CHƯƠNG 1
“Mùa hè năm nay, ngành kinh tế may mặc đình trệ đã làm cho nhiều công ty thời trang trên toàn thế giới có kế hoạch cắt giảm nhân sự trên diện rộng. Gần đây nhất nhân viên của bộ phát ngôn công ty thời trang Martha tại Anh khi trả lời phỏng vấn đã bày tỏ, cuộc khủng hoảng kinh tế toàn cầu này đã mang đến tổn thất vô cùng lớn đặc biệt là với những nhà thiết kế trẻ tuổi chưa có danh tiếng trong nước. Thiết kế mới làm không đủ phân lượng, những trang phục do bọn họ thiết kề đều bị quầy chuyên doanh của nhiều công ty thời trang từ chối. Đơn đặt hàng giảm bớt làm cho doanh thu kỳ vừa rồi giảm 35%. Mà người trong giới thời trang cho rằng, đây vẫn không phải là kết thúc…”
Trên TV đã là tin tức thời sự buổi trưa. Ngô Khuynh Đình bị giọng nói của phát thanh viên làm cho tỉnh giấc, thành phố lúc giữa hè cảm giác thật sự vô cùng nóng bức. Gương mặt trên chiếc gối trắng toát nổi lên những nếp nhăn thể hiện sự phiền chán. Đây thật sự là một mùa có thể nóng đến chết người.
Trong không khí giống như có ngọn lửa đang di chuyển, cậu thật hối hận tối hôm qua lúc đi ngủ sao không mở máy lạnh, để cho bây giờ phải bị cái nóng làm tỉnh dậy như vậy.
Giờ này có vẻ đã khuya. Chỗ góc tường đặt một chiếc TV màu xám, đã đến phần tin tức quốc tế của chương trình thời sự buổi trưa. Nhìn thấy mặt tường lắp kính phía sau TV, đồng tử Ngô Khuynh Đình trong nháy mắt trợn đến mức to nhất, lúc này mới kinh hoàng phát hiện hóa ra đây không phải là phòng của cậu. Loại mặt tường lắp kính bóng loáng này hẳn là cách bố trí chỉ Love Hotel mới có. Ý thức được điều này, Ngô Khuynh Đình không khỏi ôm trán tự trách. Chẳng lẽ tối hôm qua cậu lại ngủ cùng người khác. Ảo não quay đầu đi chứng thực, cậu nhìn thấy người đàn ông trần trụi nằm phía bên kia giường. Người đàn ông còn đang ngủ rất say, im lặng hô hấp.
Ngô Khuynh Đình ra vẻ bình tĩnh cẩn thận quan sát kỹ càng khuôn mặt của nam nhân, phát hiện đó là một người đàn ông xa lạ mà mình không hề quen biết. Ngô Khuynh Đình cảm thấy khó hiểu bản thân như thế nào lại ngủ cùng với anh ta. Tối hôm qua nhất định là uống quá nhiều, cho nên bây giờ sau khi tỉnh lại, Ngô Khuynh Đình mới có thể không rõ tình huống như vậy. Tối hôm qua Ngô Khuynh Đình cùng hai nhân viên là học sinh vừa học vừa làm trong cửa hàng đi ca hát uống rượu, uống đến mức say, nghĩ là tự mình có thể gắng gượng lái xe về nhà, không ngờ sáng sớm mở mắt ra lại ở trong căn phòng khách sạn này.
Đây là một căn phòng khách sạn tình yêu hết sức bình thường, trang hoàng cách điệu cũng không kém, giường rất mềm mại mà cũng rất rộng rãi. Dưới giường rải đầy quần áo của hai người đàn ông, còn có mấy chiếc bao cao su đã qua sử dụng được thắt đầu. Ngô Khuynh Đình cúi đầu nhìn người mình, phát hiện trên thứ giữa hai chân dính đầy dấu vết dịch thể đã khô cạn, thoạt nhìn có thể thấy tối hôm qua bọn họ thật sự đã làm.
Thật sự làm, kỳ thật cũng không có gì quá nghiêm trọng. Ngô Khuynh Đình là một người thích cùng đàn ông lêu lổng, cậu liếc mắt đờ đẫn đánh giá khuôn mặt người đàn ông.
Ngũ quan trên khuôn mặt gầy yếu thanh tú kia nhìn qua có vẻ kinh diễm. Cái mũi cao ngất cùng đôi môi anh đào duyên dánh ánh lên dưới ánh mặt trời ngoài cửa sổ, trên hai gò má trắng như trân châu lóa sáng. Hai xương gò má nhô ra, cực có hình dáng, lông mi trên hai tròng mắt khép kín cũng rất dài.
Chỉ là một đường đánh giá khắp khuôn mặt, đến khóe mắt, sẽ không làm cho người ta thích. Bởi vì Ngô Khuynh Đình quan sát anh ở cự ly gần có thế thấy rõ ràng nơi đó hiện lên hai nếp nhăn rất nhỏ. Nam nhân ngủ say thoạt nhìn tuyệt đối không phải xấp xỉ tuổi với Ngô Khuynh Đình ––– vừa mới qua tuổi hai mươi.
Haiii Ngô Khuynh Đình thở dài ở trong lòng, là như thế nào, tối hôm qua uống rượu, cư nhiên làm một đại thúc sao? Gần đây bản thân có phải cơ khát đến mức này hay không. Dĩ vãng, cậu cũng sẽ ngẫu nhiên dẫn theo người đến loại Love Hotel hạ lưu này thuê phòng, mượn trang bị ở đây để chơi trò chơi tình thú, thỏa mãn một chút áo tưởng đen tối trong lòng.
Diện mạo của đối phương có lẽ sẽ không được yêu thích như vậy, nhưng ít nhất khóe mắt cũng không có nếp nhăn. Nghĩ như vậy, “Này…” Ngô Khuynh Đình lớn tiếng kêu nam nhân, “Trời sáng rồi!” Cậu đoán nam nhân đại khái chính là loại đại thúc quái đản thường xuyên lui tới những khu KTV náo nhiệt để mời chào khách. Tối hôm qua cậu cùng mọi người đi đến khu giải trí kia để ca hát, có rất nhiều người đơn độc làm loại công việc *** này.
