Cùng học chung, cùng nhau tan học, cùng làm bài tập, cùng cúp tiết, còn có tháng 12 trời đông giá rét, tôi bị bà nội đánh, cô lén đưa đồ ăn cho tôi, cô nói cô phải làm người mẫu, chúng ta cùng nhau đi làm kiếm tiền đóng học phí.
Tình nghĩa nhiều năm như thế, nói hai từ chấm dứt liền chấm dứt?
Cho tới nay, tôi chưa từng nói tôi trong sạch hơn cô, nói thương hại thế nào.
Tôi biết giữ mình, ở trong mắt cô cũng là sai sao?
Tiểu Nhã, Lâm Tiểu Nhã!
Từ giờ khắc này tôi mới hiểu được, nhiều năm qua tôi luôn cho rằng mình có chị em tốt, ở trong mắt cô, tôi lại là một món quà bồi thường cho đàn ông.
Vậy cô có biết, tôi bị cô lấy làm quà chịu bao nhiêu khổ không?
Tốt, rất tốt!
Cảm ơn cô và Triệu Trạch Cương cho tôi một bài học, cho Cố Hề Hề tôi từ đây thấy rõ hai người.
Nếu cô nói chấm dứt, vậy thì chấm dứt.
Tôi không muốn so đo nữa, đủ rồi, đủ rồi…
Trong phòng ăn, Doãn Tư Thần thấy Cố Hề Hề lảo đảo rời đi, theo bản năng liền muốn đuổi theo, lại bị Lâm Tiểu Nhã ôm lấy chân, không thể động đậy.
“Tư Thần, đừng đối với em như thế!” Lâm Tiểu Nhã khóc lóc nói: “Em đã biết lỗi rồi! Em gọi điện cho anh không được, gửi tin nhắn anh không trả lời! Tư Thần, nếu Cố Hề Hề vốn không yêu anh, anh không cần tiếp tục cuộc hôn nhân không tình yêu này! Chúng ta còn tình cảm mà, không phải sao? Hiện tại em nguyện ý kết hôn rồi, em nguyện ý sinh con cho anh rồi! Tư Thần, chúng ta kết hôn đi!”
Doãn Tư Thần cúi đầu nhìn gương mặt Lâm Tiểu Nhã, trong lòng không khỏi chán ghét.
Người phụ nữ này chính là vậy, không hề biết đủ.
Không biết xấu hổ, tự cho là đúng.
“Dina, vào một khắc cô đưa Cố Hề Hề lên giường tôi, giữa chúng ta đã kết thúc. Doãn Tư Thần tôi không phải là người loại phụ nữ như cô có thể tính toán! Cút!” Doãn Tư Thần nhấc chân đá văng Lâm Tiểu Nhã.
Doãn Tư Thần đuổi theo Cố Hề Hề, Lâm Tiểu Nhã đột nhiên quát lớn lên: “Doãn Tư Thần, anh đừng ép em!”
Doãn Tư Thần lập tức đứng lại, hơi ngước mắt: “Hử? Cô thì có thể làm gì?”
Thanh âm bén nhọn của Lâm Tiểu Nhã không ngừng quanh quẩn trong phòng ăn: “Không phải Tập đoàn Doãn thị rất quan tâm hợp đồng với xí nghiệp Hàn quốc sao? Một màn vừa ròi, hẳn Chủ tịch và phu nhân đã nhìn rõ? Nếu tôi không đi giải thích với bọn họ, chỉ sợ không thể hợp tác rồi.”
Quả nhiên cô ta có chủ ý này!
Thật sự là tự cho là đúng!
Lâm Tiểu Nhã không thấy biểu tình châm chọc trong mắt Doãn Tư Thần, tự mình nói: “Chỉ cần tôi không giải thích rõ, Cố Hề Hề chính là phụ nữ không biết xấu hổ quyến rũ đàn ông của chị em! Anh cảm thấy Chủ tịch xí nghiệp Hàn quốc sẽ tiếp tục hợp tác với Doãn thị sao?”
“Cô uy hiếp tôi?” Doãn Tư Thần như cũ đưa lưng về phía Lâm Tiểu Nhã, chân mày nhíu lại.
