Chuyện Thường Ngày Ở Cư Xá Phủ Khai Phong

Chương 271: Chương 271: Nhặt thê tử mang về




Nàng cúi đầu nhìn thoáng qua, cũng không biết trên mặt đất ném cái gì, chỉ là nhíu mi, nói:

“Cũng không biết ngươi từ nơi nào làm ra cái này. Vì sao ta phải xem?”

Lần đầu tiên thấy nữ tử này, họ cảm thấy nàng thật xinh đẹp, hơn nữa tương đối nhu nhược. Bất quá hiện tại nữ tử này cho bọn họ cảm giác một chút cũng không giống vậy.

Nữ tử có vẻ thực táo bạo, vừa thấy đã biết chính là người trong lòng có bí mật không thể cho ai biết, cho nên rất thiếu kiên nhẫn.

Nghê Diệp Tâm nói:

“Nếu không muốn xem thì ta liền nói cho nghe.”

Trong thời gian Vạn Triều Sơn Trang luận võ chiêu thân đã chết ba người, thêm trang chủ Vạn Triều Sơn Trang thì tổng cộng đã chết bốn người.

Trong đó một người là đệ tử Vạn Triều Sơn Trang. Người mà bọn họ không biết mặt.

Một người khác là thiếu hiệp tới Vạn Triều Sơn Trang tham gia luận võ chiêu thân.

Người thứ ba là nữ nhân mà mấy người Nghê Diệp Tâm phát hiện thi thể sau núi. Khi bọn họ phát hiện thi thể nữ nhân này đều thực kinh ngạc, cũng không ai biết nàng là ai. Bất quá sau khi Nghê Diệp Tâm xem xong mảnh da thì đã dễ dàng đoán ra.

Nữ nhân đã chết chính là con gái trang chủ Vạn Triều Sơn Trang, cũng là nữ nhân vật chính của luận võ siêu thân lần này, Đệ Nhất Mỹ Nhân Võ Lâm.

Buổi sáng ngày thứ nhất luận võ chiêu thân, bọn họ phát hiện một thi thể nổi trên mặt hồ. Mà cũng không sai biệt lắm là lúc ấy, mấy người Nghê Diệp Tâm nhìn thấy có đệ tử vội vội vàng vàng tìm trang chủ, cũng không biết nói gì đó.

Kỳ thật những đệ tử là tới nói cho trang chủ biết không thấy tiểu sư muội.

Trang chủ Vạn Triều Sơn Trang cho rằng con gái đã đào hôn. Bất quá ông ta cũng không biết lúc ấy Đệ Nhất Mỹ Nhân Võ Lâm đã chết, đã bị người ta giết, còn đem thi thể đưa tới sau núi tùy tiện chôn. Bởi vì chôn vội vàng, căn bản là không có chôn sâu. Sau đó thi thể lại bị mấy người Nghê Diệp Tâm đào ra.

Thật ra Đệ Nhất Mỹ Nhân Võ Lâm đã tính toán đào hôn, bởi vì nàng sớm đã có người mình thích. Đó là một vị sư huynh trong sơn trang. Chính là thi thể nam nhân mặc y phục nữ nổi trên mặt hồ kia.

Ý trung nhân của Đệ Nhất Mỹ Nhân Võ Lâm có bộ dáng thế nào mấy người Nghê Diệp Tâm đã không có khả năng nhận biết. Người kia không chỉ đã chết, hơn nữa thi thể bị ngâm đến trương to, chỉ có thể thấy là người cao lớn chắc nịch.

Nghê Diệp Tâm nhìn nữ tử đang trốn ở sau lưng người đệ tử trẻ tuổi, nói:

“Kỳ thật ngươi ghen ghét tiểu sư muội đã lâu rồi phải không?”

Vẻ mặt nàng đạm nhiên, nói:

“Ta nghe không hiểu ngươi đang nói cái gì.”

Nàng tuy rằng nói như vậy, hơn nữa tận lực biểu hiện bình đạm, nhưng trong ánh mắt vẫn xuất hiện gợn sóng, thậm chí có chút hận ý.

