Cố Ảnh Hậu Là Tiểu Đồ Ngốc

Chương 104: Chương 104: Cộng sự




☆Chương 104: Cộng sự.

《 Toàn lực đi tới 》là gọi tới xác nhận lại với các nàng thời gian thu hình vào ngày mai.

Không giống như 12 kỳ trước hố tuyển thủ, hố đạo diễn, hố cả người xem, kỳ cuối cùng này là một cuộc thi đấu tranh tài chân chính, địa điểm xuất phát cũng chính là nơi bắt đầu kỳ một―― sân vận động Nam Thành. Tại đây, tổ đội của Cố Niệm Bắc và tổ đội Quách Kiến sẽ so đấu trí lực, thể lực, cả sự may mắn, và trên hết chính là đạt tới danh hiệu người chiến thắng cuối cùng.

Sau khi xác nhận thời gian, Cố Niệm Bắc và Giang Nam Ảnh liền bước lên máy bay đến Nam Thành, trên chuyến bay hai người thương lượng rất nhiều ám hiệu, tuy rằng tổ tiết mục bên kia nói với các nàng là cuộc thi đấu tranh tài chân chính, nhưng tổ tiết mục tất nhiên là không có lúc nào đáng tin tưởng được cả.

Khi máy bay đến Nam Thành, thời gian đã không còn sớm, hai người lập tức nghỉ ngơi dưỡng sức cho ngày mai.

Sáng hôm sau, hai người tới sân vận động Nam Thành sớm hơn thời gian ước định nửa tiếng, mà Quách Kiến cùng Nhậm Phương Trạch đã chờ ở đó.

Không giống với các tiết mục tranh tài thi đấu khác, ở những tiết mục đó mọi người đều muốn chiến thắng, nhưng tuyển thủ của《 toàn lực đi tới 》muốn không thua, đối với bọn họ mà nói, an toàn nhất chính là các tổ cùng lúc tới điểm đích, ai mà biết tổ tiết mục có thể chuẩn bị cho người thắng cuộc cái bất ngờ kiểu gì chứ.

Sau cuộc giao lưu ngắn ngủi, hai tổ đội đạt được nhất trí, nếu tổ tiết mục không nói rõ trước về khoản khen thưởng và trừng phạt, bọn họ sẽ hỗ trợ lẫn nhau cùng tới điểm đích. Còn nếu tổ tiết mục xác minh rõ ràng, vậy thì dựa vào chính thực lực của mình.

Nửa giờ sau,《 toàn lực đi tới 》kỳ cuối cùng chính thức bắt đầu. Lúc này người chủ trì cũng không phải là Lý Nhạc và Lão Đinh nữa, mà chính là người chủ trì quen thuộc Diệp Quý. Để làm nổi bật sự nghiêm túc của kỳ cuối cho nên cựu tuyển thủ Thẩm Mục Vân cũng không có tới hỗ trợ dẫn chương trình.

“Cố Niệm Bắc, Giang Nam Ảnh, Quách Kiến, Nhậm Phương Trạch, tôi thật sự rất vui mừng khi sau mười hai kỳ tiết mục lại có thể gặp được các bạn lần nữa tại địa điểm bắt đầu này. Đầu tiên, muốn chúc mừng các bạn đã tiến tới vòng cuối cùng của《 toàn lực đi tới 》, có điều, trước khi chính thức bắt đầu, mong các bạn có thể trả lời một vài câu hỏi nhỏ, câu hỏi này sẽ quyết định trình tự xuất phát của hai đội.” Diệp Quý lấy ra thẻ nhiệm vụ điền khuyết ở kỳ một ra, “Mọi người còn nhớ rõ cái này chứ? Ngay từ lúc bắt đầu, tổ tiết mục đã căn cứ vào câu trả lời trong thẻ nhiệm vụ để phân phối cộng sự cho các bạn, để các bạn có thể vui vẻ mà vượt qua hành trình thi đấu này, như vậy, hiện tại xin hãy trả lời tôi thật lòng, các bạn có vừa lòng với người cộng sự bên cạnh mình không?”

Câu hỏi này của Diệp Quý đạt được một câu trả lời duy nhất, so với kêu cà tím* lúc chụp ảnh còn đồng thanh hơn, bốn người đều là “Vừa lòng“.

*cà tím phát âm là /qié/, lúc đọc sẽ giữ được nụ cười để chụp ảnh, giống “cheese” trong tiếng Anh vậy.