“Ưm…” Nam nhân bị đánh thức lo sợ nghi hoặc mở mắt ra, vẻ mặt mờ mịt có vẻ không biết mình đang ở đâu, nhìn đến thân thể trần trụi trắng nõn của mình lập tức bối rối kéo chăn đến bên hông, che khuất bộ vị mấu chốt nhất trên thân thể.
“Bốn ngàn có đủ không?” Ngô Khuynh Đình dứt khoát rút từ trong ví ra một xấp tiền mặt, đặt chúng lên trên ngực nam nhân. Thời khắc đưa tiền đó âm thầm may mắn ở trong lòng, may mắn người đàn ông này cũng không phải một lão già thối nát, tối hôm không thừa dịp lúc cậu ngủ say trộm đi vật phẩm quý trọng trên người cậu.
“Cậu… sao lại đưa tiền cho tôi, tôi…” Giọng nói của nam nhân rất nhỏ, hơn nữa hình như định giải thích điều gì đó với Ngô Khuynh Đình. Nhưng Ngô Khuynh Đình lại nghĩ là anh ngại ít, trợn to hai mắt, vẻ mặt chứa đầy *** đánh giá toàn bộ thân thể của nam nhân một lượt, không kiên nhẫn nói: “Chú à, làm ơn đi, giá này đã là hợp lý lắm rồi, hiện tại trên người tôi cũng chỉ có bấy nhiêu thôi.”
Nếu không phải hạ thân đến lúc này vẫn còn liên tục cảm thấy một loại cảm giác đặc biệt sảng khoái, Ngô Khuynh Đình sẽ không hào phóng như vậy. Đưa tiền xong, Ngô Khuynh Đình lõa thân xuống giường, thò người ra ngoài cửa số nhìn. Quốc lộ ở bên ngoài khách sạn bị thái dương chiếu sáng bóng giống như rải thủy ngân, những chiếc xe qua lại không ngừng, xem ra giờ phút này thật sự đã khuya.
“Tôi, tôi không phải muốn tiền, tôi mới vừa tới đây nên cũng không quen biết người nào. Cậu cũng không thể tìm giúp tôi một chỗ ở trước…” Nam nhân cầm tiền trong tay, ngồi dậy nhẹ nhàng hỏi. Làn điệu nói chuyện của anh rất quái lạ, nghe qua không giống như người địa phương.
“Quốc ngữ của anh sao nói kỳ quái như vậy, anh là người Hongkong hả?” Ngô Khuynh Đình quét mắt quanh phòng vài lần, vốn nghĩ muốn tắm rửa một cái, nhưng cảm thấy tốt nhất vẫn là nhanh chóng bỏ đi, cảm thấy ngủ với một người đàn ông lai lịch không rõ kiểu này thật là xui.
Ngô Khuynh Đình tuy rằng thích đàn ông xinh đẹp, lại có khuynh hướng giống dã thú thích thỏa mãn tính dục của bản thân, nhưng cũng không thích loại hình lớn tuổi hơn mình. Hơn nữa người này nói quốc ngữ rất kỳ quái. Ngô Khuynh Đình để nguyên dạng nhanh chóng mặc lại áo sơmi cùng quần bò của mình, vừa mặc, vừa nhạt nhẽo cự tuyệt: “Xin lỗi, tôi cũng không phải người môi giới nhà đất, không thể giúp anh.”
“Tôi nói thật, cậu cũng không thể tìm giúp tôi một chỗ ở sao?” Nam nhân giống như không nghe thấy lời cậu, lại nhẹ giọng hỏi.
“Không thể.” Ngô Khuynh Đình hừ nhẹ. Tìm một chỗ ở, cách nói uyển chuyển như đang múa thái cực quyền này, kỳ thật chính là muốn Ngô Khuynh Đình dẫn anh ta về nhà thôi, sau đó bao dưỡng anh ta một thời gian dài.
Người như thế rõ ràng là một kẻ lừa đảo, cầm tiền còn muốn tìm chỗ ở. Hiện tại kinh tế đang khủng hoảng, từng ngành sản xuất cũng không phát triển, có lẽ ngành *** cũng là không khởi sắc, nên mới khiến cho Ngô Khuynh Đình cư nhiên ngủ với một ông chú nghèo túng đến mức sau khi lên giường xong, còn muốn Ngô Khuynh Đình vì lão tìm chỗ ở. Ngô Khuynh Đình nghĩ đến anh ta là một tên nghèo nàn thiếu tiền.
“Cái này trả lại cho cậu.” Chính là nam nhân lại giống như không tham tiền, vương tay, đem tiền trả lại cho Ngô Khuynh Đình.
Điều này làm cho Ngô Khuynh Đình thấy dưới gan bàn tay chỗ ngón cái cùng ngón trỏ giao nhau ở bàn tay phải của anh có một hình xăm nho nhỏ, là một hình vẽ đóa hoa tường vi, trong lúc nhất thời cảm thấy ông chú này còn rất ăn chơi, hình vẽ kia hoàn hảo giống như đã từng nhìn thấy trên một tờ tạp chí thời trang. Nguyên lai thế giới này người thích theo đuổi mốt có nhiều như vậy.
“Đây, cho… anh thêm tám trăm.” Ngô Khuynh Đình rút ví ra, dốc ngược túi cho nam nhân thấy cậu đã hết tiền, “Thật sự không còn nữa, anh xem, tiền mặt chỉ còn tám trăm cuối cùng này, đều cho anh đấy.”
“Cậu nghĩ tôi là ai?” Nam nhân chán nản cúi thấp đầu xuống, không nói nữa.