Nữ tử trước mắt này đích xác thật xinh đẹp, trang điểm lên càng mỹ diễm động lòng người.

Kỳ thật nàng cùng tiểu sư muội là mỗi người mỗi vẻ, đều là đại mỹ nhân, vốn chẳng phân biệt cao thấp. Bất quá tiểu sư muội là con gái trang chủ, cho nên người khác liền cảm thấy tiểu sư muội có xuất thân tốt liền hạ thấp nữ tử này xuống.

Bởi vì tiểu sư muội là con nhà có tiền cho nên từ nhỏ đã được phủng ở lòng bàn tay mà lớn lên, còn được người ta táng dương là Đệ Nhất Mỹ Nhân Võ Lâm.

Nữ tử ghen ghét tiểu sư muội thật lâu, cảm thấy mình so với đối phương không thua kém, thậm chí so ra còn đẹp hơn, chỉ bởi vì xuất thân kém một chút, cho nên mới luôn bị đè ép.

Tuy rằng ghen ghét, nhưng chưa bao giờ nàng nói ra.

Đệ Nhất Mỹ Nhân Võ Lâm mới mười sáu tuổi, phụ thân nàng là trang chủ Vạn Triều Sơn Trang đã gấp không chờ nổi, muốn đem nàng gả đi ra ngoài, phải dùng nàng để tìm chỗ dựa cho Vạn Triều Sơn Trang, làm sơn trang càng thêm cường thịnh.

Nhưng mà Đệ Nhất Mỹ Nhân Võ Lâm không thích như vậy. Nàng sớm đã có người mình thích, là vị sư huynh diện mạo bình thường, căn bản không anh tuấn, nhưng là người thành thật, cần cù chăm chỉ. Hai người cũng coi như là tâm đầu ý hợp.

Tiểu sư muội muốn đào hôn, nhưng nàng không biết làm như thế nào mới có thể bỏ trốn. Lúc đó, nữ tử không nghĩ tới tiểu sư muội tới tìm nàng thương lượng.

Tiểu sư muội căn bản không biết nữ tử này chán ghét nàng, ngược lại còn cảm thấy các nàng là tỷ muội thì không có gì giấu nhau.

Nữ tử tìm được cơ hội, liền đáp ứng giúp tiểu sư muội cùng ý trung nhân chạy khỏi Vạn Triều Sơn Trang cao chạy xa bay.

Đệ Nhất Mỹ Nhân Võ Lâm vui sướng nghĩ rằng về sau sẽ tự do tự tại. Nhưng nàng không nghĩ tới, các nàng vừa mới thương lượng kế sách, nữ tử quay đầu liền đem mọi việc nói cho trang chủ.

Trang chủ nổi trận lôi đình, lệnh người bắt nhốt con gái, đem ý trung nhân của con gái đi giết. Dù sao các vị anh hùng đã tụ tập ở Vạn Triều Sơn Trang, nếu đến lúc đó Đệ Nhất Mỹ Nhân Võ Lâm thật sự đào hôn, bọn họ tuyệt đối sẽ bị người võ lâm coi như trò cười.

Lúc ấy là nữ tử này cùng người đệ tử trẻ tuổi đi thi hành nhiệm vụ. Hai người trực tiếp giết chết ý trung nhân của Đệ Nhất Mỹ Nhân Võ Lâm.

Hai người đã nghĩ ra một kế hoạch. Dù sao bọn họ đã giết người cũng không thể lộ ra, thi thể phải xử lý tốt.

Nữ tử nói muốn đem thi thể sư huynh dìm xuống hồ, như vậy so với mang lên núi đào hố đất chôn tiện hơn nhiều. Người đệ tử trẻ tuổi không có nghĩ nhiều, liền dựa theo lời nữ tử nói, lấy vật nặng cột vào thi thể người chết liền ném xuống hồ.

Người đệ tử trở về tìm trang chủ phục mệnh, nữ tử lại vớt thi thể lên, sau đó liền giấu trong mật đạo ở đình giữa hồ.

