Cô Gái Của Sự Bí Mật

Chương 29: Chương 29




Sáng hôm sau, thứ 2

Dường như đêm qua chẳng có ai ngủ được cả. theo lời An, My vẫn đi học. Khoa, Thành, Long, Nhi thì nằm lại bệnh viện. An cùng với Minh, Ngũ và Tứ đã trở lại khu rừng đã tìm kiếm.

/

/

_ “chắc là ở đây chứ! Đi cả đêm rồi”

_ “chắc mà! Chị XU nói là đi đường này mà!”

_ “vậy vào nhà đại đi, xem có ai trong đó ko?”

_ “ừ!”

Đó là cuộc nói chuyện của 3 chàng trai, Nhất, NHị và Tam, sau khi tìm được Long, họ đã theo lời Xu đi tìm người mà họ chưa hề biết mặt

_ “có ai trong nhà ko?” Nhất vừa hỏi vừa bước vào

_ “các người muốn gì?” 1 cô gái từ trong nhà bước ra

_ “cô gái, xinh đẹp, chắc là đúng rồi đó Nhất” NHị lên tiếng

_ “chúng tôi muốn tìm 1 cô gái…” Nhất nhìn cô gái từ trên xuống dưới

“chắc là cô đấy, có phải cô tên Trúc ko?”

_ “phải! cô ta đã sai các người đến đây à?” Trúc

_ “đúng vậy, chúng tôi có thể vào nhà ko?, đi suốt cả đêm, mệt quá” Tam

_ “vào đi!” nói rồi Trúc bước vào trước, cả 3 cùng đi theo sau. Căn nhà nhìn nhỏ, gọn và rất thoáng mát

_ “ngồi đi, tôi lấy nước” Trúc vào lấy nước, đúng lúc đó trong căn phòng trên gác lại bước xuống 1 cô gái, cả 3 chàng trai đều quay mặt qua nhìn cô gái, và cô gái ấy chính là Lan

_ “ơ! Nhìn người này hơi bị quen à nha!” Tam

_ “rất quen luôn đó” Nhị

_ “uống nước đi!” TRúc bước đến

“mọi người muốn gặp tôi làm gì?”

_ “đó là?” Nhất chỉ tay vào Lan

_ “thật ra các người tìm tôi làm gì?” Trúc

_ “tìm cô để dẫn chị đến 1 nơi” Nhất

_ “á! Người này là kẻ thù của chúng ta! Tôi nhớ rôi” đột nhiên Tam nói lớn

Lan từ nãy giờ vẫn im lặng

_ “cô ấy là kẻ thù hay bạn của các người thì ko liên quan đến tôi. Nhưng người sai các người đến đây đã nhờ tôi cứu cô ấy đó” Trúc

__ “nhắc đến chị XU mới nhớ, tối qua đến giờ ấy ko hề liên lạc với chúng ta, chưa khi nào chị ấy lại ko quan tâm đến chúng ta như vậy, ko biết có chuyện gì ko nữa?” Nhị

_ “bây giờ chúng ta phải làm xong nhiệm vụ của chị ấy giao rồi liên lạc với mọi người” Nhất

“Bây giờ cô đi theo chúng tôi chứ?”

_ “các người muốn tôi đi đâu?” Trúc

_ “đi gặp 1 người, người này chúng tôi cũng ko quen, chỉ theo lời chị XU mà đi thôi. Chị Xu còn nói khi cô gặp người này thì xem như cô đã trả nợ hết và từ nay trở về sau cô muốn làm gì thì tuỳ cô” Nhất

_ “được thôi” Trúc

_ “tôi cũng đi cùng” bây giờ Lan mới lên tiếng

_ “được thôi, nếu chị Xu đã muốn cứu cô thì chắc cô ko phải người xấu xa lắm” NHỊ

Thế là cả 5 người cùng nhau đến nhà của người mà XU muốn Trúc gặp.

/

/

_ “ơ…..đau đầu quá….” Thuỷ tỉnh lại với tư thế đang nằm đè trên người Huy, đầu thì ê ẩm

_ “cậu ko sao chứ?” Thuỷ vội bước xuống lay người Huy, Huy cũng từ từ mở mắt ra

_ “ko sao! Em có sao ko?” Huy

_ “ờ! Ko sao! Anh Kiệt đâu rồi” Thuỷ nói và nhìn xung quanh, cô nàng vô tư ko nghĩ đến cảm xúc của Huy lúc này …….