“Tôi cần gì biết anh là người nào, dù sao tôi phải đi.” Trước khi đi, Ngô Khuynh Đình không nhịn được quay đầu lại, chuyển động tròng mắt tối đen liếc nhìn anh một cái. Nói thực ra, nếu không phải lớn tuổi một chút, anh ta nhìn cũng xem là một vưu vật. Cùng với cảm giác sảng khoái còn sót lại nơi hạ thể, Ngô Khuynh Đình bắt đầu hồi tưởng quá trình làm tình với nam nhân này tối hôm qua.
Bởi vì say rượu nên hình như động tác của mình có chút thô lỗ, tựa hồ vẫn là làm khó xử nam nhân. Vừa mới bắt đầu thực ra có dùng mũ, nhưng sau đó lại ngại không thoải mái nên tháo ra, bằng không sáng nay tỉnh lại cái thứ giữa chân kia sẽ không bẩn đến như vậy.
Lúc làm tình lần đầu tiên hình như là Ngô Khuynh Đình yêu cầu nam nhân quỳ trên giường, Ngô Khuynh Đình đứng thẳng tiến vào từ cuối giường, nắm chặt thắt lưng của nam nhân, từ sau lưng xâm phạm nam nhân.
Trong quá trình, nam nhân chỉ ô ô khóc, mang theo một chút vừa đáng thương lại vừa có hiệu quả kích thích ***, khiến cho Ngô Khuynh Đình hưng phấn ra sức đưa đẩy phân thân, ra sức thao nộn huyết nóng ướt của anh ta, thật lâu đều không dừng lại được.
Ngô Khuynh Đình đau đầu hồi tưởng lại tình cảnh ngắt quãng đầy tình mầu kia, phân thân giữa hai chân lại có xu hướng cứng lên.
“Cậu, cậu thật sự phải đi? Để lại tôi một mình ở đây…” Nam nhân ngập ngừng hỏi.
“… Ừ.” Ngô Khuynh Đình hơi chần chờ, trong lòng cũng có chút hổ thẹn, cảm thấy bản thân cho dù uống rất say, cũng không nên khó xử người này như vậy. Cho dù anh ta là người làm nghề ***, Ngô Khuynh Đình cũng không nên đối xử thô lỗ với anh ta thành như vậy.
“Tối hôm qua say, cho nên, ngại quá, có chút thô lỗ.” Ngô Khuynh Đình nhẹ giọng giải thích. Nhìn thấy nam nhân mái tóc rối bời, cả người đầy hôn ngân, bộ dáng nhu nhược tội nghiệp nói muốn tìm một chỗ ở, kỳ thật Ngô Khuynh Đình rất muốn ăn hiếp anh ta một lần nữa, nhưng lại cảm thấy rất xui.
Bởi vì bọn họ đang ở trong loại khách sạn tình mầu này không nói, đối phương lại là một người lớn tuổi hơn Ngô Khuynh Đình rất nhiều. Hơn nữa nói không chừng nếu lại đến một lần nữa, thì thật sự phải giúp anh ta tìm chỗ ở, cho nên tốt nhất là quên đi. Nhìn nam nhân vài lần, Ngô Khuynh Đình rốt cuộc xoay người đi, đi đến cửa khách sạn cơ hồ là che mặt ngồi vào xe của mình.
Lúc này là giữa trưa, thái dương độc ác rải nắng ở trên đỉnh đầu, từng đạo ánh sáng giống như ngọn lửa đang chảy ra, chiếu ra khắp nơi, thiêu đốt làm cho Ngô Khuynh Đình miệng khô lưỡi khô. Mùa hè ở thành phố á nhiệt đới này rất nổi danh. Nhắc tới S thị, mọi người sẽ nói: ai nha, mùa hè nơi đó là nóng nhất, thật sự là nóng đến muốn chết.
Cắm chìa khóa vào ổ, lái xe trên đường vào giờ phút đó, Ngô Khuynh Đình, 21 tuổi, tuổi mụ nhịn không được nghĩ: bản thân sao lại có thể làm tình với một ông chú? Chẳng lẽ là gần đây thật sự rất cô đơn.
Cậu cũng không phủ nhận mình là một người đàn ông rất dã man. Hầu hết những người quen biết cậu, nhìn thấy cậu đều phải làm bộ tôn kính gọi cậu một tiếng “Anh Tinh Đình”. Bởi vì trước kia lúc cậu đi học rất hỗn láo, căn bản là một tên lưu manh.
Năm mười bảy tuổi cậu tốt nghiệp trung học, bởi vì ở trong trường học tham dự rất nhiều sự kiện bạo lực, thiếu chút nữa bị cảnh sát bắt lại, sau đó làm cho cậu không thể thi đại học, miễn cưỡng bị người nhà an bài đi lính ở phía nam. Hiện tại trở lại S thị cũng đã hơn nửa năm, trước mắt ở khu tây mở một cửa hàng độc quyền về máy tính Apple, bán các sản phẩm điện tử.
Mỗi tháng thu vào không phải rất nhiều, ngày cũng không phải rất thuận lợi, sinh hoạt cá nhân cũng không phải rất phối hợp.
Tỷ như, tháng trước có một nữ nhân nói chia tay với cậu, bởi vì vào ngày sinh nhật của cô ta, cậu chẳng những không có tặng hoa tặng quà, còn vào ngày đó cùng em của cô ta làm tình ở trên giường.
Lúc chia tay, “Anh cái đồ cầm thú chỉ biết dùng bộ phận sinh dục để suy nghĩ, sao không chết đi hả?” Cô ta hung hăng cho cậu một cái tát, đánh cho cậu đầu óc quay mòng mòng. Cậu nhìn bóng dáng cô ta rời đi chỉ thản nhiên cười.
Mẹ nó, hình như là cô ta dính vào cậu trước, năm lần bảy lượt cố ý làm rơi máy tính của mình, tìm cơ hội chạy đến cửa hàng của cậu để sửa, vẫn làm bộ yếu đuối nép vào người cậu nói cái gì cậu anh tuấn tựa như chiến thần, từ trung học bắt đầu liền thích nhìn cậu mang theo các anh em đi đánh nhau linh tinh các loại. Mẹ nó, như thế nào lập tức xoay người là có thể sửa miệng mắng cậu là một cầm thú chứ?
