Cô Vợ Câm Quá Bá Đạo

Chương 300: Chương 300: Chuyện riêng của các cổ đông




“Khoan hẵng nói những điều này, bây giờ cậu nói về tình hình của công ty trước, trong những ngày tôi vắng mặt, chắc chắn sẽ có một số người giở trò gì đó.” Trong mắt của Nguyễn Hạo Thần tràn ngập băng giá, hơi thở xung quanh cũng xảy ra một sự thay đổi dữ dội.

Bầu không khí vốn đang kiềm chế nay càng thấp xuống vài phần, Ngụy Toàn cúi đầu xuống không dám nhìn vào mắt Nguyễn Hạo Thần.

Anh ta chưa bao giờ quên Tổng giám đốc của họ là một Tu La đến từ Địa Ngục, có thể vì thủ đoạn của anh trong những năm gần đây quá tử tế nên những người kia cũng đã quên đi bộ mặt thật vốn có của anh.

“Giám đốc Vương của bộ phận tài vụ có hành vi rất đáng nghi, tôi nghi ngờ anh ta tự mình lạm dụng công quỹ của công ty, hơn nữa, trong khoảng thời gian ngài vắng mặt, anh ta thường xuyên ngầm liên lạc với các cổ đông lớn, cũng không biết âm mưu điều gì.”

Nguyễn Hạo Thần nhìn Ngụy Toàn với ánh mắt lạnh băng, khuôn mặt gầy gò kia không mất đi chút khí thế nào.

“Đã không biết thì đi thăm dò rõ ràng đi, nếu không thì cậu tử xử tiền thưởng của cuối năm nay!”

Ngụy Toàn:!

Anh ta đã làm sai chuyện gì sao? Đang yên đang lành tại sao lại liên quan đến tiền thưởng cuối năm của anh ta chứ?

“Tổng giám đốc, tôi không có làm gì sai đúng không, nếu không thì anh trừ tiền lương của tôi đi, về vấn đề tiền thưởng cuối năm này thì chúng ta có thể thảo luận lại…” Ngụy Toàn cảm thấy mình rất uất ức, anh ta đâu có làm gì sai mà tiền thưởng cuối năm của mình suýt đi toi rồi.

“Nhanh chóng đi điều tra rõ ràng chuyện này, nếu không thì cậu tự đến nói rõ ràng với bộ phận tài vụ về tiền thưởng cuối năm của cậu.”

Nguyễn Hạo Thần cau mày, đám người Tô Thanh Anh lại sắp bắt đầu hành động rồi sao?

Hiện giờ người mà Nguyễn Hạo Thần có thể nghĩ đến cũng chỉ có một mình Tô Thanh Anh, ngoài cô ra thì không ai to gan dám đối phó Tập đoàn Nguyễn thị như vậy, mấu chốt là anh không thể làm gì tổn thương cô.

Ngụy Toàn nhanh chóng rời đi, anh ta cảm thấy chuyện này hơi kỳ quặc, e rằng không chỉ một thế lực là cô Tô, cô Tô có thể sẽ còn quan tâm đến tình cảm và không làm ra chuyện gì quá đáng, nhưng thế lực âm thầm kia thì khá nguy hiểm.

Cho nên bây giờ anh ta nhất định phải điều tra ra với tốc độ nhanh nhất, để tránh đối phương sẽ làm chuyện tổn hại đến lợi ích của Tập đoàn Nguyễn thị, điều anh ta lo lắng hơn chính là những người kia sẽ vì vậy mà làm hại Tổng giám đốc.

Vết thương hiện giờ của Tổng giám đốc chỉ mới khá hơn chút, cộng thêm vấn đề sức khỏe của bản thân anh, nếu có người muốn đối phó Tổng giám đốc thì Tổng giám đốc rất khó đánh trả!

Nguyễn Hạo Thần mở máy tính lên, nhìn tình hình thị trường chứng khoán của Tập đoàn Nguyễn thị, bây giờ vẫn có người đang tiếp tục thu mua các cổ phần rải rác của Tập đoàn Nguyễn thị, không ngoài ý muốn thì chuyện này có chút liên quan với Tô Thanh Anh.

Nhưng nghe thằng nhóc đó nói rằng mẹ của cậu sẽ không thể nào làm chuyện gì với Tập đoàn công ty trong khoảng thời gian này, ngay cả việc thu mua cổ phần cũng đã tạm dừng.

Điều đó có nghĩa là Tập đoàn Nguyễn thị còn có một nhóm kẻ thù âm thầm khác, một số người trong công ty cũng đã lòi đuôi rồi.

Đằng sau Tô Thanh Anh quả thực còn có người khác, nhưng người đó bí ẩn đến mức khiến người ta sôi máu, anh từng bảo Ngụy Toàn đi điều tra nhưng không thể có được tin gì cả.

Trong đầu chợt lóe lên điều gì đó, nheo hai mắt lại và bắn ra ánh sáng nguy hiểm, nếu là Tổng giám đốc của Tập đoàn DN thì sao?

Trước đó anh chưa từng nghĩ tới khía cạnh này, bây giờ xem ra phải điều tra kỹ càng Tổng giám đốc của Tập đoàn DN rồi, để xem rốt cuộc là một nhân vật như thế nào.

