Editor: Mẹ Bầu
Ngày thứ hai Sở Lăng Xuyên trở về là vào thứ bảy, cho nên, bọn họ có đầy đủ thời gian ngấy để dính với nhau, hưởng thụ niềm vui sướng và hạnh phúc của sự cửu biệt trọng phùng (*), kể cho nhau nghe những tương tư cùng tình yêu nồng đậm suốt một năm qua.
(*) Cửu biệt trọng phùng (hay Cửu biệt trùng phùng): Gặp lại nhau sau một thời gian xa cách dài.
Buổi sáng, Tố Tố là người đầu tiên rời giường, còn Sở Lăng Xuyên và cục cưng thì vẫn còn ngủ. Sở Lăng Xuyên nằm nghiêng thân mình, thân hình nhỏ bé của Tiểu Bao Tử đang áp sát vào sau lưng rộng rãi của anh, @MeBau*[email protected]@ ngủ thật say sưa ngọt ngào.
Nhìn hình ảnh hai cha con đang ngủ, Tố Tố cảm thấy đây đúng là một loại hạnh phúc. Cô đắp chăn lại cho hai cha con xong, nhìn đôi môi cương nghị của anh, liền cúi đầu xuống nhẹ nhàng hôn lên một cái. Sau đó cô mới nhẹ tay nhẹ chân đi ra rửa mặt.
Sở Lăng Xuyên cô cảm giác mình luôn luôn rất mệt rất mệt. Mãi cho đến khi anh trở về trong nhà, thì thể xác và tinh thần của anh như mới được buông lỏng, mới thật sự ngủ được, không muốn tỉnh lại. Anh thật sự rất mỏi mệt rồi.
Tố Tố đi ra ngoài mua nguyên liệu nấu ăn, ۣۜdi-ễn⊹đà-n๖ۣۜlê⊹qu-ý⊹đô-n làm điểm tâm. Cô nấu cháo bí đỏ, luộc trứng gà, còn lanh lẹ tay chân bao hết sủi cảo. Làm sủi cảo là công việc phiền toái nhất, cũng là công việc phải dùng thể lực. Chỉ cần việc nhào bột, làm nhân bánh sủi cảo thôi, cũng đã rất mất công rồi.
Bình thường không có người nào mới sớm tinh mơ đã làm sủi cảo để ăn. Nhưng mà, Sở Lăng Xuyên đã trở lại, Tố Tố chính là nghĩ muốn bồi dưỡng cho anh tốt một chút. Cô nghĩ muốn cho anh ăn được, ngủ ngon, nghĩ vì anh thì cô có thể làm được hết thảy mọi chuyện.
Chuẩn bị từ lúc sáu giờ, một mạch cho tới tám giờ, rốt cuộc sủi cảo cũng đã được gói xong xuôi rồi, diễღn。đàn。lê。qღuý。đôn được xếp ngay ngắn chỉnh tề thành hàng ở trên thớt. Chờ đến khi hai cha con rời giường thì cô sẽ thả vào trong nồi, để cho Sở Lăng Xuyên được ăn thỏa thuê.
Làm sủi cảo xong rồi, Tố Tố lại làm món rau trộn. Đến lúc này thì Sở Lăng Xuyên cũng đã tỉnh lại. Đây là một giấc ngủ mà anh thấy ngủ được thoải mái nhất ngon lành nhất. Sở Lăng Xuyên mở mắt ra không nhìn thấy Tố Tố đâu, nhưng lại cảm thấy có một thân thể nho nhỏ đang áp sát vào anh.
Sở Lăng Xuyên di chuyển thân mình đi một chút, liền nhìn thấy được Tiểu Bao Tử. Cu cậu nghiêng nghiêng cái thân mình nhỏ của mình, áp sát vào anh ngủ khò khò. Sở Lăng Xuyên không nhịn không được cười, [email protected]*dyan(lee^qu.donnn), trong lòng tràn đầy cảm xúc cảm động lẫn hạnh phúc. Anh đưa tay ra nắm giữ lấy tay nhỏ bé của con trai đặt ở trên môi mình mà hôn hít. Cảm giác có gia đình thật là tốt.
Cậu nhóc vẫn chưa có xu thế tỉnh lại. Xem ra ngày hôm qua cu cậu đã quá kích động, rất