Cô Dâu Của Trung Tá

Chương 301: Q.0 - Chương 301: Thiếu






Editor: Mẹ Bầu

Ngay tại thời điểm anh muốn lột cô quần ngủ xuống, Tố Tố liền chống đẩy vào anh, vội vàng nói: "Em… hình như cái kia của em lại đến rồi, trách không được bụng em có chút không được thoải mái."

Sở Lăng Xuyên dừng động tác, một lời kia của cô thật làm anh giống như bị một chậu nước lạnh xối vào đầu: "Thiệt hay giả vậy? Không thể như vậy được! Vợ ơi, thật quá tàn nhẫn, rất không có nhân đạo."

Tố Tố thật muốn cắn chết anh. Cô nâng tay nhéo cao chóp mũi của anh lên, để cho đầu mũi của anh chỉ lên trời, làm cho cái mũi của anh xấu xí gần giống với cái mũi heo, diễn♪đàn♪lê♪quý♪đôn "Anh đó, anh đúng là đầu heo mà! Lại đã nghĩ ngợi cái việc này đi đâu rồi. Anh vẫn nên ngẫm nghĩ xem đi đâu để tìm băng vệ sinh cho em dùng đây! Khi em tới đây đã không chuẩn bị."

Đến lúc này Sở Lăng Xuyên mới tin rằng, điều tệ hại luôn luôn đến làm hư chuyện tốt của anh kia, thực sự là đã đến đây rồi. Anh đứng dậy, nhìn cô, cũng buồn bực, nơi này lấy đâu ra băng vệ sinh kia chứ! Anh chợt nhanh trí linh hoạt: "Bà xã, giấy vệ sinh có thể chứ? Tạm dùng trước, ngày mai đi ra ngoài mua."

Không có lựa chọn nào khác, Tố Tố gật đầu, "Cũng được!" Nói xong cô đứng dậy, ôm cái bụng lâm râm đau một chút bụng đi đến phòng vệ sinh. Cô thực hối hận. Ban ngày ăn nhiều dưa hấu như vậy, rồi lại vừa khát vừa mệt mỏi bởi vì cô đã cùng Tiểu Bao Tử đi chơi đùa ở bên ngoài trở về, cho nên cô lại còn uống vào hai chén nước đá, ăn một cây kem nữa, lúc này đây nhất định bụng sẽ cảm thấy rất khó chịu.

Tố Tố bi thống vừa nghĩ vừa đi tới toilet. Mà chuyện chờ cô lại càng bi kịch hơn nữa, bởi vì cô phát hiện ra, giấy vệ sinh không có. Tố Tố vội vàng từ phòng vệ sinh đi ra ngoài, đưa tay tìn giấy trong ngăn tủ phòng khách. Tìm tới tìm lui vẫn không có. Cô hôn mê rồi, vội vàng réo gọi Sở Lăng Xuyên ở trong phòng ngủ: "Sở Lăng Xuyên, không có giấy vệ sinh."

Sở Lăng Xuyên sau khi nghe được vợ gọi, liền vội vàng từ trong phòng ngủ chạy ra, giúp đỡ cô tìm giấy vệ sinh. Thật sự là không có rồi! Hai người hai mặt nhìn nhau! Thời khắc mấu chốt tại sao có thể có cái vòng cổ rơi xuống như thế chứ? Giấy vệ sinh mà cũng có thể không có?

"Làm sao bây giờ?" Tố Tố khóc không ra nước mắt, nơi này thật sự là rất không có phương tiện rồi. Lúc này đèn đóm đều đã tắt hết cả, không có hàng nào còn buôn bán nữa rồi! Chẳng lẽ cô phải ngồi ở trong toilet cả một đêm ư, cô mới không muốn đâu!

Sở Lăng Xuyên gãi gãi đầu, rồi sau đó cầm lấy bả vai Tố Tố, "Bảo bối, nếu không em đi tìm mấy chị dâu trong nhóm hỏi mượn một chút xem?"

A! Tố Tố muốn khóc. Cô chỉ chỉ vào đồng hồ báo thức trên vách tường, "Đại ca, anh cũng không nhìn một chút xem bây giờ là mấy giờ rồi. Em đi gõ cửa đánh thức cả nhà người ta dậy, sau đó nói, die,n;da.nlze.qu;ydo/nn “A, chị dâu cho em xin vài miếng băng vệ sinh sao? Em, em không muốn đi như vậy. Mặc kệ, mặc kệ! Dù sao anh đã bảo em


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.