“Sao lại không? Cô ta làm rất nhiều chuyện có lỗi với em, nếu không phải tám năm trước cô ta đẩy em ra khiến em gặp tai nạn giao thông, chúng ta cũng không đến nỗi chia xa nhiều năm như vậy. Em vừa nghĩ đến người bầu bạn với anh trong những năm đó là cô ta, thì ghen ghét đến chết đi được. Cô ta dựa vào gì mà có thể ở bên cạnh anh, còn em trở thành một người mất trí, không có bất kỳ ký ức nào lang thang giữa nơi đất khách quê người.”
Tần Ngọc Linh nói bằng giọng cực kỳ uất ức.
Nước mắt cô ta rơi lã chã, trông rất điềm đạm đáng yêu.
Khuôn mặt cô ta đã lành lặng, nên thoạt nhìn giống như Tây Thi.1
“Bây giờ hai chúng ta không dễ dàng gì mới được ở bên nhau, nhưng lòng anh đã dần không còn có em, thế nên em mới đối phó Thư Khả Như.”
Thư Khả Như ngồi trên lầu lắc đầu một cách khó tin, lòng đố kỵ của phụ nữ quả là thứ đáng sợ nhất cũng là thứ độc ác nhất. Tần Ngọc Linh không giống vậy, mà là ác càng thêm ác, độc địa nhất trong những gì độc địa.
Thư Khả Như không hiểu, tại sao lúc trước Chu Ngọc lại có thể nhìn trúng Tần Ngọc Linh, thứ giả vờ ngây thơ đáng yêu như vậy mà cũng có thể lọt vào mắt anh ta ư!
“Nhưng em cũng không thể làm ra chuyện ác độc như vậy được, em làm vậy có khác gì gián tiếp hại chết một người chứ? Nếu như Thư Khả Như thật sự xảy ra chuyện gì, em phải giải quyết như thế nào?”
“Nếu cô ta chết thì càng tốt, anh sẽ chỉ thuộc về một mình em, sẽ không có người phụ nữ nào quấn lấy anh nữa.”
Chu Ngọc im lặng, Tần Ngọc Linh thế này khiến anh ta thấy vô cùng xa lạ, phút chốc không biết nên tiếp nhận như thế nào.
Trước đây cô ấy rất dịu dàng khéo léo, nhưng bây giờ...
Tần Ngọc Linh biết Chu Ngọc ghét người phụ nữ như thế nào, nên nhanh chóng nhận sai.
“A Ngọc, em biết chuyện này là lỗi của em, nhưng em cam đoan với anh sau này chắc chắn em sẽ không làm như vậy nữa. Trong chuyện này anh cứ coi như là em bị ma xui quỷ khiến được không? Em biết sai rồi!”
Chu Ngọc nhìn cô, cuối cùng tất cả bất đắc dĩ đều hóa thành tiếng thở dài lặng lẽ.
Anh ta chưa bao giờ nghĩ tới thì ra tình yêu có thể khiến con người trở nên mù quáng thế này, anh ta vừa sợ hãi vừa bất lực.1
“Em về trước đi, khi về anh sẽ tìm em nói chuyện.”
“A Ngọc, anh còn muốn ở lại đây nữa à? Thư Khả Như đã không sao rồi, anh còn ở đây làm gì?”
Tần Ngọc Linh cứ hỏi tới lui khiến cho Chu Ngọc buồn bực trong lòng.
Anh ta còn đang lo lắng cho tình trạng của Thư Khả Như, trải qua chuyện như ngày hôm nay, không ai ngủ một giấc xong là có thể quên hết tất cả được.
Nhưng Chu Ngọc không biết, khả năng tự chữa lành của Thư Khả Như rất mạnh, tất cả là kinh nghiệm cô đúc kết được trong hai năm đi khám bác sĩ tâm lý. Càng nghĩ trong lòng sẽ càng sợ hãi và áp lực, vì vậy không nên nghĩ nhiều làm gì, không nghĩ ngợi nữa bản thân sẽ cảm thấy nhẹ nhõm hơn.
“Tiểu Ngọc, em đừng quậy nữa, mau về trước đi.”1
Thấy sắc mặt Chu Ngọc sa sầm, Tần Ngọc Linh biết đây là dấu hiệu cho thấy anh ta sắp tức giận. Nếu như cô ta vẫn tiếp tục tra hỏi, Chu Ngọc sẽ giận thật.
“Vậy em đi về trước, em hi vọng tối nay chúng ta có thể nói chuyện rõ ràng với nhau.”
Chu Ngọc gật đầu, coi như là đồng ý với cô ta.
Thư Khả Như thấy thế, cũng rón rén trở về phòng.
Quả nhiên không bao lâu sau Chu Ngọc đã bước vào, Thư Khả Như vờ như mới tỉnh dậy.
“Tra được kẻ đứng sau vụ bắt cóc của tôi chưa?”
Thư Khả Như không thể đợi được nữa, cô ấy muốn Chu Ngọc mau chóng nói ra ba chữ Tần Ngọc Linh.
Nhưng càng là chuyện mà cô ấy mong chờ thì kết quả càng hụt hẫng!
