Cô Vợ Đáng Gờm Của Lăng Thiếu

Chương 186: Chương 186




Lăng Thiên Vũ tò mò đánh giá văn phòng của Thịnh Xán, sau đó nhìn thấy ánh mắt của Thịnh Hoàn Hoàn thì lập tức hiểu ra.

Tiếp theo cậu nhóc nhảy xuống khỏi sô pha, ăn ý đi đến bên cạnh Lăng Tiêu.

Tiếp theo Lăng Tiêu cảm thấy có người kéo kéo vạt áo hắn, cúi đầu liền thấy khuôn mặt nhỏ đáng yêu của Lăng Thiên Vũ.

Lăng Thiên Vũ không sợ đại ma vương Lăng Tiêu chút nào, cậu nắm lấy tay áo hắn mà kéo mạnh, rốt cuộc cũng làm đại ma vương chịu đứng lên.

Lăng Tiêu ngồi xuống bàn, Thịnh Hoàn Hoàn đặt cơm trước mặt hắn, không khí đột nhiên trở nên khẩn trương nặng nề, cô vội tìm đề tài: “Hôm nay tôi đến bãi đua xe Tây thành.”

Lăng Tiêu không buồn nâng mắt lên một cái.

Thịnh Hoàn Hoàn lại nói tiếp: “Hôm nay Thiên Vũ rất tuyệt, tôi dẫn nó lên sân thi đấu chạy vài vòng mà cũng không sợ.”

Lần này Lăng Tiêu liếc nhìn Lăng Thiên Vũ một cái, cậu nhóc phụ họa gật đầu gật đầu.

Lăng Tiêu vẫn không nói gì, tiếp tục trầm mặc dùng cơm.

Thịnh Hoàn Hoàn biết hắn nghe, không cảm thấy không kiên nhẫn nên tiếp tục nói: “Anh có nghe nói đến đoàn xe Vũ Yến chưa?”

Vẫn không đáp lại.

Được rồi, lúc ăn và ngủ không nói chuyện!

Hắn tiếp tục ăn cơm của hắn, cô tiếp tục nói chuyện của cô: “Lý Tinh Vũ cũng xuất thân từ đoàn xe Vũ Yến, cha anh ấy là Lý Hưng Hoài, là chiến thần đời đầu, Vũ Yến đã từng rất huy hoàng, đáng tiếc sau khi Lý Tinh Vũ chết liền xuống dốc.”

“Lý Tinh Vũ là người tốt, trước kia anh ấy còn từng chỉ điểm tôi, đáng tiếc sau này vì cứu một đứa bé mà gặp tai nạn mất mạng, hiện giờ Vũ Yến xuống dốc đến mức bị người ta hà hiếp…”

“Cho nên cô muốn gia nhập Vũ Yến?” Lăng Tiêu đột nhiên mở miệng cắt ngang lời Thịnh Hoàn Hoàn nói.

Thịnh Hoàn Hoàn liên tục gật đầu, đôi mắt sáng ngời đầy sức sống: “Đúng rồi, tôi cảm thấy anh hùng không nên có kết cục như vậy, Lý Hưng Hoài là chiến thần đời đầu, ông ấy có thể dạy ra anh hùng như Lý Tinh Vũ thì nhất định là một người ghê gớm.”

“Vũ Yến là đoàn xe lâu đời, nó chịu tải mộng tưởng của hai đời chiến thần và vô số fan hâm mộ, không nên điêu tàn như vậy, anh nói đúng không?” Thịnh Hoàn Hoàn nhìn Lăng Tiêu đầy chờ mong.

Chỉ thấy Lăng Tiêu buông đôi đũa trong tay xuống, ngẩng đầu lạnh nhạt nhìn cô, ánh mắt thâm thúy rất sắc bén, cả người toả ra uy thế khiếp người: “Cô xác định nguyên nhân mình gia nhập Vũ Yến không phải vì Lý Hưng Hoài và Mộ Tư đều tàn phế như nhau sao?”

Lời này của Lăng Tiêu làm Thịnh Hoàn Hoàn qua nửa ngày vẫn chưa phản ứng kịp.

Một lúc sau, Thịnh Hoàn Hoàn mới chậm rãi nói: “Anh cảm thấy vì tôi còn lưu luyến Mộ Tư, nhìn thấy Lý Hưng Hoài cũng bị tàn tật nên muốn giúp ông ấy, vì thế mới từ bỏ đoàn xe có điều kiện tốt hơn mà lựa chọn gia nhập Vũ Yến?”

Ý của hắn là như vậy sao? Cho nên hắn mới xụ mặt với cô?

Lăng Tiêu chắc chắn hỏi lại: “Chẳng lẽ không phải sao?”

Thịnh Hoàn Hoàn thản nhiên đối mặt với hắn, không có chút chột dạ: “Lăng Tiêu, tôi gia nhập Vũ Yến không có liên quan gì đến Mộ Tư cả.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.