Vạn Triều Sơn Trang có rất nhiều mật đạo, không chỉ là đình giữa hồ, ở trong phòng trang chủ cũng có không ít mật đạo.

Nghe nói thời điểm thành lập sơn trang, trang chủ cố ý tìm người giỏi tay nghề thiết kế. Bất quá đa số chưa từng được dùng, cũng cơ hồ không ai biết, bởi vì những mật đạo này đều là dùng để cứu mạng trang chủ, cho nên ông ta không thể nói cho người khác biết.

Trang chủ Vạn Triều Sơn Trang trừ có tiền, kẻ thù chỗ nào cũng có. Trước khi thành danh, ông ta đã làm không ít chuyện trái với lương tâm.

Mật đạo đó là trong lúc vô tình mà nữ tử này đã phát hiện ra, hiện tại đã có dịp dùng.

Nữ tử vớt thi thể lên, liền thay y phục nữ cho hắn, sau đó vẫn để thi thể ở trong mật đạo, chuẩn bị thi hành bước tiếp theo của kế hoạch.

Đệ Nhất Mỹ Nhân Võ Lâm cũng không biết ý trung nhân đã chết. Nàng còn đang vui sướng chờ ngày hôm sau cùng ý trung nhân rời đi, cơ hồ vui sướng cả đêm ngủ không yên.

Trang chủ Vạn Triều Sơn Trang chỉ hạ lệnh đệ tử canh giữ tiểu thư, cũng không có nói cho biết tin tức người yêu nàng đã chết.

Trước hôm luận võ chiêu thân một ngày, trang chủ Vạn Triều Sơn Trang tổ chức tiệc ở trong hoa viên tiếp đãi các vị anh hùng hào kiệt, thuận tiện cũng cho con gái mình lộ mặt.

Mà nữ tử đã lừa tiểu sư muội, nói là lúc này các nàng có thể thực hiện kế hoạch chạy trốn.

Trang chủ Vạn Triều Sơn Trang thực hiện lạt mềm buộc chặt, để con gái mình đứng ở đình giữa hồ. Cái này làm cho mọi người chỉ có thể nhìn thấy một cái bóng mờ mờ ảo ảo, sẽ khiến mọi người nôn nao.

Trang chủ Vạn Triều Sơn Trang cũng biết mấy năm gần đây trên giang hồ xuất hiện không ít Đệ Nhất Mỹ Nhân, luôn là một hai năm liền có một người, kỳ thật cẩn thận nhìn cũng không cảm thấy ai xinh đẹp hơn ai, chẳng qua là hư danh mà thôi.

Nữ tử nói với tiểu sư muội là nàng lộ mặt một chút, sau đó từ mật đạo ở đình giữa hồ rời đi, lúc ấy mọi người đều uống rượu say rời đi là an toàn nhất, sẽ không ai phát hiện.

Tiểu sư muội đồng ý. Chỉ là nàng không nghĩ tới, nàng bước vào mật đạo ở đình giữa hồ một lúc sau đã bị nữ tử giết chết.

Nữ tử này đã sớm lên kế hoạch. Chỉ có giết tiểu sư muội, nàng mới có thể có thứ vốn thuộc về nàng. Giết tiểu sư muội cũng không phải mục tiêu cuối cùng. Kỳ thực nàng muốn làm Đệ Nhất Mỹ Nhân Võ Lâm.<HuynhHn786>

Cho nên nữ tử giết tiểu sư muội xong, nhanh chống đem thi thể nam nhân đã mặc y phục nữ ném vào trong hồ, sau đó chạy nhanh về dự tiệc.

Nàng vốn dĩ tính toán rất cẩn thận. Đệ Nhất Mỹ Nhân Võ Lâm đột nhiên xuất hiện, đột nhiên biến mất ở đình giữa hồ. Lúc này trên mặt hồ đột nhiên nổi lên một thi thể nam nhân mặc y phục nữ, tuyệt đối sẽ khiến cho mọi người náo động.