Ngô Khuynh Đình vẫn sống như vậy, người đến rồi lại đi, có rất nhiều bạn gái không ngừng chủ động tỏ tình với cậu. Chỉ là mỗi lần, cậu đều làm cho các cô ấy ồn ào chia tay với cậu. Nguyên nhân rất đơn giản, bởi vì cậu là một người đồng tính luyến ái. Cậu luôn trộm đi ngủ với người đàn ông khác ở sau lưng các cô ấy, bị các cô ấy phát hiện ra thì bị vứt bỏ.
Ngô Khuynh Đình là một “lạn già”. Cơ hồ mỗi người đều nói như vậy. Ngô Khuynh Đình cười. Cảm thấy làm không tốt chính là do mẹ cậu, cho cậu gen sai, trời sinh liền cho cậu cái gen nhất định làm người lạn.
Chiếc xe thể thao mini màu xanh nước biển cũ nát đi đến ngã tư thì gặp đèn đỏ, Ngô Khuynh Đình nhân cơ hội châm điếu thuốc. Hít một hơi, cổ họng có cảm giác khô khốc không thoải mái, bỗng nhiên nhớ tới lúc trước có một đối tượng kết giao từng đề nghị cậu cai thuốc, nói với cậu người hút thuốc kỳ thật đều rất tịch mịch, mà cậu sau khi nghe xong chính là cười nhạt rồi ngậm điếu thuốc vào miệng, không kiềm chế được chờ thuốc cháy đến cuối.
Nói thật ra, nếu thật sự biết cái gì đúng, mà cậu liền trăm phần trăm đi làm, vậy có lẽ bây giờ cậu còn đang học đại học, không phải tùy tiện cùng người xa lạ đi vào Love Hotel, cùng nhau làm tình xong, ngay cả hứng thú hỏi tên đối phương là gì cũng không có như vậy.
Thời tiết tháng sáu rất nóng bức. Khu điện tử phía tây thành phố, trong một cửa hàng chuyên kinh doanh máy tính Apple, Ngô Khuynh Đình đang giới thiệu sản phẩm cho khách hàng, thái độ rất hòa nhã.
“Nhiều chức năng chuyên dụng như vậy, cho nên, cần dùng nhiều tiền một chút để mua một logo như vậy, chiếc máy tính này so với bên ngoài, kỳ thật vẫn rất thực dụng.” Người phụ nữ trung niên còn nghĩ ngợi chưa quyết định mua, từ đầu tới cuối vẫn cảm thấy rất đắt, không muốn mua. Nhưng thật ra đứa nhỏ đi theo bên cạnh lại mang ánh mắt khát vọng: “Em gái nhỏ, rất thích có phải không?” Ngô Khuynh Đình hỏi.
“Ai nha, quên đi, đắt như vậy, mua về ba con chắc chắn sẽ mắng.” Cuối cùng người phụ nữ vẫn kéo con gái của mình đi.
Ngô Khuynh Đình nhìn bóng dáng bọn họ rời đi liền nhíu mày. Ba ngày, trong cửa hàng không bán được một máy tính nào. Mắt thấy đã sắp đến cuối tháng, vừa phải trả tiền lương trong cửa hàng, tiền thuê nhà, về nhà còn phải trả tiền điện nước, tiền nợ cùng tiền thuê nhà. Có đôi khi ngày thật sự rất không thuận, đặc biệt đối với một người đàn ông như cậu.
Hơn nữa, “Ai, anh Tinh Đình, tháng này có thể trả tiền công cho em cao một chút không.” Lúc sắp đóng cửa, một học sinh vừa học vừa làm trong cửa hàng hỏi cậu. Đó là một nam sinh học đại học ngành kỹ thuật ở phụ cận, kêu A P, ở trong cửa hàng phụ trách làm công việc sửa chữa bảo trì, hoặc là giúp đỡ quét tước chuyển hàng linh tinh. Bởi vì về kỹ thuật, Ngô Khuynh Đình cũng không biết rõ, ỷ vào điểm này, bình thường A P nói với cậu khẩu khí đều rất đểu, “Anh xem, tháng này đều là đến lau máy và sửa chữa, căn bản đều là em làm, cho nên, cái đó…”
“Ừ, được.” Ngô Khuynh Đình không chút chần chừ, đáp ứng hắn.
A P thực vừa lòng với câu trả lời của ông chủ mình, trước khi đeo ba lô muốn đi xe máy về trường học liền nói cho cậu: “A, đúng rồi, ngày hôm qua lúc anh không ở cửa hàng, có người tới đây tìm anh. Em không biết, là một người đàn ông.”
“Ai vậy? Khách hàng mua máy?”
“Không giống khách hàng, anh ta nói chuyện là lạ, hình như là người nơi khác.”
Ngô Khuynh Đình giật mình, phản xạ có điều kiện đầu tiên là nhớ đến khuôn mặt xinh đẹp ở trong khách sạn tình yêu ngày đó. “Anh ta có nói tìm anh làm gì không?”
“Không, em nói anh không ở đây. Anh ta đợi một lúc lâu sau đó thì đi.”
“À.” Ngô Khuynh Đình lâm vào trầm tư. Cậu có loại dự cảm, người kia thật sự tới đây tìm cậu.
Khi sắc trời đã tối đen, Ngô Khuynh Đình đóng cửa hàng lại, lái xe đi ăn cơm.
Trên bàn cơm mấy người bạn đang hỏi thăm lẫn nhau tình hình gần đây, sôi nổi trò chuyện, vung tay lại vung tay chơi oẳn tù tì, cụng ly rồi cụng ly.
“Khuynh Đình!” Phát hiện cậu trầm mặc không nói, bạn bè lớn tiếng gọi cậu: “Sao cậu không nói gì… Định khi nào mới có một mối quan hệ nghiêm túc đây? Trước kia lúc còn học chung không phải Uông Thành Hạo thường xuyên đi cùng cậu sao? Cậu xem, cậu ta là một tên gay, vậy mà hiện giờ cậu ta cũng đã kết hôn với một con ngựa nhỏ rồi!”
