“ Đình Đình, thử xem “ Đông Niển trên tay cầm dĩa bánh ngọt. Lại gần Bổn Kiến Đình, đút cho anh ăn..
“ Rất ngon a “ Anh thì như một đứa trẻ, gật đầu lia lịa khen ngon..
Lúc ở hôn lễ Lâm Cảnh, Bổn Kiến Đình bỗng dưng phát tiết tình cảm của mình. Cầu hôn Đông Niển, không ngờ làm mọi người bất ngờ, Đông Niển cũng đơ người, rồi không biết ai sai khiến gật đầu đồng ý.
Và thế là...cặp đôi sát thủ X và Y thành đôi!
Đông Niển bỏ dĩa bánh xuống, đưa tay lau vết kem dính trên môi của Bổn Kiến Đình, rồi đưa vào miệng mình nếm thử.
“ Rất ngọt “ Đông Niển đáp..
Hành động của Đông Niển làm Bổn Kiến Đình dở thú tính lên. Bỗng dưng xoay người, đè Đông Niển xuống sofa.
“ Anh...” Đông Niển đỏ mặt nhìn anh, anh cũng nhìn lại, tay đang mò mẫn cởi cúc áo của Đông Niển.
Cả đêm qua bị anh cho nằm dưới. Cả thân thể Đông Niển đã không chịu được rồi. Lại nữa sao..aa..
Ô ô...không chịu nỗi đâu mà!
“ Ô ô...người ta không chịu được nữa mà “ Đông Niển phát khóc lên, cố gắng làm lay động Bổn Kiến Đình dừng lại.
Bổn Kiến Đình lại càng kích thích, đưa tay cởi áo của Đông Niển rất nhanh, sau đó thủ thỉ:“ Anh muốn chúng ta cùng chơi “
“ Chơi ở phòng khách “
“ Phòng tắm “
“ Phòng bếp “
“ Phòng sách “
Đông Niển đưa mắt nhìn Bổn Kiến Đình. Lắc đầu không đồng ý, cuối cùng bị anh đè chặt hơn.
“ Em không muốn “ Đông Niển hô to.
“ Em không muốn nhưng anh muốn “ Bổn Kiến Đình giữ chặt tay Đông Niển lên đầu, mỉm cười bảo..
“ Anh là đồ ác nhân...em ghét anh “
“ Hử? “ Anh cau mày.
“ Em bảo anh là ác nhân? “
“ Vậy để anh chứng minh cho em biết...làm ác nhân là như thế nào nhé? “