Cô Dâu Của Trung Tá

Chương 387: Q.0 - Chương 387: Thiếu






Editor: Mẹ Bầu

Trong lòng An Quốc Đống cũng không sao chịu nổi. Có ai nguyện ý nhìn thấy hai vợ chồng đứa nhỏ sẽ phải ở riêng kia chứ! Thế nhưng ông vẫn nói an ủi Sở Lăng Xuyên, "Con cứ an tâm công tác, mọi việc trong nhà đừng lo lắng, đã có ba ba rồi."

"Con cảm ơn ba mẹ."

Lý Nguyệt Hương không nhịn được, hỏi: "Vậy lần này con đi đến khi nào thì mới có thể trở về, hay là sẽ phải ở lại luôn nơi đó?"

"Ba mẹ, thực xin lỗi, đến bây giờ con cũng không có cách nào xác định được." Hết thảy đều phải đợi anh làm ra được thành tích, diễღn。đàn。lê。qღuý。đôn hoặc là phải đợi cấp trên đến kiểm tra xem tình hình, sau đó mới xác định lại. Hiện tại mới chỉ là giai đoạn đầu, hoàn toàn không biết được tình huống.

Bầu không khí trong nhà trở nên nặng nề và đè nén. Cũng không ai còn có ham muốn nói chuyện nữa rồi. Xuyên tử một mình ở bên ngoài như vậy thật không dễ dàng. Mà Tố Tố cùng đứa nhỏ, cũng giống như thế.

Mười mấy phút đồng hồ sau, người trong nhà mới từ trong tin tức này mới tỉnh táo trở lại. Sau đó cùng Sở Lăng Xuyên tìm hiểu tình huống ở bên kia, cũng bàn bạc sau này sẽ phải làm sao bây giờ, diễn♪đàn♪lê♪quý♪đôn cũng không ngoài ba con đường.

Thứ nhất: Sở Lăng Xuyên ở lại nơi đó, Tố Tố mang theo con trai nhỏ đi theo, sống trong doanh trại quân đội.

Thứ hai: Sở Lăng Xuyên làm ra thành tích, được trở về, được thăng chức, người một nhà đoàn tụ.

Thứ ba: Sở Lăng Xuyên sẽ cởi quân trang.

Sau khi thảo luận xong, mọi người cũng liền đi nghỉ ngơi rồi. Không có cách nào thay đổi thì chỉ có thể chấp nhận. Đối mặt với hiện thực mà cười, cùng nhau đi tới, cùng nhau vượt qua. Tố Tố biết, trong lòng Sở Lăng Xuyên cũng không hề dễ chịu.

Trừ bỏ nguyên nhân phải chia tách với mọi người người trong nhà làm cho anh khó chịu, @MeBau*[email protected]@ thì lần điều động lần này, đối với Sở Lăng Xuyên mà nói, cũng là một sự đả kích rất lớn. Thử nghĩ tiếp mà xem, anh vốn dĩ đang ở trong một sư đoàn ưu tú như vậy, bỗng chốc lại bị đày đến một đơn vị kém cỏi nhất. Trong lòng cũng thấy có sự chênh lệch rất lớn. Nhưng cũng không thể không suy nghĩ cẩn thận, vì sao thượng cấp lại làm như vậy. Nhưng mà, không rõ thì cũng phải thi hành mệnh lệnh, đây là trách nhiệm của người quân nhân phải thực hiện.

Hai vợ chồng cùng nằm ở trên giường. Tố Tố ôm con trai, Sở Lăng Xuyên duỗi cánh tay thật dài, ôm lấy cả hai mẹ con Tố Tố. Trong ánh sáng mờ nhạt, anh cúi đầu khẽ gọi: "Bà xã."

"Dạ!" Tố Tố đáp lại. dinendian.lơqid]on, Ánh mắt của cô lại nhìn sang Tiểu Bao Tử đang ngủ say. Cậu nhóc thật đáng thương, thời điểm tưởng nhớ đến ba ba thì cô phải làm sao bây giờ đây! Liệu con trai có thể hiểu được hay không, ba ba sẽ phải đi công tác đến một địa phương rất xa, không biết đến bao giờ mới lại trở về nhà.

Sở Lăng Xuyên đưa tay lên


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.