chung trường với tên bạn nối khố Mặc Quân, mỗi ngày cả hai cũng cưỡi xe đạp đi học, cùng cười đùa, ghét đứa nào thì cùng hội đồng đứa ấy.

Ngày nọ, hai người đang băng qua đường, chợt một chiếc xe mất phanh xông thẳng về phía Mộc Tử Quân. Mộc Tử Quân ngây người, trơ mắt nhìn chiếc xe đã ở ngay trước mắt. Giữa thế ngàn cân treo sợi tóc, Mặc Quân nhào tới.

Kết quả, Mộc Tử Quân không mất một sợi tóc, Mặc Quân lại phải nằm viện mấy tháng trời vì gãy xương đùi.

Khoảng khắc ấy, Mộc Tử Quân đã biết thế nào là yêu.

Cũng thời gian đó, ngay trên phòng bệnh của Mặc Quân, A Mộc Mộc được chẩn đoán là mắc chứng tự kỷ nhẹ.

4.

Cao trung, Mộc Tử Quân dồn hết tâm huyết viết nên một bức thư tình nặc danh. Mặc Quân nhận được bức thư tình thứ 46, tiện tay quăng vào sọt rác.

Ngày kia, Mặc Quân ngủ quên trên bãi cỏ, Mộc Tử Quân lấy hết dũng khí hôn lên má y.

Mặc Quân tỉnh giấc, người nằm bên cạnh là mối tình đầu của y. Y ôm cô nàng vào lòng, chẳng biết nghĩ đến điều gì mà mặt y hạnh phúc dạt dào.

Nụ cười sung sướng của Mặc Quân không thoát khỏi mắt của Mộc Tử Quân đang nấp ở xa xa. Móng tay anh đâm vào lòng bàn tay, lòng đau như xát muối.

Cũng thời gian đó, A Mộc Mộc quen A Bân sau lần đồng giải nhất cuộc thi chế tạo robot dành cho học sinh tiểu học.

5.

Kỳ thi đại học năm đó, Mặc Quân đạt thủ khoa, Mộc Tử Quân cũng vào được ngôi trường mơ ước.

Khi về thăm trường cũ, thầy giáo có nhờ Mặc Quân truyền lại tí kinh nghiệm sáng tác cho đàn em. Mặc Quân thoải mái nhận lời: “Tự sự là phương thức biểu đạt chính khi viết văn. Các bạn có thể rèn luyện bằng cách viết nhật ký...”

Tiết giao lưu kết thúc, Mặc Quân bước ra khỏi lớp, chào đón y là nụ cười của Mộc Tử Quân: “Tôi thấy cậu có viết nhật ký bao giờ đâu nhỉ?”

Mặc Quân hùng hồn chỉ vào tim mình: “Ai bảo tôi không viết. Đây này, tôi viết trong đây này!”

Theo lời của Mặc Quân, A Mộc Mộc cũng tập tành viết nhật ký. Không ngờ lại có hiệu quả thật: Sau một lốc bài kiểm tra Văn dưới trung bình, A Mộc Mộc cũng chào đón con điểm 7 đầu tiên trong đời.

6.

Cuối cùng Mộc Tử Quân cũng buông xuống được mối tình đơn phương đã ấp ủ gần mười năm trời, nhận lời tỏ tình của một nam sinh viên cùng trường.

Cũng thời gian đó, A Mộc Mộc bắt gặp A Bân đang cười đùa cùng một người đàn ông khác. Cậu buông thõng hai tay, cúi đầu, im lặng.

7.

Năm đó, Mộc Tử Quân lần đầu tiên nếm trải cảm giác thất tình, đau đến mức chỉ muốn nhảy sống tự tử cho rồi, may mà nhờ Mặc Quân phát hiện kịp. Để ông bạn mình không uổng phí mạng sống chỉ vì một thằng ất ơ, y quyết định bắt cóc Mộc Tử Quân sang Singapore.

Tại quảng trường thành phố, trước tượng đầu sư tử, mình cá - biểu tượng của Singapore, hai người có nhờ một người qua đường chụp hộ bức ảnh. Sau bao ngày đêm đau khổ vì thất tình, rốt cuộc Mộc Tử Quân cũng nở nụ cười đầu tiên.

