Tinh dầu là tinh chất thơm được chiết xuất từ rễ, thân, lá, hoa hoặc quả của cây.
Những người không biết thường nhầm lẫn khái niệm này với các loại dầu thực vật thông thường. Các loại hương liệu kém chất lượng và hàng nhái tràn ngập thị trường đã làm hoang mang vô số hiểu biết cơ bản của người tiêu dùng về “tinh dầu”.
Trên thực tế, tinh dầu nguyên chất chiết xuất từ thực vật luôn đắt đến từng giọt. Ví dụ như tinh dầu hoa hồng, một năm tấn hoa chỉ có thể tạo ra hai cân dầu, còn mười mililit sẽ có giá từ ba đến sáu nghìn nhân dân tệ. Không thể so sánh với các sản phẩm bình dân giá rẻ trên thị trường được.
Là nhà xuất nhập khẩu các loại tinh dầu quý cao cấp lớn nhất trong ngành, tập đoàn Lan Nhụy kiểm soát thị trường nguyên liệu tinh dầu của cả thế giới.
Họ thu thập các loại hoa và thảo mộc quý được trồng tự nhiên từ Vân Nam, Sassward, Provence, Damascus, Aswan và các khu vực sản xuất khác, sau đó sử dụng các kỹ thuật tinh chế để tinh chế tinh dầu trực tiếp cho các thương hiệu nước hoa nổi tiếng ở nhiều quốc gia khác nhau.
Một công ty độc quyền như thế này, nhưng hoạt động hàng ngày của nó rất thấp, các cổ đông đứng sau nó được cho là một người giàu ẩn mình không lộ mặt.
Đối với một công ty như thế này, nếu mà Hàn Phục biết điều gì đó... là bởi vì Bùi Chẩn chỉ mới đề cập với cậu ấy vài ngày trước.
...
Trong số mới của “Fragrant Things”, có một bài viết về “Đế quốc tinh dầu: Lan Nhụy“.
Trong vài ngày qua, Hàn Phục đã chuyển ‘chế tài làm việc tám giờ’ sang chế độ ban đêm. Mỗi tối đều ở bên cạnh chiếc đèn bàn nhỏ cố định của Bùi Chẩn, trước khi đi ngủ để dành thời gian đọc sách, cậu ấy nhất định phải ôm chặt gối cọ qua cọ lại, chen chúc trong chăn cùng đọc.
Hôm đó, Bùi Chẩn đã phổ cập kiến thức khoa học cho Hàn Phục về Lan Nhụy, nói rằng đó là nhà cung cấp tinh dầu hàng đầu trong ngành.
Trước đây, khi điều hành Pei, anh cũng dùng loại tinh dầu mà Lan Nhụy cung cấp. Tất nhiên, vì những loại nguyên liệu này vô cùng đắt đỏ, cho nên các xưởng gia công bây giờ không thể gánh được nữa.
Có khá nhiều bí mật về Lan Nhụy được lan truyền.
Ví dụ như chủ tịch Lan Nhụy, người được gọi là “H tiên sinh” trong ngành, là một người đầy bí ẩn.
Bí ẩn đến nỗi ít người biết tên thật của ông, có người nói H là “Hà”, chính là người có bối cảnh gia tộc chính trị lớn mạnh, có người nói đó là “Hồ”, thực ra là Hồ X, hiện là người giàu nhất Trung Quốc.
Ngay cả cái tên cũng được giữ bí mật đến mức này, những thông tin khác đương nhiên còn bí mật hơn nữa, thậm chí nhiều người đã làm ăn với Lan Nhuy cả chục năm cũng chưa nhìn thấy mặt người được gọi là ‘H tiên sinh’ kia.
Tuy nhiên, Bùi Chẩn đã may mắn quen biết H tiên sinh ở ngoài đời cách đây vài năm.
“Thật ra, H tiên sinh có cùng họ với cậu. Tôi đã nhìn thấy ông ấy một lần. Ông ấy là... một người vô cùng đặc lập độc hành.”
