Lăng Kha nhìn Lăng Thiên Vũ, nhỏ giọng hỏi cô: “Hai người ngủ chung chưa?”
Thịnh Hoàn Hoàn hơi ngơ ra, sau đó gật gật đầu.
Lăng Kha lại nói: “Hoàn Hoàn, cậu nghe tớ nói, bây giờ cậu là vợ anh ta, không có việc gì cứ dùng sức tán tỉnh, tuyệt đối đừng cho hồ ly tinh bên ngoài có cơ hội chen vào. Cậu xinh đẹp ngon miệng như vậy, tớ không tin anh ta không rung động, tán một thời gian nhất định cũng có tình cảm.”
“Hơn nữa vợ chồng làm chuyện thân mật nhiều lần sẽ giúp tình cảm nóng lên, nhìn Lăng Tiêu có vẻ rất thích con nít, chờ sau này hai người có con thì tình cảm cũng ổn định.”
Nghe Lăng Kha nói xong, Thịnh Hoàn Hoàn thật muốn cười khổ, hắn căn bản không tính để cô mang thai con của hắn!
Thấy Lăng Kha lại muốn phát biểu, Thịnh Hoàn Hoàn lập tức ngăn cô ấy lại: “Chuyện của tớ thì tớ tự xử lý, cậu nên lo cho bản thân mình đi thôi!”
Trên mặt Lăng Kha hiện lên chút ngọt ngào và ngượng ngùng, y như một thiếu nữ rơi vào bể tình: “Tớ thì có gì cần lo chứ, Hàn Tư rất tốt với tớ, đêm nào cũng đến chỗ tớ.”
Thịnh Hoàn Hoàn nhăn mày lại: “Anh ta không cho cậu đến ở chung à?”
Lăng Kha lắc lắc đầu, không cho là đúng mà nói: “Dù sao tớ cũng có nhà của mình, anh ấy dọn đến chỗ tớ cũng giống vậy thôi.”
Thịnh Hoàn Hoàn lại hỏi: “Vậy anh ta có nói khi nào dẫn cậu về Lệ gia gặp cha mẹ không?”
Lăng Kha lại lắc đầu: “Không có, chúng tớ vừa hẹn hò, đâu nhanh như vậy.”
Thịnh Hoàn Hoàn nghe xong thì không tiện nói thêm nữa, chỉ là làm bạn tốt, cô phải nhắc nhở cô ấy: “Nhớ phải chuẩn bị đầy đủ, bảo vệ tốt bản thân.”
Lăng Kha không vui mà sầm mặt: “Hoàn Hoàn, tớ biết cậu luôn không xem trọng tớ và Hàn Tư, nhưng tớ thật sự thực yêu anh ấy, hơn nữa tớ tin anh ấy cũng yêu tớ, nếu tớ thật sự mang thai thì anh ấy nhất định sẽ cầu hôn tớ.”
Thịnh Hoàn Hoàn còn có thể nói gì?
Lăng Kha cũng nhận ra thái độ của mình không tốt, vội nói với Thịnh Hoàn Hoàn: “Xin lỗi, tớ hơi kích động, nhưng Hoàn Hoàn, cậu có thể nể mặt tớ mà tốt với Hàn Tư một chút không, đừng lần nào cũng xụ mặt được không?”
Thịnh Hoàn Hoàn trả lời: “Tớ cố gắng thôi!”
Lăng Kha nói: “Là nhất định phải làm vậy.”
Nửa tiếng sau, Thịnh Hoàn Hoàn xách hộp cơm, dắt Lăng Thiên Vũ xuất hiện ở phòng giám đốc tập đoàn Thịnh Thế.
Các thư ký nhìn thấy Lăng Thiên Vũ thì rất thích, luôn khen cậu đẹp trai, đáng tiếc cậu nhóc chỉ xụ mặt, ai tới gần thì trừng người đó, làm các thư ký né xa ba thước, than thở không hổ là con trai của ma quỷ, vẻ mặt này quá giống.
Thịnh Hoàn Hoàn dẫn Lăng Thiên Vũ vào phòng giám đốc, Lăng Tiêu vừa trở về sau khi họp xong, đang ngồi trước máy tính xử lý công việc, sắc mặt không được đẹp lắm.
Nhưng cái mặt như tảng băng trôi của hắn chưa bao giờ đẹp cả.
“Lăng Tiêu, ăn cơm trước đi!” Thịnh Hoàn Hoàn gọi Lăng Tiêu một tiếng rồi lấy món ăn đã đóng gói ra, đặt lên bàn.
Nhưng Lăng Tiêu như không nghe thấy, không nâng đầu một cái mà tiếp tục xử lý công việc.
Thịnh Hoàn Hoàn làm xong thì thấy Lăng Tiêu vẫn thờ ơ, cô thông minh đưa mắt ra hiệu cho Lăng Thiên Vũ.