Một vệt máu văng lên………………… Một thân thể ngã xuống……………và một cô gái nằm xuống! Nó ngã ra sao vs một viên đạn ngay tim, máu từ nơi đó tuôn ra, hắn nhanh tay đến đõ nó, nó nhìn hắn, nó muốn biết sự thật là sao nhưng có lẽ quá muộn, nó có thể sẽ chết trước khi biết được sự thật, hơi thở bắt đầu cảm thấy khó khăn, sự đau đớn xông lên não khiến nó ôm ngực mà thở không nổi, hắn nhìn mà thấy thương cảm. Hắn không muốn nhìn, thật không muốn nhìn, hắn đâu muốn thấy cái cảnh đau đớn này chứ, những thứ hắn nói nó sao lại không nhớ chứ hả? hắn đã khuyên bảo sao nó không chịu nghe? Để rồi, bây giờ, cảnh tưởng trước mặt thật kinh hoàng, nó thở gấp, từng nhịp thở đứt quãng, đứt quãng khiến người ta sợ hãi. Cả đám vì sự kinh ngạc mà không muốn tin vào mắt mình, Khánh không ngờ khi anh đến tìm em gái thì điều đầu tiên thấy lại là cảnh nó chết, có quá thương tâm hay không? Ông trời có mắt hay không? Trang và Trúc miệng nói không nên lời đi lại chỗ hắn từ từ nắm lấy bàn tay nó mà nói:
-Mày……………Mày………………đừng…………đừng..hichic……hichic…………………….- Trang chưa nói hết câu đã khóc nấc lên, cô không muốn tin, không muốn tin, không muốn nhìn nữa, không muốn xem chuyện đang diễn ra trước mắt là sự thật, cô muốn đem nó trở thành một cơn ác mộng! Nhưng đời này làm gì có chuyện sự thật trở thành ác mộng chứ? Mọi thứ như sụp đồ trước mặt cô.
-Đừng……..đùa như…………..vậy…………….huhuhuhu……………- Trúc cũng không kém, cô khóc thét lên, sự thật quá tàn nhẫn thà không tin thì hơn, sao cảm giác mất đi một ai đó lại đau thế này, một người gắn bó bao lâu, vậy mà bây giờ………………bây giờ…………….trước mất lại……………………….huuhuu…………………….càng nghĩ càng khóc lớn hơn, nó dùng những hơi thở cuối cùng nói:
-Tao…………………….không………….muốn……………..tụi……………..tụi…………….bây……..khóc……vì……………..tao……………..tao! – hắn nhìn nó, cơ thể nó yếu đi từng giây từng giây, hơi thờ đứt quãng nhiểu hơn, hắn nói:
-Đừng nói nữa! Tôi đưa cô đi bệnh viện! – nó lắc đầu yếu ớt, nắm lấy tay hắn rồi nói:
-Không…………..tôi…….qua………không…….khỏi! – hắn nhìn nó như thế thì thương tiếc đến mức nói không nên lời, hắn nắm lấy bàn tay của nó, Khánh nói:
-Anh……….không…..muốn….như…..thế…này! – nó ngước lên nhìn anh một cái, cười nhẹ rồi nói vs Khánh:
-Mọi ………..thứ……giao….lại………..cho…………..anh! – Nói tới đây, hai mắt nó nhắm nghiền, hai tay rớt xuống, hắn thấy thế thì hét lên:
-THƯUUUUUUUUUUUUUUUUUUUUUUUUU!! – Trang và Trúc ôm lấy thân thể nó mà khóc như mưa, hắn nhìn thân thể nó rồi thấy có một thứ gì đó từ khoé mắt rơi xuống, vậy là hắn cũng khóc, nó đã chết rồi! Khánh như chết trân một chỗ nhìn nó mà muốn giết chết người đã hại nó một cách thảm nhất! Mọi thứ im ắng chỉ có tiếng khóc, ông ta thấy cảnh này thì hài lòng nói:
-Ừm……………..chết hết thì càng tốt hơn!! – nói đoạn hắn chài súng vào hắn, hắn nhìn thấy ông ta thì như bị lên cơn vậy đó, phải nói là cả đám, Trúc và Trang nhanh tay đi tới, lấy súng chỉa thẳng vào ông ta, Trúc nháy mắt gì đó vs Hạo, dù là thương nhớ nó nhưng trước hết phải xự tên này để tế nó mới được! ông ta nhanh chóng nổ súng, Trang nhảy lên rồi nổ súng lãi ông ta, ông ta dù có tài cỡ nào cũng trúng đạn vì bốn phương tứ hướng nới đâu cũng có đạn, Mỗi đứa dứng một nơi bắn hắn liên tiếp, thế mà hắn chỉ trúng được cái tay, ông ta ôm lấy tay, rồi nhanh tay định chạy thoát thân thì bị TRúc bắt lại, thế vậy mà hắn lại lấy Trúc làm con tin khi lấy dao kề cổ vào Trúc mà không cần quan tâm tới cái tay bị thương, cả đám lắc đầu thương tiếc………………thương tiếc………….nhất là Trang vừa lắc đầu vừa thở dài thường thượt thương tiếc cho ông ta a! Trúc Đạp chân sau vào chỗ ấy ấy của ông ta, ông ta đau quá mà buông Trúc ra, Trúc nhìn hắn mà nhớ tới nó, cô đấm mạnh vào ông ta, càng đánh càng mạnh, Trang cũng không có vừa nhào tới đánh ông ta như bao cát, và khúc cuối là bắn súng vào ông ta khắp người, bởi vậy mới nói mấy chị này “hiền” lắm a! Tụi hắn nhìn mà rợn người, hắn nhìn nó mà càng muốn giết ông ta thảm hại hơn nhưng thôi chết rồi mà còn giết nữa thì có nước đầu thay cũng không được, hắn ôm lấy nó rồi đem thẳng về khách sạn, đám kia cũng không nói gì, hắn nói:
-Bây giờ tối rồi nên mai sẽ đưa “thi thể” cô ấy về sớm! – tụi kia gật đầu đề nó ở phòng hắn cả đám lúc nào cũng túc trực, có thể là thức cả đem
-----------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------
Có lẽ khúc giệt ông Tuấn hơi hơi bình thường, mong bỏ qua!