Cô Dâu Của Trung Tá

Chương 385: Q.0 - Chương 385: Thiếu






Editor: Mẹ Bầu

Lúc này người vẫn luôn luôn làm các động tác mẫu cho một nhóm các chàng trai trẻ kia liền quay đầu lại. Nhìn thấy Hồng Trang, tròng mắt của anh vụt lóe lên một chút ánh sáng, cũng đi vài bước hướng về phía cửa: "Hồng Trang!"

Hồng Trang vừa vặn nhìn thấy đó là Thẩm Hạo Vũ, thật sự là oan gia ngõ hẹp mà! Ngẫm lại lần trước anh đã làm chuyện đó, đã khiến cho ngũ tạng lục phủ của cô đều đau đớn. Hiện tại cô đã khá hơn nhiều rồi, ngẫm lại cũng thấy, đã thật lâu rồi cô cũng không gặp lại anh, cũng không còn thiết tha cùng anh nữa rồi.

Nhìn thấy Thẩm Hạo Vũ, Hồng Trang tức giận, không nói hai lời liền đấu võ luốn. Thẩm Hạo Vũ chính là né tránh, không làm chuyện công kích lại. Có lẽ là anh cố ý nhường nhịn, cho nên ngực liền bị Hồng Trang chân chân thật thật đá cho một cước.

Hồng Trang luôn luôn chưa từng chiếm được tiện nghi, đột nhiên lần này lại chiếm tiện nghi, nên cô thoáng hơi một chút sửng sốt. Ngay tại thời điểm cô còn thất thần, Thẩm Hạo Vũ liền ôm lấy cô, nói lại với nhóm người kia: "Chính các cậu tự luyện tập các động tác mà tôi vừa mới hướng dẫn cho các cậu đi."

Nói xong, Thẩm Hạo Vũ liền lôi Hồng Trang đi ra ngoài.

Ra khỏi cửa, một khắc kia, Hồng Trang cũng từ trong ngực anh giãy được ra bên ngoài, cũng không nói năng gì, cứ thế bước đi. Thẩm Hạo Vũ thấy Hồng Trang sắp lên xe anh rời đi, vội vàng ngăn cô lại: "Vẫn còn giận anh về chuyện lần trước hay sao?"

Hồng Trang nghiêm mặt lại không để ý đến anh, mắt nhìn lên trời, chính là không muốn nhìn đến Thẩm Hạo Vũ. Thẩm Hạo Vũ nâng tay gãi gãi đầu, "Hồng Trang nữ hiệp, xin ngài đại nhân đại lượng, tha thứ cho anh một lần đi. Em dự định cả đời này không để ý đến anh nữa hay sao?"

"Ai cần gì mấy lời xin lỗi của anh, tôi căn bản không để trong lòng." Hồng Trang cố ý nói thực nhẹ nhàng, coi như như vậy có thể vãn hồi lại tự tôn của mình một chút. Cũng là để cho tâm tính của bản thân tận lực bình tĩnh lại: "Nơi này của anh có phải là có một có tên là Trương Bảo Toàn hay không? Cậu ta đã đánh người của tôi."

Thẩm Hạo Vũ bỏ qua một câu nói phía sau, chỉ bắt lấy câu nói ở phía trước, "Anh chỉ biết em là một người phụ nữ rất khoan hồng độ lượng mà thôi! Như vậy đi, giữa trưa anh mời em ăn cơm."

"Không rảnh, tôi còn có việc, không có thời gian lãng phí với anh." Hồng Trang nói xong lại nói nhắc lại: "Trương Bảo Toàn đâu rồi, anh đừng có che chở cho cậu ta nữa!"

"Việc này anh đã biết rồi. Cậu ta đã bị lãnh đạo gọi đi phê bình giáo dục rồi." Bị Hồng Trang cự tuyệt như vậy, Thẩm Hạo Vũ ít nhiều có chút thất lạc, "Vậy chủ nhật không bận, anh sẽ đến tìm em."

Vốn dĩ Hồng Trang đến nơi này chỉ là do nhất thời bị xúc động, nghĩ muốn đánh trả lại. Hiện tại, không nghĩ tới lại gặp được Thẩm Hạo Vũ, hơn nữa cô cũng tỉnh táo lại rồi. Huống chi, người đánh người cũng bị gọi đi để giáo dục rồi, cô cũng không muốn truy cứu tiếp nữa: "Tôi đi đây!."

Nói


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.