Cô Vợ Hợp Đồng Bỏ Trốn Của Tổng Giám Đốc

Chương 106: Chương 106: Chương 63: Dò xét Ba 2




Quả nhiên trong điện thoại truyền đến thanh âm do dự của ba Cố: “Hề Hề, không gấp, đợi một lát được không? Ba còn có việc, ba làm việc trước, một lát gọi cho con.”

Tiếng nói vừa dứt, không đợi Cố Hề Hề nói gì, ba Cố cúp điện thoại trước.

Lửa giận bùng nổ: “Chúng ta đi tới đó, xem hôm nay ba rốt cuộc muốn thế nào.”

Doãn Tư Thần khẽ nhíu mắt, môi hơi mở, nhưng trong nháy mắt đóng chặt.

Đây là chuyện nhà Cố Hề Hề, vị trí hiện tại của anh, nhúng tay cũng được, không nhúng tay cũng được.

Không biết tại sao, Doãn Tư Thần không muốn cho Cố Hề Hề biết ý của anh.

Theo lý thuyết, chỉ cần Doãn Tư Thần lên tiếng, bất kì chuyện gì cũng có còn đạo lí gì.

Những người đàn bà kia chỉ cần biết ba Cố đã kết hôn, sẽ xem mắt cùng ông nữa.

Nhưng Doãn Tư Thần theo bản năng không muốn làm thế.

Anh cũng không biết mình bâng khuâng gì, anh không muốn Cố Hề Hề đối với anh thất vọng.

Anh phải tôn trọng quyết định của cô.

Mà không phải vượt qua chức trách của mình.

Tốc độ Doãn Tư Thần rất nhanh, vì thành phố này chỉ lớn bằng bàn tay, Doãn Tư Thần lái xe nhiều nhất chỉ mất mười phút.

Cách cửa kính, Cố Hề Hề thấy ba thản nhiên cười nói với người đàn bà khác, vẻ mặt ôn hòa, đáy lòng đột nhiên thất vọng không nói nên lời.

Đàn ông như vậy mà là ba cô?

Không, là ba nuôi cô!

Hẳn ông cũng không xem cô là con gái.

“Vào thôi, nghe ông ta giải thích.” Thanh âm Doãn Tư Thần lạnh lùng vang lên, vô hình an ủi Cố Hề Hề.

Cố Hề Hề xuống xe, cầm túi đi thẳng vào trong.

Doãn Tư Thần đi theo sau, chọn vị trí cách không xa ngồi xuống.

Cố Hề Hề muốn nghe ba còn có thể nói gì.

Đối tượng xem mắt lần này, dường như ba Cố hài lòng đối tượng lần này hơn vừa rồi.

Ba Cố cười híp mắt lấy lòng nói: “Điều kiện cô tốt như vậy, hẳn sẽ coi thường tôi.”

“Phải, tôi nghe nói con rể ông có tiền mới ra gặp mặt.” Đối phương đúng là người ngạo mạn: “Tôi là người thành phố, hơn nữa tôi có nhà, công việc cũng không tệ lắm. Cho nên, thật ra tôi không gấp tìm đối tượng lắm.”

“Ách, phải, tôi có một đứa con rể. Nhưng con gái nuôi, chứ không phải con ruột.” Ba Cố im lặng một lát rồi nói: “Tôi vẫn muốn đứa con ruột của mình.”

“Nói lời này hay.” Đối phương nói: “Tôi chỉ hỏi anh một câu, con rể anh cho anh bao nhiêu tiền?”

Nghe đối phương hỏi vấn đề này, sắc mặt ba Cố ít nhiều cũng có chút khác thường.

Đối với Doãn Tư Thần mà nói, có người dám động tới anh, đó là tự tìm cái chết.

Nhưng người này là ba nuôi Cố Hề Hề, anh nể mặt Cố Hề Hề cũng sẽ không đuổi cùng giết tận ông.

Tuy nhiên, bị người khác mưu hại thật sự không phải tác phong của Doãn Tư Thần.

Cố Hề Hề cảm thấy mình đặc biệt lúng túng.

Cô và Doãn Tư Thần ngồi bên cạnh, trơ mắt nghe bà và người đàn bà khác trò chuyện, còn phải lôi kéo cô và Doãn Tư Thần vào.

Nhất là nhìn mặt cô, nghe ba tính toán Doãn Tư Thần, làm thế nào đều cảm thấy mất mặt không ngóc đầu lên được.

Ba Cố thật ra cũng có chút lúng túng.

Ông biết Doãn Tư Thần rất có tiền, vô cùng có tiền, nhưng chuyện mở miệng đòi tiền, ông thật không phải người mặt dày đến thế, có thể mở miệng nói.

Ba Cố do dự nói: “Mấy trăm ngàn thì không thành vấn đề. Lúc con gái kết hôn, nhà chồng liền hứa cho một số tài sản lớn. Con gái tôi vẫn rất hiếu thuận, chỉ cần tôi mở miệng, con gái tuyệt đối sẽ không khoanh tay đứng nhìn. Nói đến con rể tôi…. Cô từng nghe nói Tập đoàn Doãn thị chưa?”

Đối phương vốn giọng ngạo mạn, vừa nghe ba Cố nhắc tới Tập đoàn Doãn thị, thân thể lập tức cứng đờ: “Anh nói gì? Tập đoàn Doãn thị? Anh không nói đùa chứ? Anh đang nằm mơ? Anh đừng nói với tôi, con rể ông làm trong Tập đoàn Doãn thị? Đừng nói bậy! Đó là nơi nào? Có thể làm việc ở đó một tháng ít nhất được hơn 10 ngàn. Sao con rể anh có thể?”

Nghe người đàn bà này khen ngợi Tập đoàn Doãn thị, biểu tình trên mặt Doãn Tư Thần mới có chút coi trọng.

Ba Cố chần chừ, nếu ông nói cho đối phương biết, con rể ông không phải đi làm trong Tập đoàn Doãn thị, mà là ông chủ… Hẳn đối phương sẽ không tin.

Dẫu sao thân phận này quá mức hiển hách.

Ba Cố nghĩ đến Cố Hề Hề, trên mặt đầy kiêu ngạo, nói: “Tương lai cô sẽ biết, hiện tại không phải lúc nói cho cô. Nếu tôi nói dối, tương lai cũng sẽ bị phơi bày, không phải sao?”

Đối phương suy nghĩ một lát, quả thật là đạo lí này.

Vì liên quan tới Tập đoàn Doãn thị, người đàn bà vốn ngạo mạn, thái độ trong nháy mắt biến đổi, phong tình vạn chủng nói: “Được rồi, nói vậy thôi, hôm nay tôi không uổng công tới đây.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.