_ “đúng vậy.hắn đã có âm mưu từ trước và bắt buộc, bà cố ngoại của cháu phải nhường lại chức trưởng làng cho chị 2”
_ “dì 2 ko nói gì hay sao?”
_ “chị ấy đã bị hắn ta mê hoặc, dù chị ấy biết là hắn chỉ yêu chị cả thôi nhưng chị ấy vẫn đồng ý làm vợ hắn ta”
_ “vậy sau đó có xảy ra chuyện gì ko?”
_ “sau đó, ko biết hắn ta đem ở đâu về rất nhiều những thứ gọi là ma
tuý, hắn phân phát cho những chàng trai trong làng,và bảo đây là thuốc
bổ, uống vào thấy rất là thoải mái, thế là những người đàn ông trong
làng đã bị chìm ngập vào cái thứ thuốc ấy, những lúc lên cơn ghiền họ đã chạy đến quỳ lạy van xin hắn cho 1 ít thuốc, nhưng hắn chỉ nói “nếu
muốn thuốc thì hãy đem mạng sống vợ của các người đến để đổi lây” “
_ “nhưng tại sao ông ấy lại làm như vậy?”
_ “vì hắn ko có được người con gái hắn yêu thì ko một ai được hạnh phúc hơn hắn cả.”
_ “thật là tàn ác. Nhưng rồi những người trong làng như thế nào dì?”
_ “từ ngày hắn nói như thế, trong làng nơi đâu cũng vang vọng tiếng la
hét, tiếng rên thảm thiết của những người phụ nữ bị đánh đập cả. và cũng từ đó, ánh sáng của ban ngày đã biến mất thay vào là màn đêm đã bao phủ lấy nơi này”
_ “tại sao ánh sáng lại biến mất”
_ “theo truyền thuyết từ xa xưa để lại, ngôi làng của chúng ta tồn tại
dựa vào câu nói của 1 vị sư “đêm sẽ đến khi làng đầy toan tính,
Đầy máu tươi và đầy cả hờn ghen”
Đúng là câu noí ấy đã ứng nghiệm”
_ “như vậy là từ đó đến nay ngôi làng đã chìm ngập vào bóng tối?” XU
_ “đúng vậy”
_ “vậy người đó với dì 2 ra sao?”
_ “hắn đã dẫn chị 2 đi đến một nơi khác, nơi mà hiện tại cháu đang sống,có ngày và đêm, có tiếng cười và có cả nước mắt”
_ “mẹ cháu ko biết chuyện của làng?” XU
_” có lẽ là vậy, vì từ đó, chị cả đã mất liên lạc với người trong nhà” dì út
_ “thật ra mẹ cháu đã biết chuyện xảy ra với làng” Xu nói, bà cụ và dì út đều nhìn Xu
_ “mẹ cháu đã mất, bà và dì biết ko?” Xu
_ “biết!” dì út
_ “tại sao dì lại biết?” Xu
_ “gia đình chúng ta có 1 khả năng đặc biệt với những người khác trong
làng, và linh hồn của mỗi người trong gia đình chính là linh hồn của cây hoa hướng dương trước sân”
_ “như vậy là….”
_ “cây hoa hướng dương đại diện cho linh hồn của mẹ cháu đã chết, đồng nghĩa với việc mẹ cháu đã ra đi” dì út
“nhưng bên cạnh cây của mẹ cháu có 2 cây nhỏ đã mọc lên, đó chính là cháu và em cháu”
“ko chỉ mẹ cháu mà cả dì 2 của cháu cũng đã ra đi, và dì ấy cũng để lại 1 người con gái, nhìn hình dáng của cây hoa thì dì chắc là đứa trẻ đó
cũng trạc tuổi cháu”
“lúc nãy cháu nói mẹ cháu biết dân làng đã có chuyện là sao? Làm sao mẹ cháu biết được”
_ “lúc cháu đủ lớn để biết chuyện, cháu đã quay về ngôi nhà trước kia
mà gia đình cháu ở, cháu đã gặp được 1 người, người ấy đã đưa cháu 1
quyển sổ”
_ “người đó là ai?”
