Bộ ba nhìn tụi nó ăn với tốc độ rất nhanh và ngon lành.Bình thường trông hai cô gái Rin và Ren rất hiền và thục nữ nhất là khi đứng trước thần tượng của mình nhưng khi ăn thì thôi rồi không còn kiêng nể ai.Bộ ba chàng trai nhìn tụi nó với ánh mắt ngạc nhiên.Tụi nó đúng là một team ,ăn khỏe quá mà.Vương Nguyên nhìn với đôi mắt thán phục
Không ngờ còn có người còn giỏi ăn hơn mình nữa sao!
Tụi nó dường như không quan tâm tới thế giới cũng như sự tồn tại của ba chàng soái trước mặt mình.Khi ăn xong mới xoa bụng và quan sát xung quanh.
Thấy ba chàng trai nhìn mình chằm chằm,hai cô nàng Rin và Ren ngượng đỏ mặt và quay đi chỗ khác.Vương Nguyên thấy hành động của Rin thầm nghĩ
Cô ấy đúng là đáng yêu thật!
Thiên Tỉ thì nhìn Ren rồi nghĩ
Sao nhìn cô bé dễ thương thế nhỉ!Mình đang suy nghĩ cái gì vậy trời!Mày bị sao vậy Thiên Tỉ!-Anh khẽ cốc đầu mình vì nghĩ những điều này.
Tuấn Khải nhìn nó tiếp tục suy nghĩ giống hai đứa em của cậu:
Cô ta dễ thương thật.Vô tư nữa chứ!Nhưng sao ăn nhiều vậy mà cô ấy không lớn nhỉ!(Ặcccc ảnh nhìn con gái nhà người ta ăn rồi mới nhận xét về chiều cao chứ!~~~~><~)
Nó thấy Tuấn Khải nhìn chằm chằm mình liền lấy tay che chắn trước ngực giả bộ làm khuôn mặt biểu cảm nói:
Anh bị biến thái à!Sao nhìn tôi hoài vậy!
Nghe nó nói cậu bừng tỉnh:
Cô nói cái gì!Ai thèm nhìn cô chứ!Nghĩ sao dám nói tôi biến thái hả!Tôi đường đường là một nam thần soái ca chính nghĩa chứ không phải như cô nói đâu nhé!Con nhỏ này....!
Nó lè lười ra chọc tức cậu
Lêu lêu!Tôi sợ anh quá!Không thèm nhìn vậy mà nãy ai nhìn đến nỗi không chớp mắt luôn hả!
Cái đó....là ....là....!
Là cái gì!Sao bị tôi nói trúng tim đen đến mức cà lâm hà!Hứ!
Nghĩ một hồi cậu nói
Ai bảo chứ!Tôi thấy cô ăn như heo vậy!Nói vậy tội con heo quá!Heo ơi tao xin lỗi mày!-Nói rồi cậu làm khuôn mặt bi ai.
Anh dám nói bổn cô nương giống heo sao!Anh....anh....!
Nhận thấy tình hình căng thẳng sắp có biến lớn Vương Nguyên lên tiếng can ngăn:
Mọi người ăn no rồi!Mau dọn dẹp đi chứ!Tôi đi rửa chén!Ry à em nấu ăn chắc cũng hơi mệt rồi ra ghế ngồi xem tivi đi!Cứ tự nhiên nhé!Thiên Tỉ cậu đi xắt hoa quả bày ra đĩa đi!Rửa xong rồi mọi người cùng ăn.
Nghe Vương Nguyên nói mọi người liền tuân theo cậu.Rin nói
Nhiều chén dĩa như vậy để em rửa được rồi!Mọi người ra nghỉ ngơi trước đi!À mà Ren mày đi gọt hoa quả nhá!
Ok !Cứ để tao lo!
Vương Nguyên nói vội:
Ấy vậy sao mà được dù sao em cũng qua đây nấu ăn rồi sao để em rửa được chứ!
Không sao!Em quen rửa rồi mà!-Rim tươi cười nói
Vậy không công bằng rồi!Chúng ta rửa chung đi cho nhanh!Có thể san sẻ mỗi người một việc rồi!
Vậy cũng được ạ!
Để em xắt hoa quả phụ anh nhé!-Ren nói
Thiên Tỉ trả lời
Vậy đi làm việc thôi nào!
Còn nó và Tuấn Khải sau khi phụ dọn chén ra chỗ Nguyên và Rin xong nó ra phòng khách ngồi.Giờ nó mới có dịp được chứng kiến ngôi nhà.Cách trang trí và đồ đạc rất gọn gàng và sạch sẽ!Có những cây xương rồng nhỏ được đặt gần chỗ ban công.Nơi ở rất thoáng.Ấn tượng nhất với nó tại đây là con gấu bông màu trắng rất dễ thương.Nó ra đó cứ ngắm nghía mãi rồi mỉm cười và nó cũng không biết rằng từ đầu tới cuối hành động của nó đã được một người quan sát rất kĩ.Tuấn Khải rất hiếu kì tại sao nó chỉ chú ý mỗi con gấu bông mà cậu mua cách đây năm tháng rồi chứ không phải là những thứ khác.Rõ ràng trong nhà này còn nhiều thứ hấp dẫn và quý giá hơn mà.Cô gái này đúng là rất kì lạ.Cậu khẽ lại gần chỗ nó nói:
Con gấu này cô thích lắm à!
Nó gật đầu cười
Tại sao cô lại thích nó vậy?-Cậu hỏi tiếp
Nó rất giống với món quà mà tôi từng được........!
Nó đang định nói tiếp quay qua thấy cậu. Nó giật mình hoảng hốt:
Tuấn Khải!Anh làm cái gì ở đây vậy?
Đây là nhà tôi!Tôi không ở đây thì ở đâu chứ!
À ...à không...không có gì!
Nói rồi nó chạy ra ghế ngồi. Thấy trên bàn có điều khiển nó cầm lên mở tivi nhưng nó lại không biết cách để mở.Lý do vì cái tivi này hiện đại quá nên nó không biết xài.Như đã nói gia cảnh nhà nó cũng chỉ thuộc mức độ bình thường thôi cũng không có điều kiện như bao gia đình người khác nhưng nó không thấy vậy mà lại bi quan ngại ngùng và xấu hổ với bạn bè và mọi người.Đối với nó chẳng qua là ông trời đang thử thách nó thôi.Mai mốt nó ra trường đi làm lớn lên sẽ lo cho ba mẹ .Cậu thấy nó loay hoay với cái điều khiển hoài liền bật cười.Không phải vì chê trách mà là hành động đang hờn dỗi của nó như một đứa trẻ.
Cậu liền lấy điều khiển từ tay nó và mở phim .Thấy cậu cười tủm tỉm nó tức giận nói:
Anh cười cái gì hả!Khinh thường tôi chắc!
Không phải!Chỉ là hành động của cô thật ngốc thôi!
Anh dám nói tôi ngốc sao hả!