Những người võ lâm đều là vì muốn cưới Đệ Nhất Mỹ Nhân Võ Lâm mà tới. Nhưng mỹ nhân biến mất, biến thành một đại hán râu quai nón, thật sự làm người ta nghi ngờ. Những người võ lâm nhất định sẽ kêu trang chủ đem Đệ Nhất Mỹ Nhân Võ Lâm giao ra.

Nữ tử tính kế thực tốt. Khi đó Đệ Nhất Mỹ Nhân Võ Lâm đã chết căn bản không có khả năng đứng ra. Trang chủ nhất định sẽ rối loạn, nàng sẽ có cơ hội chân chính bước ra. Nàng có thể tự đề cử mình làm thế thân của Đệ Nhất Mỹ Nhân Võ Lâm. Với tài mạo của nàng tuyệt đối sẽ không bị bất luận kẻ nào hoài nghi.

Nhưng trong hồ có chướng ngại vật, thi thể không có trôi ra tới. Nữ tử nôn nóng chờ rồi lại chờ, mà hoàn toàn không có nhìn thấy thi thể.

Ngày đó Nghê Diệp Tâm còn tưởng rằng nàng nhìn Mộ Dung Trường Tình, lại không biết bởi vì bàn của bọn họ là gần mặt hồ. Kỳ thật nàng liên tiếp quay đầu nhìn mặt hồ.

Thi thể biến mất, không biết có phải chìm rồi hay không, hoặc là bị nước đẩy đến chỗ có cây cối gì đó, dù sao không có đúng theo kế hoạch mong muốn.

Ngày đó yến tiệc cứ như vậy kết thúc, làm nữ tử không chịu được, nhưng lại không có cách nào khác.

Thi thể nam nhân là ngày hôm sau mới nổi ở trên mặt hồ, vẫn là mặc y phục nữ làm những người khác nghĩ trăm lần cũng nghĩ không ra. Trừ nữ tử này, cũng không ai biết là như thế nào đột nhiên xuất hiện thi thể kỳ quái như vậy.

Trang chủ cùng người đệ tử trẻ tuổi nhìn thấy thi thể đều là một trận kinh hãi. Nhưng bọn họ cũng đều không biết vì cái gì người nam nhân kia lại mặc y phục nữ.

Trang chủ cùng người đệ tử trẻ tuổi lại đem thi thể đi xử lý. Thi thể thật ra không có lại bị quăng vào trong hồ, mà là đem chôn sau núi.

Nhưng Đệ Nhất Mỹ Nhân Võ Lâm cũng đã biến mất.

Đệ Nhất Mỹ Nhân Võ Lâm không biết đi nơi nào, trang chủ thực tức giận, cảm thấy nàng nhất định đã chạy khỏi sơn trang rồi.

Tuy rằng cũng xuất hiện vài sự cố, bất quá cuối cùng nữ tử vẫn được như ý nguyện, giả trang thành Đệ Nhất Mỹ Nhân Võ Lâm. Dù sao trang chủ Vạn Triều Sơn Trang cũng không muốn trở thành trò cười cho toàn giang hồ.

Nhưng trước khi luận võ chiêu thân thuận lợi tiến hành vẫn gặp vấn đề. Có một người đã nghe được bọn họ nói chuyện.

Một thiếu hiệp vốn dĩ muốn cùng trang chủ tạo quan hệ, không nghĩ tới lại nghe được chuyện Đệ Nhất Mỹ Nhân Võ Lâm mất tích. Lần này hay rồi, thiếu hiệp kia lập tức liền bắt đầu uy hiếp trang chủ.

Thiếu hiệp uy hiếp trang chủ, nói có thể bảo vệ bí mật, nhưng bất luận như thế nào cũng phải chọn hắn làm hôn phu của Đệ Nhất Mỹ Nhân Võ Lâm.

Trang chủ Vạn Triều Sơn Trang thiếu chút nữa tức chết, nhưng giả bộ đồng ý. Bất quá lập tức lệnh nữ tử âm thầm giết thiếu hiệp kia.

