Thiên Minh còn đang loay hoay với đống đồ chơi ở trong phòng thì bỗng nhiên nghe thấy tiếng mẹ gọi :"Thiên Minh này con xuống đây mau, mẹ có chuyện bất ngờ cho con đây". Ko để mẹ nói hết câu thằng bé đã xuống thật nhanh, vừa chạy vừa nói:" Mẹ đợi con chút xíu". Chưa đầy 30 giây nó đã lao đến chỗ mẹ nó. Nó vừa chạy đến nơi đã thấy một cô bé xinh xắn với đôi mắt to tròn đen láy, hai bờ môi mỏng mím chặt , (có vẻ con bé đang sợ ) cùng hai bím tóc hai bên càng làm cho con bé trông dễ thương hơn. Thiên Minh còn đang ngỡ ngàng thì mẹ nó đã giới thiệu: " Đây là Trần Ngọc Linh Nhi, mẹ bạn có việc phải đi công tác một vài tháng. Bạn sẽ ở đây vs chúng ta cho đến khi mẹ của bạn về. Con hiểu chứ". Rồi bà quay sang phía Linh Nhi và nói:" Đây là Hoàng Thiên Minh- con trai bác mà bác đã nói cho con biết rồi đấy. Con trai bác cũng bằng tuổi cháu nên hai đứa có thể trở thành bạn của nhau và sẽ học chung một trường nhé". Con bé gật nhẹ đầu, rồi quay sang phía Thiên Minh như để chào quen. Còn Thiên Minh thì nhanh nhảu đáp lại lời mẹ:" Vâng, thưa mẹ". Bà Hoàng mỉm cười nhìn hai đứa bé, nhưng hiynh như bà vừa sực nhớ ra một truyện gì đó nên ns:" Thôi, Thiên Minh dẫn bạn lên phòng đi. Phòng của bạn gần phòng của con đấy. Còn mẹ bây giờ phải đi nấu cơm rồi" con bé lại gật nhẹ chiếc đầu của nó một lần nữa nhìn bà Hoàng tỏ vẻ đồng ý. Bà Hoàng mỉm cười nhìn con bé rồi đi vào trong bếp. Chỉ còn lại hai đứa nhỏ , con bé trầm mặc đứng im một lúc lâu , ko nói gì. Còn Thiên Minh thì ngược lại. Thằng bé bắt đầu giới thiệu :"chào mừng bạn đến vs nhà của mìnnh. Mà mình wên mất, bây giờ mình sẽ đưa bạn lên phòng của bạn nhé!" Con bé lần này cũng chỉ gật nhẻ cái đầu tỏ vẻ đồng ý ko ns gì thêm. Rồi nó đi theo thằng bé lên tầng. Thiên Minh nhanh chóng chạy lên trên tầng trước rồi chạy đến phòng con bé ở cuối hành lang rồi vẫy tay gọi con bé đi đến. Con bé mỉm cười đi đến bên Thiên Minh. Thằng bé mở cửa ra rồi bắt đầu giới thiệu cho con bé về căn phòng (t/g: Ra dáng chủ nhà đấy. Thiên minh: Kệ tui.t/g: Bó tay + _+)
sau khi đả giới thiệu xong, thằng bé quay ra hỏi con bé: Có muốn sang phòng mình ko? Con bé suy nghĩ một hồi rồi đáp lại: Có chứ. (lần đầu tiên con bé trả lời khi đến đây) Thiên Minh cười tío cả mắt rồi dẫn con bé sang phòng bên cạnh rồi mở cửa ra và lại bắt đầu giới thiệu. Bỗng nhiên thằng bé chạy đến bên chiếc tủ , mở cửa ra rồi lấy ra một chú gấu bông và vđưa cho con bé rồi ns: Mình tặng bản nhé, ba mình mua cho mình đấy. Ở đằng sau còn có hình ngôi sao do mình tự vẽ và chữ kí của mình nữa đó, chúng ta làm bạn tốt nhé. Con bé bỗng nhiên bật khóc nhận von gấu từ tay Thiên Minh, thằng bé ngây ngô ko hiểu tại sao nhưng cũng hỏi lại: Bạn ko thích ak?. Con bé vừa khóc vừa trả lời: Ko mình thích lắm.
Thế tại sao bạn khóc- Thiên Minh hỏi tiếp
ko, tại mình thấy rất vui, vì từ trước đến giờ mình hay phải chuyển chỗ ở nên ko có bạn. Bạn là người bạn đầu tiên của mình đấy.
thằng bé cười một cách hồn nhiên rồi đáp lại: Ko chỉ là bạn mà chúng ta sẽ là bản tốt nhé!
con bé mỉm cười , gật đầu nhìn Thiên Minh, sau đó hai đứa cùng chơi vs nhau vui vẻ như đã wen nhau từ lâu rồi. Hai đứa trẻ còn đang ngồi chơi vs nhau thì tiếng bà Hoàng gọi vọng lên : Hai đứa xuống ăn cơm đi nẹ nấu xong rồi. Hai đứa đồbg thanh dạ rồi chạy nhanh xuống ăn cơm.---------------------------------------mình tua nha------------------------- khi đã muộn bà Hoàng nhắc hai đứa đi đánh răng rồi đi ngủ. Hai đứa ngoan ngoãn đi đánh răng rồi đi lên phòng. Vừa đi vừa cười đùa ns chuyên về bữa ăn vừa rồi và bộ phim hoạt hình vừa mới xem. Khi đã đến trức cửa phòng mình. Thiên Minh quay ra ns vs Linh nhi: Bạn ngủ ngon nhé.
con bé mỉn cười đáp lạ : Ừ. Bản cỹng ngủ ngon nhé! Rồi hai đứa nhanh chóng bước vào phòng của mình