Cô Vợ Hợp Đồng Bỏ Trốn Của Tổng Giám Đốc

Chương 40: Chương 40: Chương 30: Chiếc chăn lớn ấm áp 2




Cố Hề Hề ngủ say, cảm nhận được một luồng nhiệt, không kiềm chế được mà dịch sát lại, xem nguồn nhiệt nóng rực này thành chiếc chăn mà ôm vào lòng, sau đó vui vẻ mà tiếp tục ngủ.

Khi Cố Hề Hề bò qua thì Doãn Tư Thần đã thức, anh hé một mắt, nghĩ một hồi, dường như không hề ghét bỏ, cũng để mặc cho Cố Hề Hề ôm anh ngủ như vậy.

Không biết đã ngủ bao lâu, Cố Hề Hề cũng mơ màng mà mở mắt ra, ồ, tối qua ngủ thật ngon.

Thấy giường lộn xộn, Cố Hề Hề cảm thấy như thiếu thứ gì đó.

Hôm qua trong giấc mơ được ôm một chiếc chăn lớn rất ấm, sao lại biến mất sớm như vậy chứ?

Chẳng lẽ là thím Trương đến xem mình ngủ có yên hay không sao? nên mới đắp chăn cho mình?

Nhất định là thế rồi!

Nếu không thì việc chiếc chăn bị biến mất vào sáng sớm phải giải thích thế nào đây?

Cố Hề Hề từ trên giường bò dậy, rửa mặt, thay bộ quần áo ở nhà thật thoải mái, quyết định hôm nay nhất định phải luyện tập những kỹ năng cho thật tốt.

Cô không muốn mất mặt!

Ăn xong bữa sáng, còn chưa đợi cho Cố Hề Hề học đàn, đã nghe thấy điện thoại ở trong nhà vang lên.

Thím Trương lập tức nghe máy, sau khi nghe đối phương nói thì lập tức trả lời: ‘Thiếu phu nhân vừa mới ăn xong bữa sáng!”

Cố Hề Hề nghe thím Trương nhắc đến mình, lập tức quay đầu sang nhìn thím Trương.

Thím Trương gác điện thoại, nói với Cố Hề Hề: “Thiếu gia để quên hồ sơ trong thư phòng, nếu thiếu phu nhân có thời gian rảnh...”

“Tôi rảnh, rảnh!” Cố Hề Hề vội vàng trả lời.

Cả ngày ở trong nhà cũng sắp phát điên rồi.

“Hồ sơ để ở đâu? Phải đưa tới đâu?” Cố Hề Hề vội vàng đứng dậy, giống như rất sợ thím Trương sẽ đổi ý.

Thím Trương nở nụ cười, nói: “Hiện tại thiếu gia đang bàn hợp đồng ở công ty Ody, thiếu phu nhân chỉ cần đưa phần hồ sơ này đến đó là được rồi!”

Cố Hề Hề xoay người chạy nhanh lên lầu, đưa tay đẩy cửa thư phòng của Doãn Tư Thần.

Đây là lần đầu tiên Cố Hề Hề vào thư phòng của Doãn Tư Thần.

Trong thư phòng cũng treo không ít bức thư pháp cổ, sách thì không nhiều, nhưng ngược lại bày không ít bằng khen.

Cố Hề Hề cũng không để ý những thứ này, phát hiện trên bàn thực sự có một phần hồ sơ.

Hẳn là cái này rồi?

Cố Hề Hề cầm phần hồ sơ đi ra khỏi cửa, tài xế đã chuẩn bị xe xong.

Thấy Cố Hề Hề đi ra, lúc này mới mở cửa xe cho Cố Hề Hề, rồi lái xe đi.

Cố Hề Hề vô cùng vui vẻ, nếu không phải chính miệng Doãn Tư Thần đồng ý cho cô ra khỏi cửa, có lẽ thím Trương cũng sẽ không để cho cô ra ngoài đâu!

Xe hơi từ từ rời khỏi biệt thự, hòa vào dòng xe.

Cố Hề Hề nhìn khung cảnh ngoài cửa sổ, lập tức có cảm giác như nằm mơ.

Mấy ngày trước, mình còn là một nhân viên nhỏ bé vất vả mà chen chúc trên tàu điện ngầm.