_ “cháu cũng ko biết, cháu chưa kịp hỏi thì người đó đã biến đâu mất.”
_ “vậy quyển sổ đó là?
_ “đó là quyển nhật ký của mẹ cháu, nhưng cháu cảm thấy nó giống như 1 bức thư dài gởi cho cháu.”
_ “trong đó ghi những gì?”
_ “thật ra cháu đã biết mẹ cháu là Thần nữ, chỉ là cháu chưa biết về chuyện tình của ba và mẹ cháu thôi, nên lúc nãy…….”
_ “được rồi, cháu cứ nói hết những gì mẹ cháu để lại đi” Dì út
_ “lúc trước cháu đã đọc đi đọc lại nhiều lần nhưng chưa hiểu lăm,nhưng bây giờ khi cháu nghe 2 người kể lại thì cháu đã biết tất cả?”
_ “chuyện gì?” dì út
_ “trong nhật ký, mẹ cháu đã nhắc đến người đàn ông đó
///////(quay ngược thời gian lại nha)
_ “tôi sẽ là anh chồng của em” người đàn ông thứ 1
_ “anh muốn gì đây chứ?”
_ “haha. Nếu như anh ko có được em thì anh cũng sẽ ko để người khác có được em”
_ “tại sao anh……….”
_ “2 người đang nói chuyện gì vậy?” 1 người đàn ông khác bước từ trong phòng ra
_ “sao anh lại quen người này” người phụ nữ chỉ tay vào người đàn ông lúc nãy
_ “anh ấy là anh trai của anh mà”
_ “ai bảo hắn ta là anh trai của anh” người phụ nữ
__ “em đang nói gì vậy, anh ấy là anh trai của anh, anh bị mất trí nhớ nhưng nhờ anh ấy đã đi tìm và nhận ra anh đó”
_ “anh đang bị gạt đó” người phụ nữ
_ “em im đi. Đủ rồi đó, dù gì anh ấy cũng là anh trai anh, em ăn nói kỳ vậy, em vào trong đi, để anh nói chuyện với anh ấy” người đàn ông thư 2 lớn tiếng, người phụ nữ quay lại nhìn người đàn ông thứ nhất với ánh
mắt sắt bén rồi bước vào trong
_ “anh tha lỗi cho cô ấy, thường ngày cô ấy ko có như vậy, chắc do có
em bé nên cô ấy khó chịu vậy mà,hihi” người đàn ông thứ 2 giải thích
_ “cô ấy đã có con rồi à?” người đàn ông 1
_ “phải. được 3 tháng rồi anh à. Em cũng nghe nói chị dâu cũng đã có em bé thì phải?”
_ “ờ..ờ. đúng rồi. thôi hôm nay anh chỉ tiện đường đến đây thôi, bây giờ anh về trước”
_ “da! Vậy khi nào anh rãnh thì đến nhà em chơi nha”
_ “ừ!” Người đàn ông đi ra khỏi nhà
/
Ngày hôm sau
_ “tại sao anh lại trở thành anh trai của anh ấy?”
_
_ “anh đang muốn làm gì nữa đây, anh đã làm cho ngôi làng của chúng ta
tan nát, bây giờ anh lại muốn phá hoại gia đình tôi nữa hay sao?”
-
_ “anh lên tiếng đi”
_ “tất cả là do em và thằng đó, nếu em ko gặp và yêu hắn thì giờ người
có được em là anh, đứa con trong bụng em phải là con của anh” người đàn
ông hét lên
_ “anh lầm rồi, nếu chồng tôi ko xuất hiện thì tôi vẫn ko yêu anh, từ
trước đến giờ tôi chỉ xem anh là 1 người anh trai mà thôi”
_ “anh trai thôi sao?” người đàn ông lập lại
_ “phải, chỉ là anh trai. Và bây giờ anh cũng đã lấy em gái tôi, chúng
ta cũng được xem là người một nhà rồi, anh có thể quên đi quá khứ, làm
lại từ đầu được ko?”