“Không, chỉ là tôi quá yêu anh!” Lâm Tiểu Nhã chậm rãi từ sau đi tới, lập tức ôm hông Doãn Tư Thần từ sau, tham lam ngửi mùi thơm thuộc về Doãn Tư Thần.
Mùi này cô ta thế nào cũng ngửi không đủ.
Đây mới là đàn ông, người đàn ông mà Lâm Tiểu Nhã cô mong muốn.
Chỉ có đàn ông như thế, mới xứng với Lâm Tiểu Nhã cô.
“Cho nên cô yêu tôi bằng cách như vậy?” Doãn Tư Thần lập tức đẩy Lâm Tiểu Nhã ra: “Đáng tiếc bổn thiếu gia không hứng thú!”
Lâm Tiểu Nhã còn muốn xông lên, Doãn Tư Thần đã sãi bước rời đi.
“Tiểu A, đã quay một màn vừa rồi?” Doãn Tư Thần đưa tay ra sau cửa, Tiểu A đưa khăn giấy cho Doãn Tư Thần, sau khi Doãn Tư Thần lau sạch tay, đưa điện thoại trong tay cho Doãn Tư Thần.
Doãn Tư Thần nhìn hình ảnh trong điện thoại, khóe miệng nhếch lên nụ cười lạnh lẽo.
“Rất tốt, lưu lại.” Doãn Tư Thần trả điện thoại lại cho Tiểu A, xoay người rời đi.
“Dạ, tổng giám đốc.” Tiểu A làm hết phận sự nói: “Thiếu phu nhân ở phòng vệ sinh.”
Tròng mắt Doãn Tư Thần lóe lên tia sáng, rất nhanh xoay người đi tới phòng vệ sinh.
Lâm Tiểu Nhã không nghĩ tới chuyện bị quay lại, sãi bước đuổi theo, lại bị Tiểu A lập tức giơ tay ngăn cản.
Một giây kế tiếp, sau lưng Tiểu A xuất hiện mấy người vệ sĩ, một tay bịt miệng sắp hét lên của Lâm Tiểu Nhã, trực tiếp kéo cô ta đi.
Tiểu A nhìn Lâm Tiểu A bị chật vật kéo đi, nhẹ nhàng thở dài một hơi.
Tổng giám đốc là ai? Sao có thể bị người phụ nữ này tính toán?
Chẳng qua hôm nay Lâm Tiểu Nhã làm rối lên như thế, e là có rất nhiều chuyện sẽ không thuận lợi.
Tổng giám đốc, tiếp theo thì xem tài của anh!
Cố Hề Hề trốn trong phòng vệ sinh không gian nhỏ hẹp, thoải mái phát tiết hết tất cả.
Đưa tay che vị trí tim, nơi đó thật sự rất rất đau.
Vô lực tựa vào vách tường, Cố Hề Hề đột nhiên phát hiện Triệu Trạch Cương phản bội không đau bằng Lâm Tiểu Nhã phản bội.
Triệu Trạch Cương mang tới đau đớn, mặc dù khiến lòng cô đau triệt để, cũng không bị phản bội tới tuyệt vọng như Lâm Tiểu Nhã.
Mặc dù Triệu Trạch Cương tàn nhẫn bán đi mối tình đầu của cô, ít ra cô vẫn còn tôn nghiêm.
Mà Lâm Tiểu Nhã, lại hung hăn nghiền ép chút tôn nghiêm còn lại của cô trên thế giới này.
Món quà, ha ha, thì ra tình cảm nhiều năm qua, chỉ là một món quà tặng cho đàn ông khác.
Thì ra tôn nghiêm của cô chỉ là một món quà hèn mọn đê tiện.
Bên ngoài đột nhiên truyền đến thanh âm điền cuồng đập cửa: “Cố Hề Hề, em đi ra cho tôi!”
Là Doãn Tư Thần? Anh tới đây làm gì?
Tới xem món quà hèn mọn này khóc thành hình dáng gì sao?
Doãn Tư Thần, có phải anh đã sớm biết tất cả không?
Cho nên sáng đó anh mới dùng chi phiếu để đả kích tôi?
Thì ra các người cái gì cũng biết, chỉ có tôi là đứa ngốc, vẫn tin tưởng thế giới này còn tốt đẹp.