Ngô Khuynh Đình nâng cái ly trước mặt lên, trong ly là loại rượu nho trắng không chính thống, cố nhấp vài ngụm, mới thản nhiên cười: “Tôi biết. Tôi chúc phúc bọn họ.”
Con ngựa nhỏ kia trước đây Ngô Khuynh Đình cũng từng theo đuổi, đó là người đàn ông duy nhất Ngô Khuynh Đình buông tay. Lúc đi học Ngô Khuynh Đình thường xuyên tìm cớ bắt nạt cậu ta, chính là cậu ta chưa bao giờ chịu liếc mắt nhìn Ngô Khuynh Đình một cái.
Chuyện mối tình đầu cùng người khác kết hôn, khiến cho cốc rượu nho giống như bị người ta đổ đầy nước mắt vô cùng khó uống. Ngô Khuynh Đình cũng là gay, chẳng qua cậu không giống Uông Thành Hạo, có can đảm nói thẳng với người khác rằng mình thích đàn ông.
Ngô Khuynh Đình nghĩ thân là đại ca của một nhóm lưu manh, làm sao có thể là gay chứ, như vậy sẽ thiếu hụt khí khái nam nhi biết bao. Từng làm đại ca trong trường học, cũng từng không kiềm chế được làm càn, sau đó sự thật bị phanh phui, chẳng những không được nhóm lưu manh này tôn kính, còn càng ngày càng cô đơn tẻ nhạt tầm thường.
Lúc còn trung học Ngô Khuynh Đình rất hỗn láo, không chịu học hành, mỗi ngày đến trường đi học, kỳ thật là đi đánh nhau với người khác. Cậu đánh nhau rất hung ác, ở trong trường học có thể xem như một lão Đại, mỗi người đều sợ bị cậu đánh nên mới đối xử tốt với cậu.
Chỉ là sau khi tốt nghiệp đi vào xã hội, ai lại bởi vì ngươi đánh nhau hung ác mà đem ngươi trở thành lão Đại chứ? Cậu hiện tại rất bình thường, chỉ là một người thành phố trẻ tuổi đã trưởng thành mà thôi, hơn nữa cuộc sống quá dễ dàng khiến cho một người trẻ tuổi như cậu nhàm chán khổ sở.
“Cho nên, cậu a, cũng nhanh đi tìm một người kết giao đi!”
“Được, để tôi suy nghĩ tìm xem…” Cuối cùng, Ngô Khuynh Đình bồi thêm một câu “Nếu có người thích hợp.”
Bữa cơm kia ăn mất một hai tiếng, một đám bạn chí cốt nhốn nháo, nói nói cười cười, chỉ là không có đề tài nào làm Ngô Khuynh Đình cảm thấy hứng thú. Sau khi bữa tiệc kết thúc, chỉ còn lại một mình cậu đơn độc. Tại buổi nhậu có hai người giả bộ uống rượu, một người đi toilet, còn một người vừa có việc, nhận điện thoại xong, đã bị gọi đi mất.
Rõ ràng là bọn hắn nói phải mời cậu đến. Vì muốn cùng bọn họ ăn cơm, Ngô Khuynh Đình còn đóng cửa hàng sớm, không ngờ sau khi đến đây không chỉ bị biến thành người duy nhất được mời đến, còn xui xẻo, bị anh em mang quá khứ ra giễu cợt.
“Thao.” Ngô Khuynh Đình căm giận mắng.
Vì sao giới này, mỗi người dường như đều sống rất tốt, lại chỉ ngoại trừ mình Ngô Khuynh Đình.
Khi Ngô Khuynh Đình lái xe về đến nhà, đồng hồ đã điểm mười giờ hơn, ngõ nhỏ chỉ còn thưa thớt người đi lại. Trong khu chung cư mà cậu ở chỉ có duy nhất phòng của cậu là tối đen, một chút sinh khí cũng không có.
Cậu ở một mình trong một căn nhà trọ rất cũ. Tứ phía đều có cây cảnh, mùa hè rất râm mát. Nơi đó chỉ cần cậu không quay về, chính là bỏ không. Cho nên đó chỉ là phòng ở, không phải nhà. Cậu khóa xe xong đi lên lầu, ở cửa nhà cậu lại gặp được khuôn mặt đẹp tựa đóa hoa tường vi kia. Dường như mùa hè nóng bức khiến cậu sinh ra loại ảo giác phong phú này.
Ngô Khuynh Đình nghĩ nam nhân không có khả năng tìm được cậu.
“Cậu, cậu đã trở lại… Tôi đã đợi cậu cả buổi tối…” Vẫn là giọng bản địa rất kỳ quái, vẫn là khẩu khí rất ôn hòa.
“Chú!” Ngô Khuynh Đình nhíu mày rít lên. Ngô Khuynh Đình cũng hiểu anh ta không phải thật sự là một ông chú, vì anh ta lớn lên rất đẹp, nhưng Ngô Khuynh Đình cũng nhớ rõ nếp nhăn nơi khóe mắt của anh ta, anh ta ít nhất lớn hơn cậu vài tuổi.
“Anh như vậy rốt cuộc là có ý gì?” Cư nhiên tìm được nhà của Ngô Khuynh Đình.
May là Ngô Khuynh Đình ở một mình, bằng không sự tình rất khó giải quyết, chuyện cậu ngủ với đàn ông sẽ bị người nhà phát hiện. Đây là lần thứ hai cậu nhìn thấy người đàn ông diện mạo xinh đẹp này. Nam nhân thấp hơn cậu một chút, thân hình tế gầy, nhưng cũng rất cao, gần 180cm, không sợ hãi không hoảng hốt đứng ở trước mặt cậu, vẻ bình tĩnh trên mặt thực thản nhiên, giống như có việc cần nhờ cậy cậu.
“Cậu không thể tìm giúp tôi một chỗ ở sao?” Nam nhân hỏi. Trong ánh mắt ưu thương có vẻ chờ mong.