_ “anh KIệt!” Thuỷ chạy lại chỗ Kiệt đang nằm,

_ “anh ta ko có gì đâu!” 1 cô gái lên tiếng

_ “cô!....cô…là……” Thuỷ

_ “cô chính là Xu” Huy cũng bước lại gần

_ “đây là gương mặt thật của cô hay sao?” Thuỷ

_ “phải! đây là gương mặt thật của tôi. Cô thấy thế nào? Nhan sắc của tôi có hơn được cô ko?.haha”

_ “cô…..cô…..” Thuỷ ngập ngừng khi nhìn thấy 1 vẻ đẹp như thiên thần đang đứng trước mặt mình

_ “cô cảm thấy quá thua tôi chứ gì? Đúng vậy cô đã và sẽ thua tôi mãi mãi, kể cả người con trai này cô cũng sẽ thua trong tay tôi” Xu nói với Thuỷ và chỉ tay về phía Kiệt.

_ “cô đang nói gì vậy chứ” Thuỷ vô cùng tức giận

_ “cô ko thấy là anh ta có tình cảm với tôi sao?” Xu nói nhỏ với Thuỷ rồi nhếch môi cười

_ “thôi chúng ta về!” Xu lên tiếng khi thấy Kiệt xoay mình

_ “anh có bị làm sao ko?” Thuỷ

_ “tôi ko sao?” Kiệt nói nhưng mắt cứ nhìn XU làm cho Thuỷ rất khó chịu

_ “ko phải anh rất muốn thấy gương mặt thật của tôi à! Bây giờ anh cảm giác như thế nào? Tôi dẹp chứ?’ Xu

_ “cô rất đẹp, nhưng……..” Kiệt vẫn thấy có cái gì đó chưa đúng cho lắm

_ “nhưng sao? Thôi chúng ta mau ra khỏi nơi đây nào!” Xu bước lại hất tay Thuỷ ra rồi đỡ Kiệt đứng dậy trước sự ngỡ ngàng của 3 người họ

_ “có chuyện gì à, đi lẹ lên” Xu

_ “nhưng tại sao chúng ta lại ra được đây?” Kiệt

_ “đó chỉ là giấc mơ thôi, đừng nghĩ ngợi nữa” Xu

_ “mơ à???” Thuỷ

_ “phải! bây giờ mọi chuyện đã qua và sẽ bắt đầu lại bằng sự việc khác” XU

_ “bắt đầu chuyện gì?” Kiệt

_ “bắt đầu chuyện tình cảm của chúng ta!” XU

_ “sao?” Kiệt đang đi liền ngừng lại

_ “cô đang nói gì vậy?” Thuỷ

_ “ko phải anh thích tôi à? Và tôi cũng đã thích anh, chúng ta sẽ bắt đầu chuyện tình cảm của mình” XU

Đáng lẽ ra khi nghe Xu nói, Kiệt phải vui lắm chứ, nhưng tại sao Kiệt lại có 1 cảm giác thật khó tả, Kiệt cũng chẳng biết nói gì nữa nên đành im lặng bước đi tiếp

Nhưng đang đi thì họ đã gặp ngươi quen

_ “chị!” Minh lên tiêng khi nhìn thấy Xu

_ “sao mày lại…..” An cũng ngạc nhiên khi thấy Xu đã tháo chiếc mặt nạ ra

_ “ko có gì. Chỉ là tao muốn làm 1 số việc thôi” XU

_ “mọi người đều ổn cả chứ?” Tứ

_ “chỉ bị thương thôi, ko ai mất mạng đâu mà lo” Xu trả lời, làm cho mọi người đều hết sức kinh ngạc

_ “mày có bị gì ko vậy?” An cũng nhận thấy đều khác lạ

_ “ko có gì. Đi mau” Xu

Nói rồi XU dìu Kiệt đi trước, Thuỷ và Huy tiếp bước đi sau, An và 3 chàng trai vẫn chưa đi

__ “mấy đứa có thấy con XU nó khác lắm ko?” An

_ “em cũng cảm thấy như vậy đó” Ngũ

_ “hay là chị ấy muốn làm việc gì đó giấu chúng ta” Tứ

_ “thôi! Chúng ta cũng về đi, mọi người an toàn là tốt lắm rồi” Minh

_ “ừ!’ cả 3 đồng thanh

/

/

Tại trường Moon

My nghe theo lời An vẫn đi học, nhưng trong lúc học cô nàng ko thể nào tập trung được, thấy vậy L.Anh đã hỏi và My cũng đã kể lại tất cả những gì mình biết, lúc đó, Ken cũng nghe thấy và quyết định sau khi tan học họ sẽ đến bệnh viện để gặp mọi người.