Ông Hàn đã ngoài bốn mươi tuổi nhưng giữ gìn rất tốt, nhìn như mới ngoài 30 tuổi. Người đó rất đẹp trai, nhưng đáng tiếc cả quá trình không có cười lấy một cái, cao cao tại thượng, thường ngày kiêu căng liếc mắt nhìn người khiến người ta không yêu thích lắm, một vẻ có tiền thì rất ngon ăn.
Bên cạnh ông luôn có một thư ký khẩu phật tâm xà thích mặc kiểu quần áo Trung Quốc, nhìn thần sắc nói chuyện cũng không đoán được lai lịch. Vì vậy, những lời đồn đại về “sức mạnh vô song” và “hắc bạch hai đường ăn sạch” của gia đình họ Hàn không quá khó hiểu.
Mặc dù đều là họ Hàn...
Bùi Chẩn làm sao có thể không dạy qua mà Hàn Phục lại giả mạo vị H tổng kia với một phong thái đĩnh đạc như vậy?!
Dịch Trường Tình: “Tôi thực sự không ngờ rằng... có thể gặp Hàn tổng trong truyền thuyết ở thành phố S.”
Xin nhắc lại, H tiên sinh rất ít giao du với bên ngoài, vô cùng khó gặp. Vì vậy, có người đột nhiên xuất hiện tự xưng là ông ấy, Dịch Trường Tình dù không muốn tin cũng tạm thời khó phân biệt thật giả.
“Ừ.” Hàn Phục mỉm cười với vẻ dương quang xán lạn, không một chút sợ hãi.
Dịch Trường Tình: “Tôi nghe nói gần đây việc kinh doanh của Lan Nhuy ở Ai Cập có gì đó không ổn?”
Hàn Phục: “Haha, đúng vậy, hàng hóa bị lực lượng vũ trang địa phương chặn lại. Nhưng không thành vấn đề, tất cả đều đã đến nơi rồi.”
Bùi Chẩn: “...”
Dịch Trường Tình: “Nếu mất hàng rồi lại phải bổ sung, không phải là sẽ tổn thất rất nghiêm trọng sao?”
Hàn Phục: “Thực tế là không. Đồng bảng Ai Cập đã mất giá nghiêm trọng trong thời gian gần đây. Giá trị mua vào chỉ bằng một phần ba giá trị của những năm trước. Việc trả lại cũng đã được chiết khấu. Hơn nữa, hàng hóa cũng có bảo hiểm, tổng kết lại vẫn là kiếm được một ít. “
Bùi Chẩn: “...”
Đến cái này cũng có thể trả lời hoàn mỹ đến một giọt nước không lọt một cách tự nhiên đến thế?!
Nghĩ kỹ lại, nghề trai bao cũng giống với “lừa đảo” ở một mức độ nhất định. Phẩm chất mà ngành yêu cầu là nhìn sắc mặt người khác, phản ứng cực nhanh và có thể trò chuyện vui vẻ với mọi đối tượng.
Sự chuyên nghiệp của một trai bao.
Nghe thấy câu trả lời trôi chảy của Hàn Phục, dù khó chịu thế nào, trên mặt Dịch Trường Tình cũng chỉ thể hiện là đã tin bảy tám phần: “Tôi luôn nghe nói rằng Hàn tổng của Lan Nhuy bề bộn công việc, rất khó hẹn. Không ngờ hôm nay lại có nhã hứng cùng Bùi Thiếu dùng bữa ở đây.Nếu không biết, tôi tưởng... hai người đang hẹn hò sao? “
“Không phải chỉ là hẹn hò!”
Hàn Phục cười hạnh phúc, lại biến thành bạch tuộc tựa lên vai ai đó: “Thực ra, nhiều năm trước, khi Bùi tổng đến trụ sở Vân Nam của chúng tôi để thảo luận về hợp đồng đặt hàng, tôi đã vô cùng thích anh ấy rồi, gia phụ cũng tương đối ưng ý Bùi tổng. “
“Thật đáng tiếc, lúc đó Bùi tổng có thành kiến với tôi, hoặc là với Lan Nhụy? Ở ngoài làm việc, trước đây gọi điện luôn tỏ ra lạnh lùng, nhưng cũng may là bây giờ không phải như thế nữa.”