“Không ngờ cả bốn người đều là vừa lòng, bởi vì lúc trước khi tổ tiết mục sắp xếp cộng sự đã xảy ra một chút ít sai lầm nhỏ, tính toán sai độ tương thích khẩu vị. Xem ra trời xui đất khiến vậy mà lại có thể an bài cho các bạn cộng sự thích hợp nhất. Nếu cả bốn người đều vừa lòng với cộng sự của mình, vậy còn một câu hỏi cuối cùng, xin các bạn hãy trả lời, các bạn cho rằng giá trị chính xác của độ tương thích khẩu vị giữa cả hai là bao nhiêu? Nếu đáp án chênh lệnh 5% lập tức có thể xuất phát, hơn 5% sẽ phải đợi 15 phút, vượt quá 15% cần phải trì hoãn 30 phút.”

Cũng đã tới kỳ cuối cùng rồi, bốn người tất nhiên không tin tưởng là tổ tiết mục sai lầm, rõ ràng ngay từ đầu đã là bày trăm phương ngàn kế, là cố ý an bài.

Mặc dù toàn bộ hồ sơ của Giang Nam Ảnh là giả, nhưng tư liệu khẩu vị đều là điền sự thật, hơn nữa những ngày qua sớm chiều ở chung, câu hỏi này đối với hai nàng mà nói cũng không phải khó khăn gì, suy tính một hồi đáp án hai người đưa ra là 89%, mà đáp án chính xác là 92% tương thích khẩu vị.

Vấn đề này tuy rằng không làm khó được Cố Niệm Bắc và Giang Nam Ảnh, nhưng đối với Quách Kiến và Nhậm Phương Trạch mà nói thật sự là rất nan giải. Bọn họ xuyên suốt 12 kỳ trước căn bản không chú ý tới khẩu vị của đối phương, dù sao tổ tiết mục cũng cấp đồ ăn, thích ăn thì ăn, không thích ăn thì ăn, trực tiếp hướng vào trong miệng nhét một phen là xong việc. Bởi vì tâm lý như thế, cho nên hai người cuối cùng không thể không ở tại chỗ chờ mười lăm phút.

Đại khái là đã dự liệu đến khả năng các tuyển thủ hình thành liên minh, ngay từ đầu trong thẻ nhiệm vụ đã viết rõ khen thưởng và hình phạt, người thắng sẽ được tập đoàn Tằng Thị cung cấp chuyến du lịch xa hoa hai người trong 10 ngày, mà người thua sẽ phải hoàn thành hình phạt đạt số phiếu cao nhất từ phía cư dân mạng. Tổ tiết mục tạo bảng bầu chọn hình phạt gồm có ma thuật hợp tác, một ngày tình ái cùng 500 con vịt và một loạt hình phạt điên rồ khác.

“Tuy rằng tôi không quá muốn cùng cậu đi du lịch, nhưng so với những cái hình phạt đó, vẫn là nên chọn cậu đi.” Thời điểm chờ tại chỗ, Quách Kiến mở miệng nói.

“Tôi đây là bị cậu ghét bỏ sao?” Nhậm Phương Trạch có điểm dở khóc dở cười.

“Không, hai tên nam nhân lớn tuổi cùng nhau tình ái rồi du lịch cái gì chứ, nếu chúng ta thắng, cậu cùng Hà Lí Mỹ, còn có con gái của cô ấy, cùng đi đi.” Quách Kiến nghiêm túc đề nghị.

“Tôi với cô ấy.......”, Vốn là Nhậm Phương Trạch nói năng hùng hồn giờ đây đột nhiên không nói ra lời.

“Thắng thì đi thôi.” Quách Kiến ngồi xổm xuống cột lại dây giày, hình phạt mười lăm phút lúc này đã kết thúc.

Bởi vì Cố Niệm Bắc cùng Giang Nam Ảnh xuất phát trước tận mười lăm phút, Quách Kiến và Nhậm Phương Trạch cho rằng cần thời gian rất lâu mới có thể đuổi kịp, kết quả không nghĩ tới khi bọn hắn chạy đến địa điểm của nhiệm vụ thứ nhất, Cố Niệm Bắc và Giang Nam Ảnh vậy mà vẫn còn ở đó.

“Hai người tới rồi.” Cố Niệm Bắc chào hỏi xong lại tập trung vào nhiệm vụ, nhiệm vụ đầu tiên nói khó không khó, nếu là Cố Niệm Bắc mười năm trước, nhiệm vụ này có thể nói là vô cùng đơn giản.