_ “chắc là nhà này rồi” Nhị

_ “sao ông biết” Tam

_ “thấy sân trồng hoa gì ko?” Nhị

_ “à. Hướng dương, biết rồi, như vậy thì vào thôi” Tam

_ “có ai ở nhà ko?” Nhất

Trong nhà liền bước ra 1 ông chú trạc khoản 40 tuổi

_ “các cậu muốn tìm ai?”

_ “tụi cháu muốn tìm người tên Quang, tụi cháu là em của chị Xu, được chị ấy nhờ đến đây ạ” Nhất lễ phép

_ “chú là Quang, mấy đứa vào nhà đi”

_ “dạ!”

Thế là 5 người bước vào nhà, chú Quang đi lấy nước mời mọi người rồi cùng nhau ngồi xuống bàn nói chuyện

_ “bọn cháu tìm chú có việc gì?” chú Quang

_ “dạ! chị XU nói tụi cháu đưa người này đến gặp chú và nói với chú là những gì năm xưa hãy kể lại cho cô ấy nghe” Nhất nói và chỉ tay về phía Trúc, chú Quang nhìn Trúc 1 hồi lâu rồi mới lên tiếng

_ “cô là con gái của ông Nguyễn Đạt?” Chú Quang

_ “phải, sao chú biết ba cháu?” Trúc ngạc nhiên

_ “vậy cô là đứa con lớn hay con út của ông Đạt?”

_ “cháu là đứa con gái lớn ạ »

_ “cháu có lẽ ko biết về cái chết của ba mẹ cháu? Nếu ko cô Xu sẽ ko kêu cháu đến gặp chú rồi” chú Quang

_ “ko! Cháu biết ba mẹ cháu mất là do bị người khác hại, nhưng ông trời có mắt cũng đã để ông ta cùng với gia đình ông ấy đền tội” Trúc

_ “vậy cháu biết hung thủ là ai ko?” chú Quang

_ “là ông Nguyễn Châu” Trúc

_ “ai nói cho cháu biết?”

_ “là do ân nhân của cháu nói cho cháu biết”

_ “ân nhân cháu là ai?”

_ “là ông Trần đức Toàn”

_ _ “haha. Đúng là con cáo già » chú Quang

_ « chú đang nói gì vậy ? »

_ « chú nói hắn là con cáo già, cháu biết chú là ai ko ? chú là tài xế của ba cháu đây. Dúng là 3 cháu bị người ta hại nhưng người hại ba cháu chính là người cháu đang xem là ân nhân kìa, đúng là trớ trêu thật »

_ « chú đang nói gì vậy chứ »

_ « thật ra hôm ba cháu mất chú đã chứng kiến toàn bộ sự việc, nhưng chú lại ko làm được gì, chú cảm thấy có lỗi với ba cháu lắm » chú Quang cuối mặt

_ « lúc đó chú thấy tên Toàn đã dùng súng để kết liễu mạng sống của ba cháu »

_ « chú đang gạt tôi »

_ « chú ko gạt cháu, chú đã chụp lại được 1 tấm ảnh ngay lúc hắn ta bắn ba cháu » chú Quang lấy ra tấm ảnh cho Trúc xem

_ « sự thật là vậy sao. » Trúc dường như ko tin vào mắt mình

_ « vậy sao chú ko báo cảnh sát, đây là bằng chứng mà ? » Nhất

_ « chú cũng rất muốn nhưng ko thể, thế lực bọn chúng quá lớn, nếu đưa ra thì bọn chúng cũng có thể thoát tội, và người mất mạng có thể là chú

Chú đã đợi thời cơ thích hợp để mọi việc có thể phơi bày nhưng vẫn chưa thể »

_ « vậy chú đã ở đây suốt từ đó đến nay à ? » Nhât

_ « thật ra bọn chúng đã đánh hơi biết chú giữ bức ảnh này rồi, bọn chúng cho người truy sát chú, chú đã trốn chui trốn nhũi để giữ mạng sống của mình, và mãi cho đến khi chú gặp được cô Xu, cô gái rất dễ thương ấy đã đưa chú về đây sống và chờ đợi 1 ngày sự thật se được đưa ra ánh sáng »