Vừa nói, cậu vừa quay đầu sang một bên, nghiêm mặt hỏi Bùi Chẩn: “Chẩn Chẩn, anh nói xem, lúc đó em liều mạng theo đuổi anh, tại sao anh lại không trả lời cuộc gọi của em? Chẳng lẽ là bởi vì còn có người khác thích anh, nhưng rõ ràng là em tốt hơn đúng không?”
Bùi Chẩn “...”
Hồi đó, khi anh có ‘giao dịch làm ăn’ với Lan Nhụy, cũng chính là lúc thương hiệu Pei vẫn đang phát triển như mặt trời ban trưa.
Lúc đó, Dịch Trường Tình vẫn ở bên cạnh anh.
Tóm lại, những lời nói này đã thành công làm nét mặt Dịch Trường Tình bớt tự nhiên đi mấy phần.
Yên lặng cảm thấy hôm nay sói nhỏ đã phát huy trình độ vượt mức, về phải thưởng đùi gà hồng bao!
***
“Trường Tình ~~ em đến muộn!”
Có một giọng nữ lanh lảnh vang lên, còn có cả tiếng cộc cộc của giày cao gót, một cô gái tóc vàng tóc vàng mắt xanh tay xách túi to túi nhỏ chạy vào.
Đáng lẽ từ đầu phải nghĩ rằng không thể có khả năng chỉ một người đến nhà hàng này để ăn tối.
“Xin lỗi, hehe, mải mua trang sức nên quên mất thời gian! Có rất nhiều đồ trang sức nhỏ thú vị ở đó!”
Bùi Chẩn nhận ra khuôn mặt của cô gái kia.
Vì tính cách thẳng thắn và ngoại hình xinh đẹp, gợi cảm nên những năm gần đây, cô là con cưng của các tạp chí nước hoa ưa thích đưa tin. Cô là nhị thiên kim của ông chủ Belle, Eliza. Cô hiện đang học đại học ở Paris và thường xuyên kiêm chức làm người mẫu mô hình.
(*Trong raw tác giả để Elliza là Y Lỵ Toa (伊莉莎), nhưng nghe ra Hán Việt không được xuôi tai lắm với cả chị này chị này cũng không có gốc gác Trung Quốc như Lý Tư Đặc nên mình để là Eliza nhé).
Cô ấy thực sự là một cô gái rất nhiệt tình, đã công khai trên tạp chí nhiều lần rằng mình thực sự thích Dịch Trường Tình, thậm chí còn đặc biệt vì Dịch Trường Tình mà học tiếng Trung. Bây giờ dù là một cô gái bản địa sinh ra và lớn lên ở Pháp nhưng nói tiếng Trung thậm chí còn lưu loát hơn Lý Tư Đặc.
Xem ra cũng đã là người yêu rồi...
Một người con gái hoàn hảo như thế này, thẳng nam chắc chắn không thể cưỡng lại được.
...
Cảnh đêm tuyệt đẹp, trên bàn có hoa hồng và nến, nhạc nhẹ du dương, mọi thứ thật hoàn hảo và lãng mạn.
Trong nụ cười nhếch mép và ánh mắt cắt ngang của Hàn Phục, Dịch Trường Tình chỉ có thể quay người ôm lấy vai cô gái kia và thì thầm điều gì đó với cô ấy bằng tiếng Pháp.
Cô gái ngạc nhiên: “Này, tại sao? Không muốn! Đây không phải là nhà hàng số 1 ở thành phố S sao? Em đã mong chờ từ lâu rồi!”
“Eliza, ngoan nào.”
“Ô...” Đại tiểu thư vẻ mặt đầy nghi hoặc, vô cùng tự nhiên nghiêng đầu ngó mặt hai người đàn ông lạ phía trước.
“A, Hàn Phục? Cậu là Hàn Phục, phải không!”
Hàn Phục: “???”
Mặc dù cậu nói mình từng ở nước ngoài, nhưng cậu chưa bao giờ trêu ghẹo một cô gái tóc vàng xinh đẹp hay gì đó! Mong muốn sống sót ngay lập tức bùng lên, cậu nhìn Bùi Chẩn trong một giây: “Chẩn Chẩn, em không biết cô ấy!”
Bùi Chẩn: “...”