Nhưng bây giờ lại ngồi trên xe có tài xế riêng.

Nghĩ một hồi, những việc này thật sự không thể hiểu được!

Khi Cố Hề Hề đang cảm thán mọi thứ, Cố Hề Hề cảm thấy xe đang bị người khác đâm vào.

Cố Hề Hề lập tức theo bản năng mà nắm chắc chỗ ngồi, như vậy mới không bị ngã.

Người này lái xe sao thế?

Ánh mắt của Cố Hề Hề thoáng qua sự tức giận, xe quý giá của mình bị đụng phải, mình còn phải cầm hồ sơ để đưa cho Doãn Tư Thần, làm sao đây?

Cố Hề Hề cầm hồ sơ, thấy tài xế cũng xuống xe xem tình hình xe, cũng theo xuống cùng.

Cố Hề Hề nhìn lướt chỗ bị đụng trúng của chiếc xe, hình như là chiếc Mercedes-Benz Gl450 đã bị đụng tróc một lớp sơn.

Xong rồi, tiền sữa chữa chắc nhiều lắm đây!

Không chờ cho Cố Hề Hề giận đùng đùng mà tìm đối phương tính sổ, thì đối phương đã xuống xin lỗi trước: “Xin lỗi cô, tài xế của tôi lần đầu tiên chạy ở thành phố N nên không rõ... ôi! Em còn sống!”

Một người đàn ông đứng ở trước mặt nói nói rồi chạy đến nắm lấy tay của Cố Hề Hề, có vẻ vô cùng yêu thích!

Cố Hề Hề giật mình, đầu của người đàn ông này có vấn đề gì sao?

Không phải là anh ta muốn giả làm người quen đó chứ? Để trốn tiền sửa xe sao?

Không ngờ, người đàn ông trước mắt lại keo kiệt như vậy, tiền sửa xe cũng muốn quỵt.

Cố Hề Hề nhìn xuống bàn tày của đối phương: “Ý của anh là gì vậy? Có phải là anh không muốn trả tiền sửa xe không?”

“Tổng giám đốc Mặc!” lúc này, một đoàn xe ở phía sau cũng đã dừng lại, vài người xuống xe bao vây xung quanh.

Cố Hề Hề thấy vậy lập tức vui vẻ, có ý gì đây? Một tập đoàn kéo đến ăn quỵt?

Người đàn ông vừa rồi nắm lấy tay của Cố Hề Hề, cũng ngăn hành động của bọn họ lại.

Cố Hề Hề không hề sợ hãi mà đưa mắt nhìn đối phương, nhất định phải bồi thường phí sửa chữa!

Nếu không mình sẽ lỗ mất!

Dáng vẻ tức giận của Cố Hề Hề tức giận, lập tức trở thành chuyện cười cho người đàn ông trước mắt.

Lúc này, người đàn ông đã bình tĩnh trở lại, lấy danh thiếp đưa cho Cố Hề Hề: “Em yên tâm, tôi sẽ không quỵt nợ của em, tôi sẽ đền cho em một chiếc Mercedes Benz Gl450 mới tinh!”

Cố Hề Hề nhận tờ danh thiếp, thấy trên đó viết tên và số điện thoại.

“Mạc Tử Hân!” Cố Hề Hề đọc khẽ tên này.

Anh ta là ai?

Đưa cho mình danh thiếp là có ý gì?

Danh thiếp này có tác dụng gì chứ? Cũng không thể đổi thành tiền!

Cố Hề Hề lại dùng ánh mắt nghi ngờ nhìn lên người đàn ông.

Người đàn ông cao to cường tráng, vóc dáng và khí thế không hề thua kém Doãn Tư Thần, khí thế mạnh mẽ, nhưng không lạnh lùng tà mị như Doãn Tư Thần, mà lại là một người đàn ông vô cùng có sức hút.

Ánh mắt màu làm khiến cho người khác nhìn thấy sẽ không thể nào quên được.

Rõ ràng anh là Trung Quốc, sao mắt lại có màu lam?

“Không biết em tên là gì?” Mạc Tử Hân cố đè nén sự kích động ở trong lòng, không kiềm được mà bật lên: “Em có chị em gái sinh đôi không?”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.