Cổ Tích Vượt Thời Gian

Chương 6: Chương 6: Vệt máu




Cô được đưa về 1 căn phòng nhỏ trong tòa thành , khó chịu với vẻ mặt lạnh lùng của hắn cô lên tiếng nói

_ này anh là ai đây là đâu..? Đưa tay phủi bụi ở cái mông chạm đất của mình cô nói... đáp trả lại câu hỏi là sự im lặng của hắn...

_ này ngươi là ai ? Mage đi từ cửa sau của tòa thành đưa con mắt to ra nhìn cô nói

Nhưng lần này người im lặng lại là cô... điên thật bọn họ bói gì thế nhỉ ?

_ này ngươi nói gì thế

_ ngươi đúng là không biết phép tắc sau không trả lời câu hỏi của ta ... Mage vung thanh kiếm về phía cô

_ ă này , sau lại tỏ ra đáng sợ như vậy

Mất cả hơn nhiều phút sau khi ánh sáng từ thanh kiếm từ tay hắn , chỉa thẳng vào cô thì viên mặt trăng cũng phát sáng tạo ra 1 vòng tròn bảo vệ...

_ aaaa , cô lùi lại phía sau nhìn hắn

_ bây giờ ngươi đã hiểu những gì ta nói chưa ? Hắn nhìn cô vẫn vẻ mặt lạnh lùng vô cảm ấy. Cô ngạc nhiên nhìn hắn , đúng là cô có thể nghe được rồi. Hắn bước đi để cô ngơ ngác nhìn , Mage cũng liếc cô rồi bước đi...

Nhưng khi 2 người họ đi được 1 đoạn thì lại nghe tiếng hét phía sau mình hắn đưa tay lên thanh kiếm vết máu của cô vẫn còn đọng lại trên thanh kiếm hắn nhìn khoảng trời phía trước bước đi...

Vệt sáng lúc nãy là gì , bà đưa tay lên tim mình , như có 1 cái gì đó sắp xảy ra ....

_ Zon ta đã không thể giết hắn như dự định , vương phi hắt bỏ áo khoác của mình bước về phía ghế rồng của mình

_ vương phi tại sao ?

_ ta không hiểu ở đâu lại xuất hiện 1 con nhóc có thể xuyên qua kết giới của ta còn có thể di chuyển trong phong ấn... nét mặt tức giận đập mạnh xuống ghế tạo nên âm thanh rợn người

_ xuyên qua kết giới sao ? Bà suy nghĩ rồi đưa tay lên viên ngọc đeo ở cổ mình rồi nhớ lại viên đã để lại để bảo vệ cô , không lẽ cô lại xuyên qua đây rồi ? Biến mất trong gió bà trở về xoay vòng viên ngọc trắng thì không thấy cô ở hiện tại nữa và và viên mặt trăng bà để lại cuốn sách đã được mở , bà lo lắng nhìn trời cao , có phải số phận đã sắp đặt rồi không...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.