Chuyên Tâm Độc Sủng, Mùa Xuân Của Hạ Đường Thê

Chương 40: Chương 40: Liệu sự như thần.




Tần Mục Ca và Phủ Cầm vừa hồi phủ liền cảm thấy không khí có chút không đúng, những nha hoàn ma ma gia đinh nam nam nữ nữ mang theo ánh mắt kỳ lạ, sợ hãi, khinh bỉ, nghi hoặc, vô cùng phức tạp.

Tần Mục Ca cũng không thèm để ý, có thể là do mấy ngày nay mình không sửa soạn như thế rước lấy ánh mắt khác thường, chờ trở về viện của mình, vẻ mặt Nghênh Xuân đầy lo lắng, nói ra câu đầu tiên lại là: "Tiểu thư, người đã trở lại rồi! Viện của chúng ta xảy ra chuyện rồi! "

"Đừng nóng vội, nói từ từ thôi -- trước tiên chuẩn bị nước cho ta, ta tắm một cái." Dù có xảy chuyện gì Tần Mục Ca cũng lười quản, có thể lớn hơn bệnh dịch hay sao?

Nghênh Xuân lập tức tìm nha hoàn chuẩn bị nước ấm, chuẩn bị quần áo cho Tần Mục Ca, chờ đối phương ngồi vào thùng tắm, nàng ở một bên giúp đối phương gội đầu, một bên quay lại đề tài vừa nãy của mình.

"Tiểu thư, hôm trước cái người bên cạnh Tần phu nhân Lưu ma ma và mấy người nha hoàn tới cướp đoạt đồ cưới của tiểu thư!"

Hả..? Mày liễu Tần Mục Ca vừa nhăn lại, lập tức cười, tiếp tục nghe Nghênh Xuân nói tiếp.

"Người nói qua mặc kệ ai tới, không cần ta quản, cho nên ta chỉ đứng một bên nhìn các nàng, kết quả các nàng còn không có chuyển hòm ra khỏi viện, liền bỗng nhiên té bất tỉnh! Một người cũng không còn, phàm là chạm qua đồ của ngài mọi người đều té trên mặt đất, lúc đấy vùn vụt ngã cũng mười mấy người!" ddlqd Giọng nói Nghênh Xuân mang theo một chút khoa trương, mặt mày hớn hở khoa tay múa chân giới thiều tình huống, "Đến bây giờ còn chưa có tỉnh, mời hơn mười thầy y trong thành cũng không thấy hiệu quả!"

Tần Mục Ca chờ nghe xong cũng ha ha nở nụ cười, sớm đã biết kế mẫu kia sớm muộn gì cũng đến đoạt lần nữa, cho nên mình mới dự liệu trước chuẩn bị cho các nàng!

"Đoán chừng nếu ta không ra mặt, các nàng sẽ không tỉnh lại, thuốc giải chỉ có ta biết, người khác chỉ sợ là bất lực," Tần Mục Ca một bên nhẹ nhàng xối nước, một bên có vẻ đăm chiêu nói.

-

Tần Mục Ca tắm rửa xong, đang chải tóc, liền nghe bên ngoài đã có ma ma cao giọng nói chuyện, theo sát sau, quản sự cô cô bên người Tần phu nhân bước nhanh vào viện, vẻ mặt kia giống như gặp kẻ địch, nghiêm túc, nói năng thận trọng.

Tần Mục Ca mở rộng của sổ nhìn đối phương bước lên bậc thềm, liền vừa chải vuốt tóc vừa miễn cưỡng nói, "Cô cô vội vàng tiến vào như thế, có gì chỉ giáo?"

Cô cô kia áp chế cơn giận, phúc thân với Tần Mục Ca nói: "Nhị tiểu thư, mấy ngày trước Lưu ma ma và mấy người nha hoàn không được Tần phu nhân cho phép tự mình đến nơi này của người, muốn đem đồ cưới của người bỏ vào phủ khố,ddlqd chung quy viện này của người cửa mở rộng, không an toàn bằn phủ khố, nhưng không biết vì sao lại bỗng nhiên té bất tỉnh đến bây giờ chưa có tỉnh lại, chuyện này vẫn làm phiền nhị tiểu thư, nghe nói người có thể chữa trị hết bệnh dịch, chắc hẳn người nhất định có biện pháp chuyển nguy thành anh cho các nàng..."

Tần Mục Ca đưa mắt liếc qua nha hoàn và nhóm cô cô trong viện một cái, sau cùng rơi vàotrên người một cái nha hoàn vừa mới ở phòng ngoài, ddlqd chỉ là mới nói mình có thể chữa khỏi, cái cơ sở ngầm này liền đi báo cáo, thật đúng là trung thành.

Nha hoàn kia phát hiện Tần Mục Ca nhìn nàng, vội cúi đầu giả bộ quét sân làm như cái gì cũng không có xảy ra.

"Hả.."? Có chuyện này sao? Hai ngày nay ta không có ở trong phủ, vậy mà lại có chuyện như vậy," Tần Mục Ca thoáng cố ý lộ ra vẻ kinh ngạc, ngay sau đó cười nhạt, nhìn cô cô này hỏi, "Cô cô nên biết là ta cũng không có học qua y thuật, bệnh dịch này cũng chỉ là may mắn, sợ rằng khó có thể đảm đương trọng trách này.."

Cô cô này nhìn ra được Tần Mục Ca cố ý cự tuyệt, liền lần nữa phúc thân lên tiếng xin xỏ: "Dù thế nào cũng xin tiểu thư tha thứ cho sự lỗ mãng của các nàng, ta bảo đảm lần sau các nàng sẽ không dám nữa..."

Đã hai ngày ngẫu nhiên không có bất kỳ dấu hiệu tỉnh lại, thầy y trong kinh thành đều nói đã nghe qua bệnh này, nhưng chưa có trị qua, cho nên không có phương thuốc, xem ra cởi chuông còn nhờ người buộc chuông, vẫn đề là ở chỗ này, đối phương nhất định có biện pháp, hơn nữa mới vừa rồi nha hoàn hồi báo nói Tần Mục Ca có nói mình có thể chữa trị, vậy mình chỉ có thể bỏ mặt xuống thay Tần phu nhân xin nàng rồi.

"Cũng được, ta đi nhìn một chút." Tần Mục Ca nhẹ nhàng búi tóc, khoác lên một chiếc áo ngoài đi theo cô cô này đến chỗ đám người Lưu ma ma hôn mê ở sân.

Lúc này đã có mười mấy nha hoàn ma ma chờ xem kết quả.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.