Nữ tử tốt xấu gì cũng là người đẹp, dùng chút mỹ nhân kế dụ dỗ thiếu hiệp đến đầu óc choáng váng. Thiếu hiệp uống độc dược còn không biết, liền lâng lâng đi tham gia luận võ chiêu thân.

Hắn uống độc dược nhất thời không có phát tác, nhưng thời điểm luận võ vận dụng nội công làm gia tăng tốc độ phát độc tính, nên thiếu hiệp chỉ trúng một chưởng liền hộc máu mà chết.

Nghê Diệp Tâm đem sự tình nói rành mạch, nữ tử cùng đệ tử trẻ tuổi nghe đều sửng sốt. Cuối cùng, nữ tử liên tiếp lui vài bước, nói:

“Không... không phải như thế... Ta không có giết người.... Ta chính là.... ta chính là tiểu thư của Vạn Triều Sơn Trang.”

Nghê Diệp Tâm nói:

“Ngươi từ từ mà nói cùng những vị hào kiệt ở Vạn Triều Sơn Trang.”

Đệ Nhất Mỹ Nhân Võ Lâm cùng ý trung nhân đều bị chôn ở sau núi, bất quá là hai nơi khác nhau.

Lần trước mấy người Nghê Diệp Tâm đem thi thể để nơi dễ phát hiện, vừa vặn bị người đệ tử trẻ tuổi này nhìn thấy. Hắn vội vàng đem thi thể xử lý, miễn cho lại náo động, cho nên trong sơn trang mới không có chút động tĩnh.

Toàn bộ mọi chuyện đã thực rõ ràng. Mà hộp gỗ trong tay trang chủ Vạn Triều Sơn Trang kỳ thật là Vô Chính mang đến đây.

Đây cũng là lý do vì sao Vô Chính biết trang chủ Vạn Triều Sơn Trang có cái hộp gỗ lại không có đi đoạt lấy. Điểm này Nghê Diệp Tâm hoàn toàn không nghĩ tới.

Nghê Diệp Tâm cũng không biết trang chủ Vạn Triều Sơn Trang cùng Vô Chính lúc trước có ân oán gì. Mà Vô Chính đi một chuyến tới đây kỳ thật là tới báo thù.

Vô Chính giả bộ đem một cái hộp gỗ giao cho trang chủ Vạn Triều Sơn Trang. Sau đó giúp vị trang chủ không đầu óc khuếch tán tin tức.

Trên giang hồ lan truyền tin tức trang chủ Vạn Triều Sơn Trang có bản đồ, thật thật giả giả khó chứng thực rõ ràng.

Vô Chính đích xác có cho trang chủ Vạn Triều Sơn Trang một cái hộp gỗ, bên trong có mảnh da cũng là thật.

Hắn giả bộ cùng trang chủ Vạn Triều Sơn Trang hợp tác, chờ tin tức lan truyền ra ngoài xong liền đem trang chủ Vạn Triều Sơn Trang giết, hộp gỗ tất nhiên liền bị thu hồi về.

Vô Chính làm xong việc phải làm, lưu lại hộp gỗ cùng mảnh da giả cho mọi người, sau đó rút lui an toàn.

Nghê Diệp Tâm rất ức chế, hơi có chút không vui.

Bất quá điều duy nhất đáng mừng là tìm được Cừu Vô Tự. Nhưng mà dựa theo lời Cừu Vô Tự nói, hắn hẳn là bị Vô Chính đưa về. Nhưng mà Vô Chính đi nơi nào, Cừu Vô Tự cũng không biết.

Vô Chính muốn mấy người Nghê Diệp Tâm dùng ba mảnh da đổi Cừu Vô Tự. Nhưng hiện tại không đợi cầm mấy mảnh da trên tay, liền đem Cừu Vô Tự trả trở về. Cái này làm cho Nghê Diệp Tâm cảm thấy kinh ngạc không thôi.

Chẳng lẽ Vô Chính kỳ thật là đang chơi bọn họ?