_ « chú gặp chị Xu hả ? »Nhị

_ « con bé cũng được xem là ân nhân của chú đó. Chắc là do ông trời sắp đặt để chú gặp được con bé lúc chú sắp xa đất lìa trời »

_ « chú kể bọn cháu nghe được ko ? » Tam

_ « chuyện là lúc bị ám sát, chú đã bị bắn 2 phát vào ngực, bọn chúng tưởng chú đã chết nên bỏ đi, khi ấy tình cờ con bé XU lại đi ngang và mang chú về chữa trị. Khi hỏi nguyên nhân tại sao chú ra nông nỗi như thế,ko biết tại sao chú lại cảm thấy tin tưởng con bé mà kể đầu đuôi sự việc, vậy là con bé nói nó là con của ông Nguyễn Châu. Từ đó con bé sắp xếp cho chú ở đây đến giờ »,

_ « chú ở đây ko buồn sao ? » Tam

_ « ko ? bởi vì con bé đã giao cho chú công vệc quản lý văn phòng của công ty con bé, chú quản lý qua mạng thôi, hàng tháng con bé vẫn trả lương cho chú đó,hihi »

_ « chú là trưởng phòng kế hoạch, đúng chứ ? » Nhất

_ « đúng vậy. bọn cháu cũng làm trong công ty à ? »

_ « phải ! bọn cháu đều làm việc trong đó. Thôi bây giờ trở lại chyện của cô ta » Nhất chỉ Trúc

_ « cháu tin chú chư »

Bây giờ Trúc mới khẽ gật đầu

_ « bây giờ cháu định thế nào ? »

_ « trả thù »

_ »chưa đến lúc đâu » chú Quang

_ « tại sao ? » Trúc

_ « đúng thật là con bé XU rất có tài đoán trước mọi việc nha, nó biết khi cháu biết chuyện sẽ đi trả thù mà. »

_ « cô ta nói gì với chú »

_ « con bé nói là chưa đến lúc,bây giờ có thể ở đây làm việc với chú »

_ « làm gì ? »

_ « con bé đã sắp xếp hết rồi, bây giờ cháu cứ ở đây, đợi con bé đến là sẽ biết mọi chuyện »

_ “cháu sẽ ở đây và phụ chú việc trong công ty” chú Quang

_ “vậy chú có nghe cô ta nhắc đến em cháu ko?” Trúc

_ “chú ko nghe con bé nói, bây giờ cháu phải gặp con bé thì mọi chuyện sẽ rõ hơn thôi”

_ “vậy khi nào cháu gặp cô ta được?” Trúc

_ “khi đến thời cơ, tức khắc con bé sẽ tự tìm đến thôi” chú Quang

_ “vậy coi như xong, chúng ta hoàn thành nhiệm vụ, giờ tìm cách liên lạc với chị Xu đi” Nhất

_ “ bị mất liên lạc với chị ấy rồi, bây giờ ra khỏi nơi này, liên lạc với mấy người còn lại đi’ Nhị

_ “vậy còn cô ta” Tam chỉ tay về phía Lan

_ “ai biết, chúng ta đâu có nhiệm vụ gì với cô ta đâu” NHị

_ “thôi! Tụi cháu đi trước” Nhất nói với chú Quang rồi cùng 2 người kia bước ra ngoài, bây giờ còn chú Quang, Trúc và Lan ở lại. Lan cũng quyết định ở đây đợi Xu đến để chỉ thị hay có nhiệm vụ gì giao cho cô ấy ko.

Tại bệnh viện

_ “anh hai em về chưa vậy” L.Anh từ ngoài cửa đã hỏi vọng vào

_ “chưa! Nhưng mọi người đã tìm được nó rồi, nó đang trên đường đến đây” Khoa

_ “phù,,,,may quá. Vết thương của mọi người đỡ chứ” Anh

_ “khoẻ rồi, có điều chưa đi quánh nhau được thôi” Khoa cười

_ “thấy ổng cười như vậy là biết chưa chít rồi” Ken chen vào

_ “thằng này, phải em tao ko vậy”

_ “em của anh mới hiểu anh đó” Ken

_ “2 anh em mấy người cho tôi can đi” Anh nói với Ken

_ “nể em nên anh ko chấp nó đó” Khoa

_ “chứ anh làm được gì em,haha” Ken

_ “ơ. Thằng này” Khoa

Đang nói chuyện thì bên ngoài AN cùng với Minh, Tứ và Ngũ bước vào

_ “anh 2 em đâu ?” Anh

_ “ở phòng bên cạnh cùng với mấy người nữa” An vừa dứt câu thì Anh đã chạy sang phòng Kiệt rồi

_ “chị Xu ko bị gì chứ chị” My

_ “phải nói làm sao đây ?”

