Sáng hôm sau khi quản gia Vương gọi nó dậy lúc 6h30 nó còn lề mề vscn rồi ăn sáng rồi mãi 7h nó mới đi (tưởng 7h15 mới học đây mà) khi đến trường thì bác bảo vệ đang định đóng cổng thì nó chạy đến cầu xin và cầu xin rồi còn tỏ vẻ đáng thương nữa chứ. Rốt cuộc cũng đã thành công con bé rối rít cảm ơn bác bảo vệ rồi chạy nhanh lên lớp. Lúc này nó xem đồng hồ đã là 7h20, thế là thay vì việc đi thang máy thì nó chạy bằng cầu thang bộ. Vừa lên tầng 3 nó đã thở hổn hển nhưng cố dùng chút sức lực cuối cùng này mà chạy vào lớp. Nhưng vừa đến cửa lớp nó mới nhận ra ai là người đang dạy lớp mình. Là cô Hương, cô Hương dạy sử đó. Cô này nổi tiếng là sát thủ học đường ai mà rơi vào tay cô thì coi như XONG.Nó đi học muộn ở giờ của ai cũng được vẫn có cơ hội được thoát nhưng giờ cô này thì.... Đúng là xui tận mạng mà,kết quả là nó phải đứng ở ngoài cho đến hết giờ học. Nó đã phải leo cầu thang bộ rồi mà cô còn bắt nó... Cô có lòng thương người ko vậy (con bé như sắp khóc)
Hết giờ học , cô giáo đi ra ngoài và ko wuên để lại cho nó lời đe dọa :Lần sau đi dớm vào.
Cô đi rồi, nó mới lê từng bước chân đang tê mỏi của mình về chỗ ngồi. Nhìn thấy Thiên Vương đang nhìn mình bằng ánh đắc ý. Nó càng bực hơn.
-Nhìn gì mà nhìn, bộ cậu thích tôi à mà nhìn suốt thế(mơ hão)-Con bé hét lên
-Cậu nghĩ sao cũng được. Nhưng cậu nên nhớ là tôi hôm nay phải trửc nhật một mình đấy. Tôi định xử đẹp (Ê,ý cậu này là cho bạn Băng của chúng ta trực nhật một tuần để bù lại-Cậu ta là lớp trưởng)nhưng mà tôi thấy thương cậu phải đứng gần 20 phút nên tôi tham haha. Nói rồi cậu ta định đi ra chỗ khác thì
-Tôi đi muộn cũng là vì cậu đó. Vì cẩu mà tôi cố ý...
-Cậu cố ý cái gì ?
-Chẳng có gì cả.
-Đừng nói với tôi là cậu cố ý đi muộn để tôi trực nhật một mình đấy
-Làm gì có, cậu đừng có mà suy bụng ta ra bụng người nhé tôi ko giống cậu đâu. Đồ xấu tính(rõ ràng là cố ý mà,lại chối rồi)
-Thôi, tùy cậu. Tôi ko chấp mấy đứa lớp 10 rồi mà tính còn con nít.-nói rồi cậu bỏ ra chỗ đám con trai đang đứng.
-Này, có đúng là bà cố ý đi học muộn ko đấy-Ngọc Lan lúc này mới xuất hiện.
-Đúng đúng cái gì.Tại bà ko nói cho tôi biết hôm nay học sớm hơn làm tôi đi muộn. Tại bà ý.
-Hôm qua tôi có bải nhưng tại bà chạy nhanh quá nên tôi ko kịp bảo chứ bộ, mà tôi cũng nghĩ hôm nay bàn bà trực nhật nên phải đi sớm chừ.
-Ừ, thì...tôi ngủ quên.
-Thôi bà nói thật đi. Bà mà ngủ quên cái gì. Bà cố ý đúng ko.
-Ừ, đúng vậy thì sao hả. Nhưng ai ngờ....(đau lòng quá ko nói được)
-Người ta gọi là gậy ông đập lưng ông đấy.Haha
-Bà còn chọc tôi,
-Thôi...thôi..tôi xin lỗi được chưa.Nhưng cũng phải công nhận là tôi thấy từ lúc bà tới đây ông Vương thay đổi sao sao ý.
-Thay đổi hả. Như thế nào mới được chứ?
-Chắc bà ko biết, ông ta nổi tiếng cao lãnh ko hả. Thế mà từ lúc bà về tính ông ta trẻ con sao ý.
-Thế mà còn bảo tôi tính con nít. Ko biết ai con nít đâu nhé-Vừa nói con bé quay sang phía Thiên Vương mà vênh mặt lên (thực sự ai mới là con nít vậy trời)
Giờ tán gẫu đã hết và bây giờ là giờ học. Tất cả chăm chú và quên đi mấy chuyện vừa rồi mà chú tâm vào việc HỌC.... Giờ cuối là tiết Anh của cô Thúy Hà-Chủ nhiệm lớp 10A1. Gần cuối buổi học cô bỗng thông báo một tin cho cả lớp.
-Để chuẩn bị cho ngày 26/3 sắp tới. Trường ta có tổ chức cuộc thi"Đôi bạn xuất sắc" và mỗi lớp sẽ chọn ra 2 bạn đi thi. Vậy chiều nay chúng ta sẽ thi thử để chọn ra 2 người điểm cao nhất.
-Yes, teacher.-Cả lớp đồng thanh thưa.
Chiều đến, khi cả lớp đã có mặt đầy đủ. Cô Thúy Hà phát đề tổng hợp 8 môn liền (Đề 5 tờ đó nha)Cả lớp chăm chú làm bài. Khi trống hết giờ cô Thúy Hà thu bài và nói thứ 2 sẽ có kết quả. Khỏi phải nói thì thường người có điểm cao nhất trong lớp vẫn là Thiên Vương và người xếp thứ 2 trong lớp là chàng Khánh Sơn nổi tiếng với nụ cười hút hồn(nhưng vẫn ko so sánh với Thiên Vương được). Nhưng còn Băng Băng là người mới đến nên vẫn chưa biết được lực học của nó nên ko thể coi thường được....