Sau khi Ngụy Toàn trở về công ty, một số nhân viên vội vàng tới thông báo với anh ta rằng các cổ đông đã tổ chức cuộc họp về việc riêng, còn mời rất nhiều quản lý cấp cao của công ty tham dự.

Mà hội nghị cổ đông lần này là do một cổ đông tên Địch Như Quảng khởi xướng, anh ta sở hữu mười lăm phần trăm cổ phần của Tập đoàn Nguyễn thị, cho nên anh ta có tư cách tổ chức hội nghị cổ đông.

Ngoài ra, Ngụy Toàn còn biết một tin khác, chính là Vương Luân của bộ phận tài vụ rất thân thiết với vị cổ đông Địch Như Quảng này.

Hội nghị cổ đông lần này chắc chắn có liên quan đến hai người họ, điều quan trọng chính là cổ phần trước đó của Địch Như Quảng chỉ có tám phần trăm mà bây giờ lại tăng thẳng lên mười lăm phần trăm, chắc chắn có người đang giở trò gì đó đằng sau chuyện này.

Lấy điện thoại ra gọi cho Nguyễn Hạo Thần để phản ánh tình hình hiện giờ của công ty.

Câu trả lời của Nguyễn Hạo Thần cho Ngụy Toàn chính là canh chừng Vương Luân, nhân tiện kiểm tra sổ sách của bộ phận tài vụ, vì Vương Luân là giám đốc của bộ phận tài vụ, anh ta có vấn đề thì phía tài vụ đương nhiên cũng sẽ không bình thường như vậy.

Trong hội nghị cổ đông, Địch Như Quảng ngồi phát biểu từ chỗ của mình: “Các thành viên hội đồng quản trị, chắc hẳn trong khoảng thời gian trước mọi người cũng đã nghe nói chuyện của Nguyễn Hạo Thần, vì chọc tới một số thế lực của xã hội đen nên mới bị đánh bom mai phục của một số người, bây giờ anh ta vẫn đang nằm trong bệnh viện sống chết chưa biết, người ta đã nói một đất nước không thể tồn tại nếu không có vua, Tập đoàn công ty của chúng ta có thể phát triển như hiện giờ đương nhiên không thể thiếu đi sự trợ giúp của các thành viên hội đồng quản trị.

Cho nên bây giờ chúng ta phải chọn ra một Tổng giám đốc đại diện, nếu không thì thế giới bên ngoài sẽ bàn tán xì xầm, chắc hẳn mọi người cũng biết ở thế giới bên ngoài có vài người cũng muốn đối phó Tập đoàn Nguyễn thị cho nên vào thời khắc mấu chốt này, chúng ta…”

Ầm!

Cửa phòng họp đột nhiên bị đẩy ra, bóng dáng của Ngụy Toàn đi vào và đã cắt ngang lời phát biểu của Địch Như Quảng.

“Ủy viên Địch, Tổng giám đốc còn chưa chết mà anh đã sốt sắng lên chức sao? Có phải cảm thấy tiền hoa hồng cuối năm mà mọi người đã nhận quá nhiều nên mới rảnh rỗi muốn làm những chuyện này không?” Ngụy Toàn đi theo Nguyễn Hạo Thần đã lâu, hơi thở trên người cũng có vài phần mùi vị của anh, cả ánh mắt và cách ăn nói đó cũng giống hệt nhau.

Những người không biết còn tưởng Ngụy Toàn là anh em ruột của Nguyễn Hạo Thần!

“Hơn nữa, vì mọi người cũng lo lắng cho sức khỏe của Tổng giám đốc như vậy, tiếp theo anh ấy sẽ thực hiện cuộc họp video với mọi người, không biết các thành viên hội đồng quản trị có mặt ở đây cảm thấy thế nào?”

Ngụy Toàn không đợi câu trả lời của bọn họ, đi thẳng đến vị trí chính để mở máy tính xách tay lên và mở cả máy chiếu.

Trong lòng Địch Như Quảng không khỏi hơi bối rối, Nguyễn Hạo Thần đã lâu không xuất hiện, cuộc họp video lần này e rằng là vừa mới tỉnh dậy.

Mà tỉnh lại cũng quá kịp lúc rồi!

Vương Luân cũng cau chặt mày, lại bị phá hỏng vào thời khác then chốt như vậy, chỉ cần tẩy não những cổ đông này thêm vài lần thì kế hoạch của họ sẽ thành công một nửa, ngài G cũng sẽ khen thưởng anh ta thật nhiều.

Khuôn mặt điển trai lãnh đạm của Nguyễn Hạo Thần nhanh chóng xuất hiện trước mặt mọi người, anh liếc nhìn từng người có mặt ở đây, hơi thở trong mắt càng lúc càng lạnh lùng.

Ngay cả các cổ đông cũng không dám thở một tiếng qua màn hình, cũng may vừa nãy họ không nghe lời xằng bậy của Địch Như Quảng, nếu thật sự nghe lời anh ta thì cái kết của bọn họ chắc chắn sẽ chẳng khá hơn là bao.

Tập đoàn Nguyễn thị có thể có quy mô như ngày nay, phần lớn công lao cũng là của Nguyễn Hạo Thần, huống chi ai nấy cũng biết thủ đoạn của Nguyễn Hạo Thần, khi anh tàn ác thì không ai trong đám người này có thể trốn thoát được.

“Ủy viên Địch, anh muốn cho ai thay thế vị trí của tôi vậy?”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.