“Không có, manh mối đứt gãy rồi. Tôi cho người tra hỏi những người kia, nhưng chúng sống chết không nói. Hơn nữa số điện thoại mà bình thường chúng liên hệ với nhau, là một số mới đăng ký bằng CMND của một người đàn ông, trùng hợp người đàn ông đó không phải là người ở Long Thành, nên đến đây manh mối đứt gãy!”1
Hai cánh tay của Thư Khả Như trở nên vô lực rủ xuống, ánh mắt của cô ấy cũng dần trở nên ảm đạm.
Đến lúc này, Chu Ngọc vẫn chọn bao che cho Tần Ngọc Linh, giấu giếm sự thật thay cô ta.
“Tôi biết rồi, anh đi về trước đi.”
Bên ngoài ánh mặt trời chói chang đến thế nhưng trong lòng cô ấy chỉ có sự lạnh lẽo đến đáng sợ.
Cô ấy không nên chờ mong điều gì cả, không chờ mong cũng sẽ không có cảm giác hụt hẫng này.
“Em chắc là mình không sao chứ?”
Thư Khả Như quay người nhìn anh ta, khuôn mặt nhỏ nhắn vô cùng nghiêm túc.
“Tôi xác định và tôi khẳng định, tôi hiểu rất rõ cơ thể của mình.”
“Vậy được, em nghỉ ngơi cho tốt, có chuyện gì thì gọi cho tôi.”
Thư Khả Như không để ý tới anh ta nữa, cô ấy nằm lại trong chăn, trong đầu hiện lên cuộc đối thoại vừa rồi giữa hai người họ.
Nếu không phải biết trước, cô ấy đã thật sự tin những lời Chu Ngọc nói.
Hai mắt cô ấy chợt sáng lên!
Thư Khả Như lấy điện thoại di động ra gọi cho Tô Thanh Anh: “Tiểu Anh, giúp tớ một chuyện...”
Ở Tập đoàn Nguyễn Thị, Tô Thanh Anh đồng ý ngay với yêu cầu của Thư Khả Như.
Chẳng qua là vừa cúp máy, giám đốc bộ phận đã ôm tài liệu đưa tới cho cô.
Giám đốc bộ phận này họ Hồ, mọi người đều gọi bà ta là chị Hồ.
Lúc này chị Hồ không cư xử với Tô Thanh Anh giống như ngày thường nữa, mà ôn tồn nói chuyện với cô.
Bà ta đã thấy được thủ đoạn của Tô Thanh Anh, nói chuyện không hợp là kiện tội mưu sát thậm chí còn kiện thành công, nhìn thể chất của cô không giống là người yếu ớt.
Cũng không biết báo cáo của bệnh viện là thật hay giả, quan trọng là người ta có năng lực làm ra.
Cho nên tốt nhất là không nên trêu vào!
“Cơ thể của cô Tô khá hơn chút nào chưa? Có trở ngại gì không? Nếu có chỗ không thoải mái, nhất định phải nói ra đó.”
Tô Thanh Anh nhíu mày, hai ngày trước giám đốc Hồ còn trưng ra vẻ mặt như là Tô Thanh Anh cô thiếu bà ta mấy trăm vạn vậy. Bây giờ sắc mặt của bà ta lại tốt lạ thường!
“Không biết giám đốc Hồ có chuyện gì không?”
“Là như này, ở đây có một phần kế hoạch tuyên truyền về mỹ phẩm dưỡng da thuộc nhãn hiệu của Tập đoàn Nguyễn Thị, vì năm năm trước phần kế hoạch này bị tiết lộ ra ngoài nên đã bị gác lại. Khi đó cũng đã làm lại một phương án tuyên truyền, bây giờ hãng Misi ra sản phẩm mới, nên bên trên định sửa đổi phương án này rồi sẽ tiếp tục thực hiện. Bây giờ mọi người đều bận việc khác, không có thời gian nên nhiệm vụ này giao cho cô.”
Tô Thanh Anh còn nhớ rất rõ chuyện này, bởi vì khi phương án này bị lộ ra đã gây ra không ít tổn thất cho Nguyễn thị.
Phương án này đã được chuẩn bị từ lâu, cũng đã mời ngôi sao hạng nhất đến làm đại diện cho nhãn hàng. Nhưng sau khi phương án đó bị lộ, nỗ lực và cực khổ của mọi người đều trôi hết ra biển.
Lúc ấy có không ít phụ nữ đang mong chờ sản phẩm mới của Tập đoàn Nguyễn Thị, mỹ phẩm dưỡng da của Nguyễn Thị nhận được rất nhiều lời khen trong giới, mang lại hiệu quả rất lớn.
Tất nhiên về mặt giá cả sẽ không rẻ, nhưng người muốn mua nhiều không đếm xuể.
Cho nên năm đó khi phương án quan trọng này bị tiết lộ, không thể hoàn thành tuyên truyền kịp lúc, dẫn đến Nguyễn thị bị tổn thất không ít.
Đồng thời ngôi sao nổi tiếng kia cũng huỷ hợp đồng với Nguyễn Thị, khiến trên mạng bàn tán xôn xao. Nguyễn thị cũng không thể kịp thời đưa ra sản phẩm mới, khiến không ít người thất vọng về tập đoàn.