_ “chị Xu xảy ra chuyện gì hả chị” Thành

_ “dường như là ko ? Mà cũng dường như là có” An

_ “là sao ?” Thành

_ “chút anh gặp chị Xu đi sẽ hiểu” Tứ

Bây giờ ai cũng đang thắc mắc ý của An là như thế nào, thì bước tiếp vào căn phòng lúc này chính là người họ đang muốn tìm

_ “chị XU” My chạy lại ôm Xu, XU vẫn đứng im, ko nói,cũng chẳng có hành động gì, thấy vậy My từ từ buông tay ra, nhìn vào mặt Xu

_ “chị ko đeo mặt nạ nữa à ?” My, chắc đây cũng chính là câu hỏi của mọi người đang muốn dành cho Xu đây mà

_ “ừ ! Đeo hoài, ko ai biết mặt mình nên ko đeo nữa” 1 câu trả lời khiến cho mọi người muốn té ngửa

_ “sao…sao…..” Thành đang muốn hỏi cái gì đó thì đã bị Xu cắt ngang

_ “từ nay mọi người phải giao tất cả những việc của công ty lại cho tôi, dù lớn hay nhỏ, báo cáo ko 1 chút sai sót, để chủ tịch này có thể tập trung đưa công ty của chúng ta lên đứng đầu Thế Giới” Xu

_ “đứng đầu thế Giới hả ?” Thành, Minh, Tứ và Ngũ đồng thanh

_ “phải. công ty phải đứng đầu thế giới, và từ ngày mai tôi sẽ đến khách sạn để ở, mọi người thì phải tự lo chỗ cho mình” Xu

_ “bà,….bà…có bị gì ko vậy?” Long từ ngoài được Nhi dìu bước vào

_ “ko bị gì hết! tôi chỉ nói nhiêu đó thôi. Mọi người phải làm theo lời tôi” Xu nói rồi cũng bước ra ngoài, hôm nay XU đã đem hết ngạc nhiên này đến ngạc nhiên khác cho mọi người

_ “nó bị gì thiệt rồi” Long

_ “có vẻ như……….” Thành nói và nhìn MInh, Tứ., Ngũ. có vẻ như họ cũng hiểu được ý Thành nên im lặng

“mau liên lạc với Nhất, Nhị và Tam đi” Thành tiếp

_ “dạ!” Tứ nói rồi cùng Ngũ bước ra để tìm cách liên lạc với 3 người bọn họ. chẳng biết nhóm người này đang suy nghĩ và muốn làm gì đây nữa.

Tg sẽ kết thúc ngày hôm nay hơi sớm bằng các sự kiện sau nha.

Mọi người được xuất viện, Minh,Thành và My cùng nhau về nhà Xu, Trân cũng được họ đưa đến để ở cùng. Kiệt cùng với L.Anh cũng về nhà. Long và An cũng vậy, nhưng khi về Nhi hứa sẽ thường xuyên đến để chăm sóc Long. Nhất, Nhị, Tam cũng đã liên lạc được với Tứ, Ngũ và được họ thuật lại những gì để xảy ra và cả sự thay đổi của Xu.

Huy được Thuỷ mời bác sỹ đến tận nhà để chăm sóc vết thương.

Xu thì chuyển đến khách sạn để ở theo lời cô ấy nói với mọi người trước đó.

/

/

_ “bà có sao ko?”

_”bà ko sao? Xem con bé coi có bị gì ko?”

_ “hình như nó bị thương ở đầu rồi, máu chảy nhiều lắm”

_”cầm máu cho con bé mau, phải cứu sống cho bằng được con bé”

_ “dạ!”

/

/

_ “có chyện lạ đã xảy ra”

_ “đúng vậy”

_ “mau quay lại đó và tìm hiểu. ko được nói cho ai biết”

_ “dạ!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.