Cô Vợ Hợp Đồng Bỏ Trốn Của Tổng Giám Đốc

Chương 107: Chương 107: Chương 64: Chất vấn ba 1




Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.

Danh tiếng Tập đoàn Doãn thị thật sự quá lớn.

Sau khi ba Cố nói ra bốn chữ Tập đoàn Doãn thị, thái độ đối phương ngạo mạn thành cung kính, biến hóa thật lớn.

Người đàn bà này nói không sai, người làm việc trong Tập đoàn Doãn thị, cho dù là nhân viên làm vệ sinh lương tháng cũng hơn 10 ngàn.

Đừng nói chi là những chức vị khác.

Đây cũng là điều Cố Hề Hề từng nói, đó là nguyên nhân xe các đồng nghiệp trong công ty không có chiếc nào thấp hơn 200 ngàn.

Có thể làm việc trong Tập đoàn Doãn thị, bản thân đã là nhân viên lương cao.

“Nếu ông đã có một con gái, tại sao còn cố chấp muốn có đứa con ruột?” Đối phương cười tươi nhìn ba Cố hỏi: “Con gái anh đồng ý anh kết hôn không?”

Mặc dù Cố Hề Hề đang nghe trộm, nhưng thời điểm nghe được câu này không nhịn được vỗ tay cho người đàn bà.

Khó trách ba nhìn người đàn bà này với con mắt khác, người đàn bà này quả nhiên so với phần lớn người thông minh hơn.

Đàn bà vừa thông minh vừa thực tế, thông thường nhìn vấn đề rất chính xác.

Quả nhiên, biểu tình trên mặt ba Cố cứng đờ, hiển nhiên có chút lúng túng.

“Nếu con gái anh đã kết hôn, anh chỉ cần an ổn qua hai năm làm ông ngoại là được, anh cũng không có tiền để cần người thừa kế, cần gì phải có con ruột?” Đối phương hỏi tiếp: “Anh nói con gái ông hiếu thuận, cho dù không phải con ruột, cô ấy cũng sẽ không quan tâm anh chứ?”

Mặc dù đối phương là tình địch của mẹ, Cố Hề Hề phải vỗ tay cho đối phương.

Người đàn bà này thật thông minh, gãi đúng chỗ ngứa.

Thay cô hỏi câu cô muốn hỏi nhất.

Cô muốn nghe xem ba giải thích vấn đề này thế nào.

“Thật sự không dám giấu diếm, tôi rất cần một đứa bé thừa kế gia sản.” Ba Cố suy nghĩ một lát, ông rất hài lòng người đàn bà này, quyết định nói thật: “Mấy năm nay tôi để dành chút tiền, mặc dù không nhiều, nhưng cũng có mấy trăm ngàn.”

Đối phương vừa nghe ba Cố có mấy trăm ngàn trong tay, biểu tình trên mặt trong nháy mắt ôn hòa hơn nhiều.

Nhưng sắc mặt Cố Hề Hề đang nghe lén lại trở nên vô cùng khó coi.

Ba có mấy trăm ngàn.

Cô lại không biết gì.

Ba có tiền từ lúc nào? Nếu có tiền tại sao không chịu trả nợ cho chú thím?

Không, vậy căn bản cũng chưa tính là thiếu nợ.

Năm đó, mẹ vì để cho ba thuận lợi giải phẫu mới trái lương tâm mà ghi giấy nợ.

Ba, tại sao ba có thể…

Cố Hề Hề nắm hai tay thành quyền, tình cảm trong mắt dần biến mất.

Chẳng lẽ nhiều năm qua, ba thật sự cùng ba nội khi dễ chèn ép mẹ?

Nghĩ đến khả năng này, Cố Hề Hề không có cách nào bình tĩnh nữa.

Doãn Tư Thần lập tức đưa tay đè mu bàn tay Cố Hề Hề, khẽ gật đầu, tỏ ý Cố Hề Hề nén giận, nghe tiếp.

Ba Cố tiếp tục nói: “Con gái tôi gả vào nhà giàu, hiện tại cũng mang thai, nhà chồng đã đáp ứng, chỉ cần đứa bé bình an ra đời, sẽ cho triệu đô la. Tôi không có con ruột, sau khi gả con gái ra ngoài, tiền trong tay xài không hết, phải có một người thừa kế số tiền này chứ.”

Lời ba Cố như sấm sét giữa trời quang, nhất thời nổ tung hiện trường.

Đối phương không nghĩ tới sẽ có số tiền lớn như vậy.

Cố Hề Hề ngàn vạn lần không nghĩ tới, ba cô lại tính toán lấy quà đính hôn của mình.

Hơn nữa còn muốn sinh con, thừa kế tiền của mình.

Sao buồn cười như thế?

Cố Hề Hề luôn cho rằng bà nội mình thiên vị, ba hơi nhút nhát, nhưng vẫn đứng về phía mẹ.

Thẳng đến lúc này, Cố Hề Hề mới biết cô hoàn toàn sai rồi.

Thì ra, từ rất lâu trước kia, ba mẹ đã cách lòng.

Không, là ba đối với mẹ sinh hai lòng từ sớm.

Vừa nghĩ tới mẹ vì Cố gia hi sinh, phụ họa hùa theo nhu cầu hòa thuận, Cố Hề Hề lòng đau như cắt.

Nếu không phải Doãn Tư Thần luôn nắm tay cô, e là Cố Hề Hề đã sớm xông tới.

Loại chuyện này, bất kì người nào cũng không thể tỉnh táo được.

Nghe được lời ba Cố, đối phương vẫn bình tĩnh, không bị cam kết tương lai gia sản hơn triệu đô của ba Cố đánh động, nhẹ nhàng cười nói: “Vậy chờ đến lúc anh lấy được 10 triệu rồi hãy nói. Nếu anh lấy được, tôi đồng ý kết hôn không dị nghị.”

“Thật?” Ba Cố đầy kinh ngạc mừng rỡ hỏi.

Từ một câu nói này, Cố Hề Hề biết độ hài lòng ba Cố đối với người đàn bà này.

Người đàn bà khẽ mỉm cười, nói: “Tôi còn có chuyện, thất lễ.”

Người đàn bà cầm túi lên, thành thực đứng dậy xoay người ưu nhã rời đi.

Cố Hề Hề giả vờ tới uống càfe, cúi đầu xuống không dám ngẩng đầu nhìn qua.

Thời điểm tầm mắt người đàn bà lướt qua Cố Hề Hề và Doãn Tư Thần, tầm mắt dừng lại trên người Doãn Tư Thần thật lâu.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.