Người đàn ông ko nói gì, đứng suy nghĩ 1 lúc lâu. Người phụ nữ nói tiếp
_ “anh hãy quên đi, lo cho egai tôi và đứa con trong bụng nó”
_ “anh sẽ khiến em phải hối hận vì đã ko chọn anh!”
_ “anh định làm gì?”
_ “em đừng lo, bây giờ anh sẽ chính thức đấu với chồng em, nhưng đấu
với nhau trên thương trường, anh sẽ tạo lập 1 sự nghiệp to lớn, anh sẽ
đứng đầu cả thế giới này, em hãy chờ mà xem” nói rồi người đàn ông bỏ
đi, người phụ ở lại thì đang nở 1 nụ cười hiền, có lẽ là do kế sách của
người phụ nữ đã thành công rồi.
Kể đến đây mọi người có dự đoán được người phụ trên là ai ko ? đó chính là mẹ của Xu, người đàn ông nói chuyện với bà ấy chính là người đàn ông yêu mẹ cô ấy.
Từ cuộc gặp gỡ này, người đàn ông ấy đã quay về nhà, lo cố gắn vào việc kinh doanh, nhưng dù cố gắn như thế nào đi chăng nữa, thì ông ấy vẫn
thua 1 người, chính là ba Xu, ba XU là 1 người biết kinh doanh, bên cạnh có sự giúp đỡ của mẹ Xu mà công ty của gia đình XU đã đứng đầu Thế giới suốt mấy năm liền. nói về người đàn ông ấy, khi vợ của ông ta sinh ra
đứa con gái đầu thì cũng là lúc bà ấy trút hơi thở cuối cùng, ông ấy ko
đau buồn mà ngày ngày đều lao vào công việc, kể cả kinh doanh những thứ
bất hợp pháp,cuối cùng công ty của ông ấy vẫn đứng sau công ty nhà XU,
vì lòng ghen ghét mà ông ấy đã……………>>>
/////////////////(hết tại đây thôi, trở về hiện tại nào)
Xu đã kể lại toàn bộ những gì mà mẹ cô ấy ghi lại trong nhật ký cho bà cụ và dì út của cô ấy nghe
_ “cháu nghi ngờ cái chết của ba mẹ cháu là do hắn ta gây ra hay sao?” dì út
_ “cháu chỉ nghi ngờ thôi, vì cháu chưa biết ông ấy là người như thế nào nữa!”
_ “vậy còn em gái cháu”
_ “lúc đó cháu có linh cảm là em gái cháu vẫn còn sống nên cháu đã đi tìm, và thật sự cháu đã tìm được con bé, nhưng…..”
_ “nhưng sao?” dì út
_ “nhưng cháu chưa nhận con bé, vì….”
_ “vì con sợ con bé sẽ gặp nguy hiểm?”
XU gật đầu nhẹ
_ “nhưng vấn đề bây giờ là tại sao cháu lại bị cơn gió cuốn đến đây?” bà cụ
_ “mà mọi người trong làng đâu hết rồi bà, tụi cháu thấy ai cũng đóng cửa hết vậy?”
_ “ừ, họ đã dọn đi cả rồi, 1 số ít người lớn tuổi là còn ở đây thôi”
_ “tại sao bà và dì ko đi?”
_ “bởi vì dì và bà phải ở lại chăm sóc cho những linh hồn của bọn cháu” dì út
_ “những cây hoa hướng dương trước sân à?”
_ “đúng vậy!”
_ “dì và bà cho cháu hỏi có đường nào ra khỏi nơi này ko?”
