“ chuyện là anh hai con lấy vợ, mẹ mới trách con nhỏ có một tiếng mà anh hai con đã bất kính với mẹ rồi “ Thảo Hạnh chua ngoa nói bà biết Gia Phát rất thân với Gia Luân nên luôn muốn phá hủy mối quan hệ của họ
“ chỉ vậy thôi á, thôi mà mẹ đừng giận anh hai không có ý gì đâu” Gia Phát còn lạ gì tính của mẹ mình nữa làm sao anh vì mấy lời này mà vứt bỏ mối quan hệ anh em được
“ phải đấy mẹ, đừng giận mắc công hại sức khỏe “ Lúc này cô chị dâu mới đứng lên nói, cô ta tên là Huyền My, là vợ của cậu ba, gia đình cũng giàu có là con cưng từ khi còn bé
“ à mà em chưa thấy mặt chị dâu “ Vừa nói Gia Phát vừa nhìn vào cô gái ở bên cạnh Gia Luân nãy giờ, cô gái ấy khiến cậu bất ngờ “ Đẹt à nhầm Nhã Linh “
“ hai người có quen biết” Gia Luân ngạc nhiên hỏi
“ đây là bạn em, có mấy hôm không gặp mà đã trở thành chị dâu rồi “ Gia Phát cười nói, cô và cậu đã quen nhau từ rất lâu, mấy hôm nay đi chơi ngoài tỉnh ai ngờ vừa trở về đã trở thành mối quan hệ chị dâu em chồng
“ Gia Phát nhà ta quen biết rộng, nên chuyện gặp người quen là chuyện bình thường mà “ Gia Lộc - cậu ba, lên tiếng
“ ăn sáng được chưa?” Gia Bảo nhăn mặt hỏi
Sau bữa ăn sáng
“ nè bỏ ra ông dắt tui đi đâu đấy “ Nhã Linh bị Gia Phát kéo đi ra sau vườn
Gia Phát dừng lại bỏ tay Nhã Linh ra nhăn mặt hỏi “ sao ông đi lấy chồng mà không nói tui “
“ tại tui đâu có gặp ông đâu mà nói “ Nhã Linh lấy tay xoa xoa chỗ Gia Phát vừa nắm chặt kia miệng nói
“ bà quen anh hai tui khi nào đấy “ Gia Phát nhìn Nhã Linh hỏi
“ mới tối hôm qua” Cô thành thật trả lời nhưng không ngờ câu trả lời của mình làm cho Gia Phát cười lớn “ bà điên hả? trả lời đàng quàng coi”
“ thiệt không tin ông đi hỏi anh ông đi “ Nhã Linh nhăn mặt nghiêm túc nói
Tại nhà lớn
“ Mợ hai đâu?” Gia Luân thấy Liên Nhi đứng một mình mà không thấy Nhã Linh liền hỏi
“ dạ.... mợ hai.... cậu út dẫn mợ hai đi đâu rồi, cậu không cho con đi theo” Liên Nhi thấy mặt cậu hai nghiêm nghị nên rất sợ nói năng ấp úng
“...” Không trả lời gì Gia Luân liền đi ra ngoài theo sau là thằng Tèo- người thân cận bên cậu hai và Liên Nhi
Ra đến vườn thì thấy Nhã Linh đang ngồi ăn trái cây với Gia Phát, trông họ rất vui vẻ, Gia Luân chỉ nhìn sau đó rời đi cùng thằng Tèo nhưng vẫn không quên dặn Liên Nhi đi ra hầu cho họ vì anh sợ lỡ mắc công có ai nhìn thấy thì phiền
“ Mợ hai” Liên Nhi chạy đến bên Nhã Linh nói
“ sao cô lại ở đây? chẳng phải tôi bảo cô ở trong nhà sao?” Gia Phát nghiêm mặt nhìn Liên Nhi
“ dạ tại cậu hai kêu con ra đây hầu cho cậu mợ “ thấy thái độ của Gia Phát như vậy Liên Nhi vội vàng giải thích
“ ý cô là anh ta thấy tôi và Gia Phát ở ngoài này” Nhã Linh nghe thấy vậy liền hỏi
“ dạ “ Liên Nhi gật đầu nói
“ kệ đi anh ấy không để ý đâu” Vừa nói Gia Phát vừa đút một trái nho vô miệng Liên Nhi
“ cô ngồi đi “ Nhã Linh chỉ vào ghế nói
“ dạ con không dám “ Liên Nhi lắc đầu nói
“ nhà oonh lắm phép tắc thế, ăn mà kẻ ngồi người đứng sao được “ Nhã Linh bĩu môi nhìn Gia Phát nói
“ cô ngồi đi “ Gia Phát vì câu nói của Nhã Linh mà cho Liên Nhi ngồi
“ dạ cảm ơn cậu, mợ “ Liên Nhi ngồi xuống ghế
“ Nhã Linh, đi chơi không?” Gia Phát hỏi
“ đi đâu? “ Nhã Linh hỏi thật sự cô rất muốn đi nhưng giờ cô cũng có chồng rồi đâu phải muốn đi đâu là đi
“ đòi nợ “ Gia Phát cười nói, bình thường mấy chuyện này cậu sẽ thuê người làm nhưng vì cậu cũng muốn đưa Nhã Linh đi chơi nên cậu mới đích thân làm
“ đòi nợ ai?” Nhã Linh khó hiểu hỏi
“ cứ đi đi rồi biết “Gia Phát kéo tay Nhã Linh đi ra ngoài, Liên Nhi chạy theo sau
Tại chợ
Lần đầu Nhã Linh đi chợ ở đây, khu cô ở rất nghèo nên chợ cũng rất nhỏ không lớn như ở đây, thứ gì cũng có
“ mà này ông định đòi nợ ai vậy?” Nhã Linh thấy Gia Phát cứ đi mãi vẫn chưa đến nơi nên hỏi
“ phía trước kìa” Vừa nói Gia Phát vừa chỉ vào một sạp vải lụa rất sang trọng
Nhã Linh, Gia Phát và Liên Nhi đi đến đó, Gia Phát là người đi vào tiệm trước
“ ông Tám có tiền chưa?” Gia Phát nhìn tên chủ tiệm đang cất giấu cái gì đó nói
“ dạ dạo này buôn bán ế ẩm, vợ tôi lại đang bệnh nặng hay là cậu cho tôi thiếu mấy hôm nữa được không ạ?” Ông Tám cúi thấp người tay chấp lại nhỏ giọng nói
“ vợ ông bệnh gì? nặng không?” Gia Phát vừa nói vừa móc túi tiền ra định đưa cho hắn
“ trời ơi, sao mà ngu dậy không biết?” Nhã Linh nắm chặt hai tay miệng lẩm bẩm chửi
“ dạ bà ấy bệnh tim, cứ mệt mãi, gia đình tôi cũng bỏ rất nhiều tiền ra chữa rồi mà không được” Tên chủ quán thấy Gia Phát cầm túi tiền ra thì mắt sáng rỡ nhưng vẫn không quên diễn kịch