Editor: Mẹ Bầu
Tiểu Nhiên nguyên bản có chút cảm động lẫn dao động bởi vì những lời nói vừa rồi của Giản Ngọc Sanh. Nhưng khi nhìn thấy người vợ trước của anh, nhìn thấy ánh mắt đầy vẻ khó xử của Giản Ngọc Sanh, lòng của cô bỗng chốc liền nguội lạnh hẳn đi.
Thiệu Minh Thành lôi Tiểu Nhiên đi về hướng vị trí anh đã dừng xe. Mà Giản Ngọc Sanh thì đứng lại ở nơi đó, nhìn theo bóng dáng Tiểu Nhiên rời đi. Sau đó anh quay đầu lại nhìn người vợ trước của mình. Anh nghĩ muốn tức giận, nhưng khi nhìn đến con trai, anh vẫn là gắng đè ép sự tức giận kia xuống: @MeBau*[email protected]@ "Làm sao cô biết được tôi đang ở trong này?"
Người vợ trước cũng không chút che đậy, nói thẳng: "Tôi đi theo xe của anh tới đây. Cô ta đã chia tay với anh rồi, anh cần gì phải để bản thân chịu uất ức như vậy chứ!"
Giản Ngọc Sanh cau mày, mặt âm trầm, đi đến bên cạnh cô ta, đưa tay túm lấy con trai từ bên người cô ta ra, kéo đi. Anh tiến đến gần cô ta, ghé ở bên cạnh tai cô ta, giọng nói lạnh lùng rít lên: "Cô mà còn như vậy nữa, đừng có hy vong nghĩ muốn