_ “lúc trước thì có, bây giờ thì đã ko còn nữa rồi” dì út
_ “tại sao vậy?” Xu
_ “ con đường để thoát ra khỏi làng đã biến mất cách đây 1 ngày rồi” dì út
_ “vậy làm sao bọn cháu ra được đây?”
_ “cháu vào nghỉ đi, để đó bà tính cho” bà cụ
_ “dạ!”
Vậy là cả 3 người bước vào nhà thì thấy Huy và Thuỷ đã nằm dưới sàn nhà ngủ từ lúc nào, chỉ còn Kiệt đang đợi Xu, khi thấy nàng anh chàng liền
chạy lại
_ “cô đi đâu mà lâu quá vậy?”
_ “cậu có vẻ lo lắng cho con bé quá nhỉ” dì út lên tiếng
_ “dạ!...” Kiệt ngập ngừng
_ “tôi ko sao! Anh nghỉ ngơi đi” Xu nói với giọng băng giá, ko 1 cảm xúc
_ “thôi chúng ta vào phòng, mấy đứa nằm tạm ở dưới sàn đỡ nha!” bà cụ cười hiền rồi bước vào, đi bên là dì út.
Xong xui, mỗi người 1 góc chìm vào giấc ngủ, nhưng đang ngủ say thì
bỗng nhiên mặt đất bắt đầu rung chuyển, ai nấy đều tỉnh dậy,và từ đâu
lại xuất hiện thêm 1 cơn lốc lớn, kèm theo 1 màu tối đen
_ “mọi người cẩn thận!” bà cụ từ trong bước ra, vừa dứt lời thì
_ “a……” âm thanh phát ra cũng là lúc tất cả đều bị cuốn vào trong cơn
lốc đó, ko ai nhìn thấy mặt ai nữa cả......................
Trở lại bệnh viện
Khi Minh, Tứ và Ngũ đưa Trân đến bệnh viện, sau
khi được bác sỹ khám và điều trị cho Trân thì họ cũng đã hợp mặt với mọi người, những việc xảy ra đều được Ngũ tường thuật lại ko sót 1 chút gì
_ “mọi chuyện là như vậy đó!” Ngũ
_ “chuyện thật kỳ lạ đấy?” Thành
_ “vậy chị Xu sẽ ko sao chứ?” My rất lo lắng
_ “sẽ ko có chuyện gì đâu, chắc chắn như thế mà!” An trấn an
“bây giờ mọi người tìm chỗ nằm nghỉ đi, sáng mai My vẫn phải đi học như ngày thường.” An nói, rồi bỗng như nhớ ra chuyện gì đó
“ có cần báo cho em của anh ko?” an hỏi Khoa. Bây giờ Khoa mới nhớ mình đang ở cùng đứa em và Khoa cũng vừa nhớ ra 1 chuyện
_ “đúng vậy, quên mất. em thằng Kiệt sẽ lo lắng lắm đây!” Khoa
_ “Kiệt có em à?” An
_ “là L.Anh đó!” Khoa
_ “trời! lại thêm 1 việc nữa! bây giờ cứ báo là Kiệt đang ở cùng với
anh, để cô bé đỡ lo, có gì sáng mai chúng ta sẽ kể cho cô ấy biết” An
_ “ừ. Vậy cũng được!” Khoa nói rồi lấy điện thoại gọi cho L.Anh
Như vậy là đã hết 1 ngày vất vả, 1 ngày đã có quá nhiều việc xảy ra.
Tối nay, nếu như ngày thường sau 1 ngày mệt mỏi thì mọi người sẽ có 1
giấc ngủ rất sâu, nhưng đêm nay thì lại khác, mỗi người 1 suy nghĩ, mỗi
người đều có nỗi lo trong lòng và đêm nay dường như rất dài đối với họ,
rất dài.(còn thiếu 3 người nữa, mọi người nhớ ai ko? NHất, NHị và Tam,
lần sau chúng ta sẽ biết họ làm gì và mọi chuyện diễn ra như thế nào
nha!!)