“Muốn tôi nói bao nhiêu lần nữa, tôi cũng không phải người môi giới nhà ở, tôi làm cách nào tìm phòng ở cho anh?!” Ngô Khuynh Đình nổi giận lấy chìa khóa mở cửa. “Anh thật phiền a! Nhìn tôi giống kẻ có tiền sao? Đừng đến phiền tôi nữa!”
Mở cửa xong, Ngô Khuynh Đình đi vào một mình, nhốt nam nhân ở ngoài cửa, đến phòng tắm dùng nước lạnh tắm rửa, mặc áo may ô quần đùi, chân dép lê đi vào phòng khách mở TV, chuyển mấy kênh, không yên lòng xem hơn nửa giờ. Bỗng nhiên thay đổi suy nghĩ đi ra mở cửa, thấy nam nhân vẫn còn đứng ở đó.
Dưới ngọn đèn mờ nhạt ở hàng hiên, rất nhiều muỗi đang vo ve quanh nam nhân để đốt, đôi bả vai gầy yếu sụp xuống, ánh mắt tối đen giống như khóc, anh thoạt nhìn thật sự rất đáng thương.
“Này, vào đi!” Ngô Khuynh Đình lớn tiếng gọi anh. Quần áo trên người anh vẫn là bộ ở trong khách sạn tình yêu ngày đó, áo sơmi rất nhăn. Trong lúc đó có thể là cởi ra giặt một lần, không có mùi mồ hôi, nhưng bên ngoài rất nhăn, ở trong thời tiết mùa hè nóng bức, làm cho người ta nhìn thấy không thể không chán ghét.
“Thật là một tên đáng thương.” Sau khi vào nhà, Ngô Khuynh Đình nhanh chóng lấy hết quần áo của nam nhân, đưa anh đi tắm rửa, tắm xong cũng không cho anh mặc quần áo.
Đêm nay, Ngô Khuynh Đình tự nhủ với bản thân: coi như lại chơi một lần đi. Trong cái ngày mối tình đầu cùng người khác kết hôn, toàn bộ thế giới vẫn bình thường, chỉ có cậu việc gì cũng vấp phải trắc trở, vào một đêm mùa hạ nóng bức, tùy tiện tìm một người đàn ông làm tình, an ủi một chút tịch mịch của bản thân.
Tiếng nước trong phòng tắm đã sớm ngừng, chỉ là vẫn không thấy nam nhân đi ra, Ngô Khuynh Đình không biết đã xảy ra chuyện gì, đi đến ngoài phòng tắm hỏi: “Tắm xong rồi sao?”
Nam nhân đi vào cũng đã lâu, có lẽ là bởi vì tắm xong không có quần áo mặc, cho nên mới trì hoãn không chịu đi ra. “Tắm xong rồi đi ra đi. Anh trốn bên trong để bắt quỷ hả?” Nam nhân vẫn không ra. “Mẹ nó… Đi ra ngay.” Ngô Khuynh Đình lại thúc giục một tiếng.
Cuối cùng nam nhân cũng che che lấp lấp đi ra. Tóc đen ướt đẫm làm cho khuôn mặt gầy yếu của anh tăng thêm vài phần thanh lệ, nước đọng trên thân mình trắng tuyết non mềm còn chưa lau khô. Anh dùng hai tay che ở giữa háng, hai mắt ẩm ướt liếc nhìn cậu, có chút khẩn trương ngắm Ngô Khuynh Đình.
“Anh sao lại phiền toái như vậy? Giả bộ ngây thơ cái gì?” Ngô Khuynh Đình mặc kệ mặt anh có phải thẹn thùng như hoa cà mùa hè hay không, chỉ ôm lấy anh, không biết thương hương tiếc ngọc trực tiếp ném anh lên trên giường.
Ngô Khuynh Đình thỉnh thoảng cũng lưu lại một số người không có nhà để về, vô công chạy đến chỗ cậu lừa ăn lừa uống. Bất quá bình thường đều là học sinh nhỏ tuổi trốn học, không phải đàn ông trưởng thành như này. Một người đàn ông trưởng thành như anh, tuổi đã lớn, thế nhưng chán nản đến độ lưu lạc đầu đường, điều này làm cho Ngô Khuynh Đình nhất thời cảm thấy chán ghét anh.
Chính là thời điểm đối mặt với thân thể không che đậy của nam nhân, Ngô Khuynh Đình liền hồi tưởng đến cảm giác thoải mái khi làm tình với anh hôm đó. Ý nghĩ ấy khiến Ngô Khuynh Đình gần như cấp bách muốn tiến lên xâm phạm thân thể nam nhân.
Sau khi quét mắt một lượt nhìn qua thân thể trần truồng trắng nõn hấp dẫn của nam nhân, Ngô Khuynh Đình nhanh chóng cởi hết áo may ô cùng quần đùi trên người mình, bước lên giường đặt nam nhân ở dưới thân, ngữ khí bá đạo nói với nam nhân: “Không được từ chối.”
Nói xong đã đem tính khí tráng kiện có chút đáng sợ của mình để ở phần lõm xuống giữa háng của nam nhân ma xát. Mới cọ xát không đến vài cái, khao khát trong lòng liền khơi dậy, chẳng những sau lưng có mồ hôi nóng thấm ra, ngay cả cổ họng cũng vì nam nhân mà khô khốc.
“Ô…” Nam nhân có vẻ muốn trốn, nhưng thoạt nhìn giống như bởi vì có chuyện cầu Ngô Khuynh Đình, hy vọng cậu tìm giúp anh một chỗ ở, liền không phản kháng.
“Sau lần đó anh vẫn muốn tôi, còn chạy tới trong cửa hàng tìm tôi?” Ngô Khuynh Đình vuốt ve làn da trần trụi của nam nhân, khóe miệng mang theo tiếu ý, “Anh nghĩ rằng tôi là ai?” Ngô Khuynh Đình là một tên lưu manh. Mọi người ở phụ cận ba khu phố này đều biết.
