Cô Vợ Danh Môn: Ông Xã Tổng Giám Đốc Thật Kiêu Ngạo

Chương 45: Chương 45: Vậy anh dạy em




Hai mươi phút sau, Tần Ngu nhìn miếng thịt bò bày ở trước mặt mình không thể ức chế kích động.

Động tác cầm lấy dao nĩa hơi có vẻ ngốc, chậm rãi ra tay, động tác thô lỗ phảng phất như giết heo, không hề có kỹ xảo.

Miếng thịt bò dưới tay của cô bị * không thành bộ dạng, Hứa Giang Nam có chút nhìn không được, sau khi giúp Tần Lãng cắt miếng thịt bò, nghiêng người giơ tay qua, “Anh giúp em.”

Tần Ngu lập tức như cái pháo cỡ nhỏ nổ ra trên gò má, dùng dao nĩa chặn lại tay của Hứa Giang Nam, “Buông ra, để cho em làm.”

“Nhưng chờ em cắt xong nó liền nguội lạnh.”

“Anh là đang ghét bỏ vị hôn thê xinh đẹp không nổi miếng thịt bò sao? Nói giỡn sao, chuyện như vậy làm sao có thể làm khó em, anh xem, em đã có tiến bộ rất lớn.” Tần Ngu cố chấp dùng dao nĩa cắt miếng thịt bò.

Hứa Giang Nam tái diễn, “Ngoan ngoãn, để cho anh làm.”

Tần Ngu liếc Hứa Giang Nam một cái, bực tức nói, “Anh không tin? Anh chờ đó, em lập tức có thể cắt miếng thịt bò ra thành một bàn.”

Hứa Giang Nam nhàn nhạt liếc mắt nhìn, “Cách em cầm dao nĩa chỉ đâm được miếng thịt bò thành những lổ nhỏ thôi.”

Tần Ngu cảm giác mình nhận lấy triệu tấn đả kích, nhấc hai tay phía trước lên, chu mỏ một cái, có chút ngượng ngùng, “Anh nói vậy, vậy anh dạy em đi.”

Hứa Giang Nam đi qua, đặt lên cổ tay Tần Ngu, cẩn thận dạy cô, bộ dáng thập phần nghiêm túc, không có một phần không kiên nhẫn, Tần Ngu nhìn gò má anh tuấn của Hứa Giang Nam, không có tiền đồ nuốt một ngụm nước bọt.

Động tác của Hứa Giang Nam rất nhanh, cắt thập phần chỉnh tề.

Cắt cho tới khi nào xong thôi, Tần Lãng đã ăn hết hơn phân nửa miếng thịt bò, bàn tay hướng về phía phần gan ngỗng thoạt nhìn thập phần mê người của Hứa Giang Nam.

Khi Hứa Giang Nam trở về chỗ ngồi, Tần Lãng trấn định tự nhiên thu tay lại, nhìn Tần Ngu một cái, “Mẹ mẹ, con đề nghị về sau mẹ nên ăn gan ngỗng, cái này ăn ngon lại không cần cắt.”

Ngay cả Tần Lãng đều ở khinh bỉ cô, Tần Ngu cảm thấy, ăn miếng thịt bò uống một ít rượu đỏ cũng không lãng mạn trong tưởng tượng, bất quá ăn một miếng thịt bò, cả người cô đều vui vẻ, oh, cô phát hiện kỳ thật không khí lãng mạn chính là cắt miếng thịt bò, ăn miếng thịt bò thật là lãng mạn .

Một bữa cơm ăn vô cùng ấm áp, bọn họ giống như một gia đình chân chính như vậy.

Thời điểm ăn được một nửa, một cú điện thoại cắt đứt không khí ấm áp.

Thời điểm Hứa Giang Nam để điện thoại xuống, cũng buông dĩa ăn trong tay, Tần Ngu đại khái đoán được nguyên nhân, bởi vì thời điểm phần cuối cuộc nói chuyện, Tần Ngu nghe được Hứa Giang Nam nói một câu, “Tôi lập tức tới”, dựa vào đại não thông minh của cô, Tần Ngu suy đoán, hẳn là trong công ty Hứa Giang Nam có việc, đương nhiên, thời điểm cô suy đoán hoàn toàn không có ý thức được Tần Lãng cũng đoán được sự tình.

Bất quá một giây sau, Tần Ngu liền ý thức được, bởi vì Tần Lãng đang ăn bánh ngọt thì nháy mắt nhìn Hứa Giang Nam, “Chú Giang Nam, chú muốn đến công ty sao?”

Trong lòng Tần Ngu nghĩ, này phải là lời của cô nha, cư nhiên bị Tần Lãng chiếm đoạt trước, nhếch miệng, phụ họa một câu, “Đúng rồi, anh Giang Nam, anh muốn đi sao?”

Hứa Giang Nam móc một tấm thẻ ngân hàng từ trong ví tiền ra nhét vào trong tay Tần Ngu, “Uh, trong công ty có chút việc, anh đi trước, em cầm lấy cái này, dẫn Tần Lãng đi mua đồ, thấy cái gì thích thì mua.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.