Cô Vợ Hợp Đồng Bỏ Trốn Của Tổng Giám Đốc

Chương 65: Chương 65: Chương 43: Tôn nghiêm bị nghiền ép thảm hại 1




Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.

Doãn Tư Thần theo bản năng quay đầu nhìn Cố Hề Hề, chỉ thấy Cố Hề Hề cứng đờ cả người, sắc mặt tái nhợt, môi cắn chặt, nước mắt cũng không khống chế được, trong nháy mắt vỡ òa.

“Món quà… Thì ra, đêm đó thật sự là do cô sắp đặt…” Cố Hề Hề không ngừng run rẩy, đáy mắt lóe lên tia không dám, không tin, tuyệt vọng.

Thấy Cố Hề Hề như thế, lòng Doãn Tư Thần như bị kim châm, mơ hồ đau xót.

Đáng chết!

Sao lại biến thành như vậy!

“Tư Thần, anh nhìn em, anh không thể kết hôn với một món quà, em mới là người muốn kết hôn với anh.” Lâm Tiểu Nhã không ngừng lặp lại những lời này: “Hiện tại em đã trở lại, chúng ta ở chung thật tốt được không? Anh ly dị cô ta đi, chúng ta kết hôn, em cũng có thể sinh con cho anh, muốn sinh mấy đứa liền sinh.”

Cố Hề Hề từ sau lưng Doãn Tư Thần chậm rãi đi ra, khó tin đứng trước mặt Lâm Tiểu Nhã, thanh âm run rẩy muốn xác nhận một lần nữa: “Tiểu Nhã, cô nói cho tôi, tại sao? Tại sao phải làm thế?”

Không phải chúng ta là chị em thân nhất sao?

Không phải chúng ta là chị em từ nhỏ đến lớn sao?

Tại sao phải sắp đặt hại tôi?

Lâm Tiểu Nhã vừa nghiêng đầu nhìn Cố Hề Hề, trong mắt không giấu được biểu tình chán ghét.

Khi tầm mắt Lâm Tiểu Nhã rơi vào dây chuyền trên cổ Cố Hề Hề, nhất thời điên cuồng, đó là dây chuyền của cô ta.

Tại sao lại ở trên người Cố Hề Hề?

Cô ta nhìn chằm chằm dây chuyền rất lâu, tại sao, tại sao tất cả cô ta thích Cố Hề Hề đều phải cưới đi?

“Tại sao? Cô hỏi tôi tại sao?” Lâm Tiểu Nhã cắn răng nghiến lợi nhìn Cố Hề Hề rống to lên: “Nhiều năm qua, tôi chịu cô đủ rồi! Tôi chịu đủ ánh mắt thương hại cô nhìn tôi rồi!”

Ánh mắt thương hại? Không có! Cho tới giờ cô chưa từng có!

Cố Hề Hề không ngừng lắc đầu, nước mặt chảy xuống, tâm tính thiện lương thật là đau, đau đến mức cô cảm thấy đầu ngón tay cũng không khống chế được run rẩy.

“Cố Hề Hề, không phải cô có nhiều hơn tôi sự trong sạch thôi sao? Cô cao cao tại thượng như thế?” Lâm Tiểu Nhã ác độc giễu cợt Cố Hề Hề: “Nhưng vậy thì thế nào? Hiện tại cô vẫn như cũ, không có cái gì.”

“Lâm Tiểu Nhã, chuyện năm đó, tôi thật xin lỗi. Nhưng tới nay tôi chưa từng nhìn cậu bằng ánh mắt thương hại. Tôi vẫn luôn coi cậu chị em tốt nhất của tôi, tất cả tâm sự tâm tình đều chia sẻ cùng cô.” Cố Hề Hề run rẩy nói: “Tôi cho là toàn thế giới vứt bỏ tôi, duy nhất chỉ có cô sẽ không.”

“Đủ rồi, đừng nói nữa. Cố Hề Hề, cô không chán ghét tôi chán ghét. Người phụ nữ như cô nhất định phải bị toàn thế giới vứt bỏ. Từ một khắc cô ra đời đã bị cha mẹ ruột vứt bỏ. Cho dù cô được Cố gia nhặt về nuôi cũng bị vứt bỏ như cũ. Triệu Trạch Cương ban đầu nói yêu cô biết bao, còn không phải vẫn vứt bỏ cô đó sao. Bởi vì cô khiến người khác chán ghét như thế.” Lâm Tiểu Nhã điên cuồng hét, mấy lần muốn xông qua dạy dỗ Cố Hề Hề đều bị Doãn Tư Thần ngăn lại.

Doãn Tư Thần nhìn cô gái nhỏ đáng thương đó, con tim đau đớn hơn.

Cũng tốt, nếu hôm nay đã xảy ra, vậy thì hoàn toàn nói rõ tất cả đi.

Cố Hề Hề nghe Lâm Tiểu Nhã hét, thân thể lảo đảo, lập tức vịn vào bàn, nhờ vậy mới không ngã xuống.

Tóc tán loạn, nước mắt đầy mặt.

Cố Hề Hề biết dáng vẻ mình hiện tại rất chật vật.

Lúc bị Triệu Trạch Cương vứt bỏ cũng không chật vật như thế.

Hôm nay e là cô không thể hoàn thành nhiệm vụ, cô ở lại còn có ý nghĩa gì.

Cố Hề Hề vịn bàn lảo đảo đi ra ngoài.

Vào giờ phút này, cô chỉ muốn chạy khỏi nơi này, thoát khỏi sự thật đáng sợ này.

“Cố Hề Hề, đừng giả bộ. Hiện tại trong lòng cô rất đắc ý phải không? Cô lấy ân trả oán cướp bạn trai tôi, mang thai đứa bé, trở thành vợ của anh ấy. Cố Hề Hề, cô trả lại bạn trai cho tôi.” Sau lưng truyền đến tiếng rống giận của Lâm Tiểu Nhã: “Tình cảm nhiều năm qua, hai chúng ta chấm dứt.”

Cố Hề Hề chỉ cảm thấy trước mắt mơ ồ, chỉ có thể lảo đảo ra ngoài bằng cảm giác.

Nhưng khi cô đứng ở khu làm việc tinh mỹ trang hoàng, trong nháy mắt mờ mịt.

Cô có thể đi nơi nào đây?

Cô có thể đi đâu chứ?

Thiên hạ lớn, cũng không có chỗ cô dung thân.

Thậm chí ngay cả tìm một chỗ khóc cũng xa xỉ như vậy.

Cố Hề Hề lảo đảo vào phòng vệ sinh, đóng cửa lại, ngồi trên bồn cầu bắt đầu khóc lớn.

Chấm dứt? Hay lắm!

Tình cảm nhiều năm của chúng ta cứ thế mà chấm dứt?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.