“Tôi, tôi nghĩ cậu là một người sẽ giúp tôi…” Nam nhân dưới bàn tay vuốt ve đầy tình sắc của Ngô Khuynh Đình, cổ họng bắt đầu nhấp nhô ủy khuất đáp lại. Nam nhân thật gầy, màu da trắng tuyết, trên ***g ngực rắn rỏi hai khỏa hồng anh màu đỏ nổi lên, màu sắc mà chỉ thiếu niên mới có. Sự tương xứng này trêu chọc Ngô Khuynh Đình vạn phần, dường như cơ thể này không phải trời sinh *** đãng, phản ứng của anh rất trúc trắc, chưa bao giờ bị người sỗ sàng đùa bỡn qua.
“Anh nghĩ rằng tôi sẽ giữ anh lại?” Bàn tay không quy củ của Ngô Khuynh Đình trượt trên bộ ngực của nam nhân, véo một đầu nhũ trên đó rồi dùng sức chà xát xoa nắn. “Ưm… Ưm ô…” Nam nhân lập tức không nhịn được run rẩy đôi môi đỏ mọng, liên tục phun ra tiếng thở dốc.
Ngô Khuynh Đình thực vừa lòng, vì thế chà xát càng dùng sức. Nửa người dưới lại dán chặt vào háng của nam nhân ma xát qua lại. Dương vật thô to ngẩng đầu giữa hai chân kia giống như đầu rắn tà ác, từng giọt từng giọt tham lam cắn nát sự dịu ngoan của người đàn ông tràn đầy ủy khuất dưới thân.
Trong màn đêm yên tĩnh mọi người đang say ngủ, hai khối thân thể dây dưa cùng một chỗ dần dần sinh ra rất nhiều nhiệt lượng. Mới chỉ dùng hai chân của anh để ma xát, Ngô Khuynh Đình đã bị *** làm cho không thể dừng lại, khẩn cấp muốn đâm vào.
“Tôi, tôi cũng không thể tạm thời ở chỗ này của cậu sao…” Nam nhân sắp bị cậu xâm phạm biết trốn không thoát, cũng không trốn nữa, chỉ thử hỏi cậu.
“Có thể.” Ngô Khuynh Đình đang vùi đầu gặm cắn cần cổ mảnh khảnh của nam nhân, trong một giây này đã đáp ứng rất chắc chắn, “Nhưng lúc ở đây, không được làm chuyện khiến tôi không vui.” Thời điểm đáp ứng toàn bộ lực chú ý đều đặt ở trên thân thể trần truồng của nam nhân, căn bản không có suy nghĩ sâu xa, giữ anh ta ở lại, về sau sẽ phát sinh chuyện gì.
“Thích tiến vào dùng mũ không?” Ngô Khuynh Đình trực tiếp hỏi anh.
“Tôi…” Nam nhân chần chờ một chút, trả lời: “Tùy tiện được rồi.”
Ngô Khuynh Đình mở ngăn kéo tủ trên đầu giường, cầm lấy gel trơn, nhưng không lấy mũ. Bởi vì cậu có cảm giác, nam nhân tựa hồ sạch sẽ. Chỉ bằng hai đầu nhũ hồng nhạt nhô lên trước ngực của anh ta, Ngô Khuynh Đình liền đoán có lẽ anh ta mới làm.
“Mở ra.”
“A?”
“Mở chân của anh ra.”
“Ô…”
Ngón tay thon dài dính đầy gel trơn của ngô Khuynh Đình đâm vào tiểu huyệt của nam nhân, ở trong nội bích hẹp dài vừa chặt vừa ướt dùng sức đâm móc vài cái, phía trước của nam nhân liền cương. “Nơi này của anh vươn thật cao, anh thật nhạy cảm. Mặt sau cũng nhiệt tình như vậy chứ?”
Bôi trơn xong, Ngô Khuynh Đình vẫn quyết định không dùng mũ, trực tiếp cầm phân thân, đặt ở cửa tiểu huyệt dùng sức đâm vào. Nam nhân bị đặt ở dưới thân cậu tránh né không kịp, cũng có thể do câu nói của cậu đã phân tán lực chú ý của anh. “Hừ…” Sau khi bên tai vang lên một tiếng hừ nhẹ, hai chân thon dài của nam nhân bị Ngô Khuynh Đình nâng lên, tách ra hai bên ôm lấy vòng eo rắn chắc của cậu.
Khi mặt nam nhân đã tái nhợt, sợ hãi nghĩ đến lại bị cậu khi dễ, Ngô Khuynh Đình lại ngoài ý muốn không có thô lỗ giống như hôm say rượu đó. Tính khí thô to cương cứng đâm vào thịt huyệt của nam nhân xong, không hề có chút hung ác với anh, trừu sáp chậm rãi thong thả. Ngược lại động tác hôn môi lại có biến hóa rõ ràng, không ngừng ôn nhu hôn lên gương mặt thấm ướt nước mắt của anh. Nam nhân tựa như đóa hoa mềm mại xinh đẹp, toát lên một vẻ ôn nhu, làm cho người có lý trí luyến tiếc thương tổn nó.
Thời khắc này, Ngô Khuynh Đình mới cảm nhận được hương khí trên thân nam nhân thật sạch sẽ, làm cho người ta cảm thấy vô cùng dễ chịu. Trong chốc lát Ngô Khuynh Đình bỗng nhiên nhớ đến chuyện mấy bạn thân muốn cậu đi tìm người kết giao. Không biết cùng người yêu làm tình, ngoại trừ cảm thấy tịch mịch, liệu có còn ngửi được càng nhiều loại hương vị an bình này hay không? Tựa như cảm giác ôm người đàn ông xa lạ vào ngực lúc này.
Dưới tần suất đâm chọc liên tục, “Ô, chỗ phía dưới, đau…” Nam nhân tránh đi nụ hôn của Ngô Khuynh Đình, nhỏ giọng oán giận một câu. Huyệt khẩu màu đỏ tươi bị tính khí của Ngô Khuynh Đình nhét đến chật ních, nộn thịt quanh thân sắp bị thứ nóng rực đang xâm nhập kia làm cho hòa tan.