“Thật sự không biết mà!”
“Giống y như trong video luôn!”
Một giây tiếp theo, đại tiểu thư đã đứng ở trước mặt cậu, nắm lấy tay cậu bằng bàn tay sơn móng đủ màu sắc, mắt lấp lánh như sao: “Là cậu! Người đem Lý Tư Đặc đánh cho tan tác tơi bời, xem video mà tôi cười đến phụt cả kem đánh răng, không ngờ ngoài đời cao như vậy, lại còn đẹp trai hơn nữa chứ! “
“……”Video?
Dịch Trường Tình: “Eliza, em đang nói gì vậy? Video nào cơ?”
Eliza phồng má tỏ vẻ khó chịu: “Em biết ngay là anh không nhấp vào mà! Đó là liên kết em đã gửi cho anh vài lần cách đây vài ngày, còn dặn anh nhất định phải xem! Khi em gửi tin tức cho anh anh có thể coi trọng nó một chút không? Bây giờ nó không thể tìm kiếm được trên mạng nữa đâu, đều bị Raspberry dùng quan hệ gỡ bỏ rồi! “
Bùi Chẩn suy nghĩ một lúc, khi Hàn Phục và Lý Tư Đặc ở trong thư viện thi đoán hương, quả thực có rất nhiều người xem bên cạnh đã chụp ảnh và quay video bằng điện thoại di động của họ.
Hóa ra có người “hiểu chuyện” đã tung đoạn video lên mạng và bị cả cô tiểu thư của Belle xem được rồi?
“Trường Tình, Trường Tình, em nói cho anh biết, cậu chàng này ~ Cậu ấy so tài đoán hương với Lý Tư Đặc dành được đại thắng toàn, Lý Tư Đặc tức giận đến mức cửu khiếu bốc khói! Cái mũi nhỏ của Tiểu Lý Tử nhếch lên, ôi cười chết em!”
Dịch Trường Tình: “Eliza, đó là “một chiến thắng lớn “,“giận sôi lên”, và cậu ta thực sự là...”
...
...
“Hàn tiên sinh của Lan Nhụy? Này, hahaha... Trường Tình, anh bị lừa rồi!”
“Làm sao có khả năng! Ba em và em thường xuyên ăn cơm với chú Hàn. Chú Hàn cũng không còn trẻ như vậy. Ở tuổi của cậu ấy, ừm ~ cậu ấy có vẻ giống con của chú Hàn? Nhưng đứa con của chú Hàn á, chậc, chậc, chậc, nghe nói vừa bại gia lại còn không nghe lời, còn thấp thấp như vậy. Lần trước em nghe nói rằng lúc mười bảy mười tám tuổi cậu ta đã không cao lên được nữa, giống như Lý Tư Đặc, sẽ không cao thêm nữa. “
Nhìn thấy cô gái tóc vàng mặt mày hớn hở, vô cùng chắc chắn, Dịch Trường Tình cau mày nhìn Hàn Phục: “Cậu không phải...?”
Hàn Phục cười nói: “Haha, anh Dịch thực sự rất ngây thơ và dễ thương nha, nói gì cũng tin.”
Dịch Trường Tình: “...”
“Dễ bị lừa gạt như vậy, sinh sống ở nước ngoài thật sự phải cẩn thận bao nhiêu? Biết đâu một ngày nào đó sẽ bị kẻ xấu bán đi, ném lên tàu đưa đến Nam Mỹ để đi đào tuyết hãn quặng đen, còn bị ngược đãi để kiếm tiền cho người khác, vậy coi như lỗ lớn rồi “
“Cậu!” Dịch Trường Tình vẫn lạnh lùng và bình tĩnh từ đầu, cuối cùng bắt đầu nổi gân xanh trên trán.
Đại tiểu thư Eliza đứng bên cạnh không nhận thấy sự thù địch căng thẳng trong không khí, cô chỉ khoác tay Dịch Trường Tình và tiếp tục giới thiệu với anh ta: “Người này hiện là học viên nước hoa của Grasse, tài năng siêu tuyệt vời, đúng vậy, cậu ấy còn dự định tham gia Perfumer Awards năm nay! “
Một tia sáng lạnh lẽo lóe lên trong mắt Dịch Trường Tình, anh thốt lên một tiếng “Ồ?”