Nhiệm vụ đầu tiên chính là từ một vị tuyển thủ của tổ đội hoàn thành một cuốn toán học thi đại học, đạt được 100 điểm xem như là thành công, tổ tiết mục còn đặc biệt tri kỷ mà cung cấp cả bộ sách giáo khoa toán trung học phổ thông để tuyển thủ có thể học lại một lần. Bởi vì người hoàn thành nhiệm vụ là được bốc thăm, cho nên dù Giang Nam Ảnh có thể giải được, cũng chỉ có thể đứng nhìn Cố Niệm Bắc ở nơi đó đau khổ suy tư.

Quách Kiến cùng Nhậm Phương Trạch tương đối may mắn, người được bốc thăm làm nhiệm vụ là Nhậm Phương Trạch, chứ nếu như chọn trúng Quách Kiến, có thể trực tiếp lựa chọn hình phạt là được, không cần giày vò nhau.

Cuối cùng, dưới ánh mắt cổ vũ của Giang Nam Ảnh, Cố Niệm Bắc cũng nhớ lại được kiến thức toán học trong quá khứ, hơn nữa thành công chắp vá xong một bài thi toán, nhờ phần thi trắc nghiệm nàng đúng khá nhiều, cho nên sau khi sửa điểm, vừa vặn vượt qua 100 điểm.

*điểm toán đại học Trung Quốc tối đa 150 điểm, phần trắc nghiệm chiếm 60 điểm.

Mà Nhậm Phương Trạch bên kia tuy rằng nộp bài thi muộn hơn Cố Niệm Bắc, nhưng sửa bài được điểm cao hơn Cố Niệm Bắc, cũng thành công thông qua nhiệm vụ đầu tiên, bắt được thẻ nhiệm vụ kế tiếp. Khoảng cách thời gian mười lăm phút cũng bị giảm xuống chỉ còn năm phút.

Đã trải qua nhiệm vụ đầu, Cố Niệm Bắc bọn họ xem như trực quan* nhận thức được “Trí lực” của tổ tiết mục, bọn họ có điểm lo lắng, kế tiếp sẽ không phải lại là một loạt đề thi đại học nữa đấy chứ, “Thể lực” của tổ tiết mục sẽ không đến nỗi bắt họ đi khiêu chiến kỷ lục thế giới đi?!

*trực quan/trực giác: hiểu biết sự việc một cách trực tiếp mà không cần lý luận, phân tích.

Cũng may tổ tiết mục cũng không phải dạng không thú vị như họ tưởng tượng, khi bọn họ đi đến địa điểm thứ hai, liền ngộ ra một chân lý,《 toàn lực đi tới 》vẫn chính là《 toàn lực đi tới 》! Cái nhiệm vụ đầu phía trước quả nhiên là bởi vì mới bắt đầu cuộc thi cho nên hạ thấp độ khó khăn của nhiệm vụ, còn cái nhiệm vụ thứ hai này rốt cuộc khôi phục lại độ khó khăn như bình thường, mới phù hợp với phong cách nhất quán của《 toàn lực đi tới 》.

- -----------------------

Tác giả có lời muốn nói: Cố Niệm Bắc cùng Giang Nam Ảnh không phải thanh mai trúc mã, chỉ là khi còn nhỏ có gặp qua, cái này sẽ nói ở phiên ngoại ~

Editor có lời muốn nói: À thế à... Nếu Cố Niệm Bắc và Giang Nam Ảnh thật sự là thanh mai thì sao?

~Bọn trẻ hồi 9 tuổi, sau khi anh em Tằng Dật bị rơi xuống nước trở về nhà~

Cố Niệm Bắc: Nam Ảnh, em có mua kẹo nè... Sao hai người ướt nhẹp vậy, sao chị lại khóc vậy!

Giang Nam Ảnh: *khóc thút thít* Chị.. Chị...

Cố Niệm Bắc: Tằng Dật, là anh bắt nạt chị ấy đúng không?! ┗|*'O′|┛

Tằng Dật: Hong có, hong có, anh mới là người bị đánh mà இ௰இஇ௰இ Huhu đừng đánh nữa...!

Cố Niệm Bắc: Không chơi với anh nữa, Nam Ảnh, đi với em, chị đừng khóc nữa.

Tằng Dật bật khỏi giường:.... ಥ_ಥ Vì cái gì mà trong mơ cũng phải chịu oan ức?!?!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.