Từ ngày dì Trần về quê không biết cô và hắn xảy ra bao nhiu truyện mà toàn là những chuyện của con nít thôi. Nhìu lần hắn tự hỏi “Không biết cái hình tượng lạnh lung tàn khốc của mình đâu rồi nhỉ?” Hắn cũng phải thừa nhận rằng, đứng trước mặt mọi người hắn có thể lạnh lung khát máu, nhưng trước mặt cô hắn lại không gữ nổi cái hình tượng đó….
4h chiều biệt thự nhà hắn
Cô đang ngồi cày nốt mấy cuốn truyện ngôn tình, chợt:
Talk to me softly
There is something in your eyes
Don't hang your head in sorrow
And please don't cry
I know how you feel inside I've
I've been there before
Somethin is changin' inside you
And don't you know
Chuông điện thoại cô reo lên, nhíu mày, không biết ai vô duyên thế đang lúc đọc đoạn cao trào thì bị phá chứ bực mình……. Là Cẩm Tú
_.....
_Tịch Nhi hôm nay sinh nhật mình bạn đến nha
_Mấy giờ?
_5h
_ok, đón nha
_Ok
Tắt máy, xem dồng hồ, bây giờ là 4h30’ vội vã đứng lên vào phòng tắm thay đồ, trang điểm nhẹ nhàng….
Mặc trên người bộ đầm cúp ngược xanh nước biển dài hết đầu gối, mái tóc buông xuống bồng bềnh, đeo đôi hài thủy tinh trong suốt…..
Khoảng 5h đúng Cẩm Tú đến đón cô, vào trong xe 2 người nói đủ thứ truyện trên đời như là ngàn năm không gặp *mặc dù ngày nào cũng gọi video*
Đến nhà Cẩm Tú, trang trí rất đẹp nga~~~.. khách cũng đến rất đông nữa…chủ yếu là những người có tiến tăm trên thế giới. Vào trong, vì phải đi tiếp khách nên Cẩm Tú cũng phải rời đi còn mình cô…Chán quá nên cầm ly rượu vang bước ra hành lang đứng đó…trời cũng chuyển dần sang tối nhìn cô càng quyến rũ hơn lúc nào hết khiến bao nhiêu ánh mắt them thuồng của bọn đàn ông không ngừng nhìn về phía cô…..