Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.
Ba Cố không ngừng bước.
Nhìn bóng lưng ba Cố vội vã, Cố Hề Hề chỉ cảm thấy kỳ quái.
Mẹ Cố chậm rãi nói: “Khoảng thời gian này, ba con đột nhiên thích ăn mặc quý phái. Trước kia, ông ấy luôn nói không cần, dù sao không có ai nhìn. Nhưng mấy ngày nay không biết thế nào, mua không ít quần áo. Mẹ hỏi thì nói là bà nội đưa tiền mua.”
“Từ khi nào mà bà nột tốt như vậy?” Cố Hề Hề nhếch miệng, mặt đầy khó tin: “Không phải bà nội luôn hận không thể vơ vét tiền nhà chúng ta để bù vào nhà chú thím sao?”
“Đúng vậy, quả thật rất kỳ quái.” Ánh mắt mẹ Cố lóe lên, nói: “Được rồi, bất kể nói thế nào, bà nội tốt với ba con, tóm lại là ở thành phố tốt hơn.”
Cố Hề Hề suy nghĩ một lát, đúng là như vậy.
Thôi kệ, đàn ông đều không thích dạo phố.
Đoán là ba không thích đi dạo phố nên mới tìm một cái cờ để rời đi.
Không liên quan, dù sao tối nay ba mẹ ở thành phố.
Cô có thể mua trước, không thích hợp có thể đi đổi.
Cố Hề Hề kéo cánh tay mẹ, vui vẻ đi mua sắm.
Mỗi lần mẹ Cố thấy giá đều nói không muốn mua, nhưng Cố Hề Hề không nghẹ mẹ. Chỉ cần mẹ mặc đẹp, Cố Hề Hề nhất định cà thẻ mua.
Bảo vệ mẹ và cho mẹ hạnh phúc là nguyện vọng lớn nhất của Cố Hề Hề.
Sau khi Cố Hề Hề mua cho mẹ mấy bộ quần áo và giày, bị mẹ Cố sống chết kéo đi không cho trả tiền nữa mới dừng lại.
Nhìn chiến lợi phẩm trong tay, không ít rồi.
Hai vệ sĩ đi theo phía sau xách túi.
Cố Hề Hề nói với bọn họ: “Được rồi, phiền hai anh. Giúp tôi đem những thứ này về nhà đi, tôi và mẹ tìm chỗ ăn, một lát về.”
Vệ sĩ chần chừ một chút: “Nhưng Tổng giám đốc phân phó, chúng tôi đi theo Thiếu phu nhân không rời nửa bước.”
Từ lần xảy ra chuyện xe đụng, Doãn Tư Thần không yên tâm cho Cố Hề Hề đi ra ngoài một mình.
Mặc dù Cố Hề Hề cũng không biết làm sao, nhưng dù sao đó là ý tốt của Doãn Tư Thần.
Bất kể anh vì đứa bé hay vì cái gì, cảm giác được người khác coi trọng thật là tốt.
Mẹ Cố thấy Doãn Tư Thần quan tâm Cố Hề Hề như thế, đáy mắt tràn đầy vui vẻ và yên tâm.
“Được rồi, hai anh cũng tìm chỗ nghỉ ngơi một chút đi.” Cố Hề Hề thấy cô không thuyết phục được đối phương, chỉ có thể nói như vậy.
Mẹ Cố cũng không muốn Cố Hề Hề quá mệt, dẫu sao cô đang mang thai.
Hiện tại tháng nhỏ chưa nhìn ra, nhưng vẫn rất dễ mệt mỏi.
Mẹ Cố mượn cớ mình mệt mỏi, tìm một chỗ ăn ăn chút gì rồi nghỉ ngơi.
Cố Hề Hề thuận theo mẹ chọn một bàn ngồi xuống, kêu món ăn đầy bàn.
“Mẹ, trưa nay chắc chắn chưa ăn được bao nhiêu.” Cố Hề Hề nói: “Đúng lúc con cũng đói, chúng ta chi nhiều chút, lúc tối ở quán bar con còn muốn ăn thêm. Khoảng thời gian này, dạ dày của con hình như đã lớn hơn rồi.”
“Hiện tại con là một người ăn tiêu hóa hai người, nhất định sẽ đói. Con ăn nhiều một chút, mẹ uống miếng nước là được rồi.” Ánh mắt mẹ Cố nhu hòa nhìn Cố Hề Hề nói.
Cố Hề Hề chỉ cười một tiếng.
Mẹ quả nhiên là người hiểu rõ cô nhất.
Rất nhanh, món ăn Cố Hề Hề kêu được bưng tới.
Cố Hề Hề nói với mẹ: “Mẹ ngồi một lát, con đi rửa tay.”
“Được.” Mẹ Cố cười nói: “Đi nhanh về nhanh.”
Cố Hề Hề vui vẻ đi vào phòng vệ sinh.
Qua khúc quanh chính là phòng vệ sinh.
Ngay lúc Cố Hề Hề chuẩn bị đẩy cửa phòng vệ sinh, một thanh âm quen thuộc cách đó không xa truyền tới: “Hoàn cảnh của tôi chính là như vậy. Cô xem, nếu cô đồng ý, chúng ta tiến tới.”
Cánh tay Cố Hề Hề đẩy cửa lập tức cứng đờ.
Ba?
Tại sao ông ở đây?
Không phải ba nói muốn cho bà nội xem gì sao?
Chẳng lẽ ba ở thành phố cũng có bạn? Sao trước kia không nghe ông nhắc tới?
Cố Hề Hề vừa xoay người, liền nghe được thanh âm một người đàn bà: “Tôi rất hài lòng hoàn cảnh của ông. Tôi đã đơn thân nhiều năm, cũng muốn lập một gia đình. Nếu ông nói ông không ngại tôi mang theo đứa bé, tôi cũng không sợ mà nói thật với ông, chỉ cần chúng ta kết hôn, tôi có thể cho ông sống thoải mái.”
Kết hôn?
Cố Hề Hề chấn động.
Ba… người đàn bà này….
Đây rốt cuộc là chuyện gì?
Cố Hề Hề không rửa tay nữa, ánh mắt đảo qua, trực tiếp ngồi xuống chỗ trống bên cạnh.
Từ vị trí này, vừa vặn có thể nghe rõ đối thoại bàn kia.
Lúc này dường như ba Cố cười một tiếng nói: “Tôi đời này vẫn không có con của mình, thật tiếc. Cho nên, tôi chỉ muốn có một đứa con.”
“Vậy tại sao ông ly dị?” Đối phương hỏi tới: “Là vì đối phương không thể sinh con sao?”
“Ừ.” Ba Cố bình tình trả lời.
Ly dị?
Trong lòng Cố Hề Hề run rẩy.
Cô nghe được cái gì?
Cô lại nghe được ba ở đây xem mắt?
Hơn nữa ba còn nói với đối phương ông đã ly dị.
Ông còn nói, đời này không có con ông rất tiếc nuối.
Tại sao?
Ba, tại sao? Tại sao ba phản bội mẹ?
Mẹ vì Cố gia hi sinh nhiều như thế, tại sao ba lại phản bội? Không phải ba đã nói đời này chỉ cần có một đứa con gái này là đủ rồi sao?