Cũng thời gian đó, A Mộc Mộc được trường cử đi thi đấu ở Singapore. Lúc đi dạo trên quảng trường, cậu được hai người nhờ chụp hình.

A Mộc Mộc cầm máy ảnh, mặt đơ: “Ba, hai, một, tách.”

Mộc Tử Quân phì cười: “Cậu bạn này mốt mà đi làm diễn viên lồng tiếng thì chắc chắn sẽ kiếm được bộn tiền đấy.”

A Mộc Mộc: “...”

Mặc Quân: “Cảm ơn, cậu muốn chụp không, tôi chụp giúp cậu?”

A Mộc Mộc lắc đầu.

8.

Năm ấy, Mộc Tử Quân quen người bạn trai thứ ba, là một con lai Mỹ - Trung. Thế là Mộc Tử Quân quyết định sang Mỹ du học.

Đây là lần chia ly đầu tiên sau 23 năm quen biết, Mộc Tử Quân và Mặc Quân đều không khỏi ngậm ngùi. Trên phi trường tấp nập, cả hai trao nhau một cái ôm thật chặt.

Cũng thời gian đó, A Mộc Mộc một mình lên phía Bắc tìm tư liệu.

Ở phi trường, cậu thấy cảnh hai người đàn ông ôm nhau. Bất chợt cậu nhớ tới A Bân.

9.

Mối tình thứ ba kết thúc trong cãi vã, Mộc Tử Quân đeo bộ mặt nặng như chì, lên máy bay về nước.

Đặt chân trên mảnh đất quê hương rồi, việc đầu tiên anh làm là come out với gia đình. Như dự đoán, anh bị đuổi cổ khỏi nhà.

Mộc Tử Quân hùn tiền với Mặc Quân để thuê một căn phòng, sau đó anh tham gia vào một phòng vẽ, bắt đầu vẽ tranh minh hoạ và manga để kiếm sống.

Cũng thời gian đó, A Mộc Mộc được tuyển thẳng lên đại học. Cậu xin hoãn lại một năm, theo ý nguyện của cha mà tòng quân nhập ngũ.

10.

Khi đã có chút danh tiếng lẫn tiền bạc đủ để cùng Mặc Quân mua một căn hộ, Mộc Tử Quân rời phòng vẽ, sáng tác độc lập. Một ngày kia, lúc đang làm việc, anh nhận được một cuộc điện thoại từ mẹ.

Mẹ Mộc Tử: “Mộc Tử nè, mẹ đã tìm cho con vài đối tượng rồi đó, ngày kia con gặp người ta thử xem sao... Ba mẹ sẽ không chấp nhất chuyện con thích đàn ông nữa, nhưng đổi lại con phải mau mau lập gia đình. Trong những người xem mắt kia có một thằng bé là sinh viên đại học Q, đã cao ráo đẹp trai lại hiền lành ngoan ngoãn! Nếu vừa mắt thì tranh thủ hốt liền đi đó có biết chưa!”

Cũng thời gian đó, mẹ A Mộc phát hiện ra con trai mình chưa từng có bạn gái: “A Mộc, con thích dạng con gái nào?”

A Mộc Mộc nghiêng đầu suy nghĩ: “Con không thích con gái.” Vừa ồn ào vừa khó nuôi, cậu không thích đâu.

Ngày hôm sau, mẹ A Mộc nói với A Mộc Mộc: “Ba mẹ đã bàn với nhau rồi. Ba mẹ đều là người tiến bộ, con muốn sống sao cũng được, miễn là con thấy vui. Nhưng dù thích đàn ông, con vẫn phải tìm cho mình một người có thể cùng con đi đến răng long đầu bạc, phải không?”

A Mộc Mộc cái hiểu cái không gật đầu.

11.

Ngày kia, A Mộc Mộc ngồi trong một nhà hàng Tây. Người đàn ông tuấn tú đối diện cậu đang nở một nụ cười tươi rói: “Xin chào, tôi là Lý Lâm, bạn bè hay gọi tôi là Mộc Tử. Năm nay tôi 29 tuổi...”

*******

Về tên gọi của các nhân vật:

- A Mộc Mộc: Hay còn gọi là A Mộc, tên thật là Lý Vô Trạch.

- Mộc Tử Quân: Hay còn gọi là Mộc Tử, tên thật là Lý Lâm.

- Mặc Quân: Tên thật là Từ Khiêm.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.