Hàn Phục: “...” Ai nói đó, rõ ràng là không muốn tham gia.
Bùi Chẩn: “...” Là không muốn tham gia. Tuy nhiên, trước mặt Dịch Trường Tình, anh không thể nói điều đó!
Eliza: “Là thật đó! Khi em gọi cho Lý Tư Đặc để cười nhạo cậu ta, Lý Tư Đặc đã trực tiếp nói với em rằng mình sẽ chiến thắng cậu ấy trong cuộc thi quốc tế. Có thể làm cho Lý Tư Đặc nghiêm túc đến vậy, cũng khiến cho người ta quá chờ mong đi! Hàn Phục, làm ơn đừng thua. Tốt hơn hết là cậu nên làm Lý Tư Đặc khóc vào lúc đó, haha tôi thực sự muốn xem cảnh đó nó, làm ơn! “
Dịch Trường Tình: “Ồ, thật là trùng hợp.”
“Trùng hợp?” Eliza sửng sốt, “À, đúng rồi! Trường Tình tháng trước nhận được lời mời, nói rằng muốn mời anh ấy làm cố vấn và giám khảo cho Perfumer Awards khu vực Trung Quốc vào tháng 9, nhưng anh ấy đang bận công việc, hình như đã từ chối rồi thì phải. “
Dịch Thường Tình: “Không phải, thực ra đã nhận lời rồi.”
Eliza: “Này, quyết định khi nào vậy? Anh thậm chí còn không nói với em...”
“Vừa mới đây thôi.” Dịch Trường Tình ngước mắt lên nhìn Bùi Chẩn với một nụ cười.
“Tôi rất mong chờ đấy. Nếu là 'bạn trai' được Bùi tổng lựa chọn cẩn thận, vòng loại sơ tuyển trong nước hẳn phải dễ dàng giành lấy vị trí số một, đúng không?”
Bùi Chẩn: “...”
“Số một?” Hàn Phục khiêm tốn vẫy vẫy tay, “Sợ là anh Dịch đánh giá cao tôi quá, vị trí số một làm gì có dễ dàng giành lấy như vậy?
“Nhưng ít nhất thì không có vấn đề gì với việc đủ điều kiện tham gia cuộc thi quốc tế. Tôi không thể để Lý Tư Đặc thất vọng đúng không? À phải rồi, tôi nhớ rằng anh Dịch cũng đã tham gia Perfumer Awards trước đây, chỉ tiếc là nó không đủ tiêu chuẩn, haha, chắc trình độ trọng tài của buổi đó không tốt nhỉ? “
Dịch Trường Tình hừ lạnh một tiếng.
Vẻ mặt vẫn tươi cười, nhưng ánh mắt càng ngày càng lạnh: “Năm đó... quả thực rất đáng tiếc.”
Hàn Phục gật đầu, vẻ mặt khiêm tốn an ủi: “Quên đi, dù sao quá khứ cũng đã qua rồi, đừng quá buồn. Hơn nữa, sau này nếu có thể bước vào điện đường với tư cách là nhà điều chế nước hoa trẻ tuổi nhất, cho dù chỉ là người đứng thứ ba… ài, cũng không tệ lắm. Nhân tiện, Lý Tư Đặc đã đặt cược với tôi vài ngày trước, nói rằng thi xem ai có thể lật đổ kỷ lục của anh trước? “
Dịch Trường Tình chế giễu: “Thật sao? Vậy thì hai người phải liều, mạng, nỗ, lực mới được nha.”
Hàn Phục: “Haha, nhất định là vậy.”
“Vì vậy, Hàn Phục, phải không? Tôi đợi cậu. Hẹn gặp tại Perfumer Awards sau bốn tháng nữa. Hy vọng cậu có thể làm cho khán giả kinh ngạc vào lúc đó.”
“Rất mong chờ.”
Khi Dịch Trường Tình nói điều này, gọi rõ tên của cậu ấy là “Hàn Phục“.
Một đôi mắt màu hổ phách chỉ nhìn chằm chằm vào Bùi Chẩn.
Edit by hanirosy