Nghê Diệp Tâm nghĩ trăm lần cũng không ra. Bất quá nếu Cừu Vô Tự đã trở lại, bọn họ đương nhiên sẽ không đem ba mảnh da giao cho Vô Chính, cũng chuẩn bị lập tức rời khỏi Vạn Triều Sơn Trang, đi theo Mộ Dung Trường Tình về trong giáo.

Lần này lên đường người liền nhiều hơn. Cừu Vô Nhất luyến tiếc Cốc Triệu Kinh, hơn nữa Cốc Triệu Kinh còn muốn đi tìm Cốc Nhụy, cho nên cũng muốn theo bọn họ lên đường.

Bất quá không có Mộ Dung Trường Tình cho phép, không ai dám mang theo người ngoài về giáo. Cho nên Cừu Vô Nhất lại bắt đầu quấn lấy Nghê Diệp Tâm giả đáng thương, muốn Nghê Diệp Tâm giúp mình.

Nghê Diệp Tâm thật ra cảm thấy không có gì, nói:

“Ca ca ngươi không phải lâu lâu liền mang đồ đệ trở về sao? Cũng đều là người ngoài nha.”

Cừu Vô Nhất vừa nghe tức khắc ngây ngẩn cả người, cảm thấy lời Nghê Diệp Tâm nói rất có lý.

Thời điểm những đồ đệ ca ca mới mang về cũng đều là người ngoài nha!

Cừu Vô Tự cảm giác đầu gối bị thương, động tác lên ngựa khó khăn, thiếu chút nữa từ trên ngựa rơi xuống.

Mộ Dung Trường Tình có chút muốn cười, bất quá Nghê Diệp Tâm nói không sai.

Cốc Triệu Kinh nói:

“Nếu không có tiện, ta......”

Cốc Triệu Kinh nghĩ mình không phải đồ đệ của Cừu Vô Nhất, vẫn là có chút không hợp lý.

Cừu Vô Nhất lập tức bắt lấy tay Cốc Triệu Kinh, nói:

“Triệu Kinh ca ca theo ta đi. Ngươi đáp ứng chờ ta mười năm. Mười năm sau ngươi chính là thê tử của ta, cho nên cũng không xem như người ngoài nha.”

Cuối cùng Cừu Vô Tự vẫn bị một câu của Cừu Vô Nhất làm cho từ trên ngựa rớt xuống dưới. Hắn cả kinh cũng không biết làm như thế nào. Cũng may Mộ Dung Trường Tình bắt được hắn, nên hắn không bị quăng ngã thành hình chữ X.

Cừu Vô Tự trừng mắt nhìn đệ đệ, nói:

“Cái tên tiểu tử thúi, mới bao lớn mà học đòi tìm thê tử?”

Cừu Vô Tự cảm thấy Cừu Vô Nhất thật là trò giỏi hơn thầy. Hắn bất quá ra cửa liền nhặt đồ đệ trở về, đệ đệ ra cửa liền nhặt thê tử trở về, lại còn là người lớn hơn nó nhiều như vậy!

Mộ Dung Trường Tình nghe bọn họ đôi co tới lui, duỗi tay đem Nghê Diệp Tâm túm lên ngựa, mặt không biểu tình nói:

“Có đi hay không?”

Cừu Vô Nhất lập tức nói:

“Ca ca xem, Giáo chủ ca ca thúc giục chúng ta đi kìa!”

Nó nói xong liền lập tức nhảy lên ngựa cùng Cốc Triệu Kinh. Ngồi ở trong lòng Cốc Triệu Kinh, tay giữ chặt dây cương vung lên, ngựa lập tức rảo bước chạy đi.

Cốc Triệu Kinh hoảng sợ, vốn đang muốn nói gì đó nhưng không kịp, bọn họ đã bị ngựa mang đi không còn thấy bóng dáng.

Cừu Vô Tự trừng mắt, tức giận quá sức. Hắn tức giận đến ho khan, vội vàng bò lên trên ngựa một lần nữa, đuổi theo hai người Cừu Vô Nhất.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.