“Ô… Ô…” Nam nhân không ngừng rên rỉ.
Ở trong khẩu chật hẹp của nam nhân, tính khí cương cứng của mình không thể chuyển động dễ dàng làm Ngô Khuynh Đình nhíu mày, không bằng lòng nhưng vẫn tò mò hỏi: “Kỳ thật tôi là người đầu tiên của anh?” Ngô Khuynh Đình rất sợ trong quan hệ *** giữa đàn ông với đàn ông, cậu là người phá trinh.
Nam nhân trầm mặc hồi lâu, không trả lời. Chính là vẻ mặt vừa ngượng ngùng, vừa không cam lòng đã thông báo: Ngô Khuynh Đình chính là người đầu tiên làm chuyện này với anh.
Trong đôi mắt đen như mực của Ngô khuynh đình thoáng hiện lên một tia áy náy, động tác cùng ngữ khí dần dần trở nền mềm nhẹ, nâng tay nắm lấy chiếc cằm gầy yếu của nam nhân, quay lại, nhìn thấy đôi mắt ẩm ướt nổi ánh nước hỏi: “Vậy, cùng làm với tôi, cảm thấy chán ghét không?”
Đôi môi mỏng của nam nhân ủy khuất run rẩy một chút, mặt đỏ tới tận cổ, bởi vì mũi nhọn tính khí đặt ở trên cái bụng rắn chắc của Ngô Khuynh Đình đã sớm thấm ướt chảy ra niêm trù bạch trọc, chần chờ một chút, không xác định trả lời: “Con người cậu tốt lắm… Cho nên…” Cho nên mới cứ tìm tới cửa như vậy, nhờ cậy Ngô Khuynh Đình tìm một chỗ ở cho anh. Cho nên mới cảm thấy có thể tin tưởng nam sinh tuổi trẻ bao nhiêu hỉ nộ ái ố đều tinh tường viết ở trên mặt này.
Lời nam nhân muốn nói đều không nói ra miệng, anh có chút sợ Ngô Khuynh Đình. Cậu trẻ hơn, cũng cường tráng hơn anh, hơn nữa anh luôn cảm thấy trên người Ngô Khuynh Đình tràn ngập một khí tức hung ác của dã thú, tuy rằng không phải loại dã thú hung mãnh, nhưng dã thú vẫn là dã thú, không phải động vật nhỏ ôn thuần bình thường.
“Thật sự?” Ngô Khuynh Đình không thể không nở nụ cười, có chút khờ dại trẻ con. Đây là lần đầu tiên, có người nói với cậu: con người cậu tốt lắm.
“Ừ.” Vừa dứt lời, thân thể nam nhân đột nhiên nẩy lên một tia kinh hãi. “Đó, nơi đó… A…” Ngô Khuynh Đình thừa dịp lúc hỏi anh, bàn tay liền phủ lên tính khí cương cứng của anh rồi chà xát, phân thân của cậu đâm thật sâu vào tiểu huyệt của anh rồi mãnh liệt ma xát cùng thúc vào, dần dần liền biến thành va chạm kịch liệt sắc tình.
“Tôi đây cho anh hiểu được những thứ tốt hơn của tôi.” Như là chiếm được sự chấp thuận của nam nhân, giống như kích tình đã không thể khống chế được nữa, Ngô Khuynh Đình muốn hoàn toàn chiếm hữu anh.
“Ô…” Nam nhân rên rỉ ra tiếng rất nhỏ, nghe không rõ là thích hay là chán ghét, nhưng phản ứng của thân thể rất nhiệt tình.
Đây có lẽ là lần đầu tiên anh bị đồng tính liên tục đâm chọc nơi tư mật phía sau, bị xâm phạm đến ngay cả thứ phun ra giữa hai chân cũng phối hợp phóng thích hơi nóng. Chính là nhìn biểu hiện bình tĩnh trên khuôn mặt anh mà phán đoán, có thể nhìn ra được, đối với tình cảm mãnh liệt cùng dục niệm, anh không phải là một người câu nệ, bởi vì anh không sợ hãi cũng không ghê tởm. Anh đã sớm biết nam đồng chí khi mập hợp sẽ buông thả dục vọng như thế này.
(): Nam đồng chí: Cách gọi người đồng tính nam của người Trung Quốc.
Nửa đêm, sau khi trải qua một cuộc kích tình như dã thú, trong căn phòng tràn đầy hơi ẩm, Ngô Khuynh Đình lại loạn hôn thân thể nam nhân, hôn khắp nơi đều bị cậu hỏi thăm đến n lần.
Từ trán, vành tai đến mũi chân, toàn thân của anh, ngay cả nơi riêng tư sau khi bị đâm chọc đang ẩn ẩn phát đau cũng bị đầu lưỡi mềm mại của Ngô Khuynh Đình liếm láp hồi lâu.
Nam nhân phát ra tiếng rên rỉ thật nhỏ vừa thẹn thùng lại thoải mái, tiếng ngâm nga phiến tình kia không quá rõ ràng nhưng cũng thật sự quấy rầy vẻ cô tịch trong căn nhà trọ nhỏ hẹp của một người đàn ông độc thân.
Trong lúc làm tình, Ngô Khuynh Đình hỏi tên của anh, anh nói anh tên “Hướng Cảnh”.
Ngoài một cái tên, anh không nói cho Ngô Khuynh Đình bất kì chuyện gì khác.
Về những chuyện khác của anh, kỳ thực mà nói, Ngô Khuynh Đình cũng không có hứng thú, người như anh thì quá khứ có gì hấp dẫn người ta. Vì thế liền bỏ qua cho anh, không nghĩ nhiều lắm, hoặc là nói nghĩ đến quá ít. Thầm nghĩ tới lúc mình ôm anh ta, anh bật ra tiếng rên rỉ nho nhỏ vô cùng gợi cảm làm người ta muốn phạm tội, còn có thể ngửi được mùi hương mê người phát ra từ trên người anh.