Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.
“Hề Hề, không phải chúng ta đã nói xong…” Mẹ Cố cười một tiếng, muốn cự tuyệt đề nghị của Cố Hề Hề.
“Con cảm thấy đề nghị này của Hề Hề rất tốt.” Thanh âm Doãn Tư Thần vang lên phía sau, thanh âm trầm thấp trước sau như một, khiến lòng người có cảm giác an toàn.
Cố Hề Hề ngẩng đầu, liền thấy Doãn Tư Thần và Tiểu A đi tới cô.
Tất cả khách trong nhà ăn đều rối rít quay đầu nhìn Doãn Tư Thần.
Không ít phụ nữ làm rơi dao nĩa xuống bàn cũng không phát hiện, liên tục nhìn Doãn Tư Thần đến ngẩn người.
Người đàn ông này, thật “men”!
“Phu nhân, Thiếu phu nhân.” Tiểu A tiến lên một bước nói: “Xe đã chuẩn bị xong.”
Doãn Tư Thần chủ động xách túi giúp Cố Hề Hề, nói: “Đi thôi, có gì về rồi nói.”
Cố Hề Hề khẽ gật đầu.
Vào lúc này, đề nghị của Doãn Tư Thần là đúng trọng tâm nhất.
Cô vẫn chưa nghĩ ra cách đối mặt chuyện này, cũng không được quá lỗ mãng.
Có lẽ cô nên nói với ba trước, còn có thể thay đổi không?
Tiểu A xoay người đi trước, hai vệ sĩ xách túi lớn túi nhỏ đi theo sau.
Tất cả phụ nữ đều hâm mộ Cố Hề Hề đến điên rồi.
Đáng tiếc, Cố Hề Hề bây giờ hoàn toàn không có tâm tình để ý ánh mắt người khác, trong lòng chỉ nhớ đến một chuyện.
Trở về nhà, Cố Hề Hề đưa mẹ về phòng nghỉ ngơi.
“Hề Hề, con nói cho mẹ đi, có phải xảy ra chuyện gì không?” Mẹ Cố hiểu rõ con gái mình nhất, thấy Cố Hề Hề trên đường về vẫn dáng vẻ ngưng trọng, trực giác cho bà biết, nhất định đã xảy ra chuyện, hơn nữa còn là chuyện lớn.
“Có phải đứa bé….” Mẹ Cố lập tức nhìn bụng Cố Hề Hề, trong mắt đầy sầu lo.
“Mẹ, đừng đoán bậy, con và đứa bé rất tốt.” Cố Hề Hề ngắt lời bà: “Mẹ, con đột nhiên nghĩ tới một vài chuyện, a… Mẹ biết đó, con ngoại trừ là vợ Tư Thần, còn là nhân viên công ty… con…. Vừa rồi con chỉ vì chuyện công việc.”
Cố Hề Hề suy nghĩ hồi lâu, chỉ có thể mượn cớ dời sự chú ý của mẹ Cố.
“Vậy con không nên cực quá.” Mẹ Cố nghe nói là chuyện công việc, nhất thời thở phào nhẹ nhõm: “Dù sao còn có Tư Thần, con không làm việc cũng không sao.”
“Con biết rồi. Mẹ, mẹ có đói bụng không? Con kêu người chuẩn bị chút đồ ăn cho mẹ.” Cố Hề Hề đứng lên muốn đi.
Mẹ Cố kéo tay Cố Hề Hề lại: “Được rồi được rồi, mẹ không đói. Nếu con có việc thì cứ đi trước, mẹ ở đây nghỉ ngơi là được.”
Cố Hề Hề gật đầu, nỗ lực làm vẻ mặt vui vẻ: “Mẹ, căn hộ này có phục vụ bữa ăn, mẹ muốn ăn gì cứ gọi, ngàn vạn lần đừng tiết kiệm tiền cho con.”
“Biết rồi.” Mẹ Cố ôn nhu cười: “Con đi làm việc đi.”
Lông mi Cố Hề Hề run rẩy, không dám tiếp tục ở lại, nhanh chóng xoay người rời đi.
Cô sợ mình ở lại nữa sẽ không nhịn được mà nói sự thật cho mẹ.
Vừa ra khỏi cửa phòng, Cố Hề Hề lập tức tựa vào vách tường, dùng sức chà mặt, hung hăng ép nước mắt vào.
Bảo vệ mẹ luôn là nguyện vọng lớn nhất của cô.
Nhưng cô không làm gì, lần lượt trơ mắt nhìn mẹ bị thương tổn, nhưng có không thể ra sức làm gì!
Vốn tưởng rằng chỉ cần cô có đủ tiền, mua một căn nhà sống cùng mẹ, liền có thể thoát khỏi bà nội và Cố gia.
Nhưng ngàn lần không nghĩ tới, thời điểm cô muốn nhanh chóng thành công, ba lại đột nhiên phản bội mẹ.
Có lẽ đây đối với mẹ mà nói mới là đả kích chí mạng.
Bà nội hung ác miệt thị bà, áp lực cuộc sống lớn hơn nữa, công việc bận rộn hơn cũng không bằng ba phản bội.
Cô nên làm gì? Nên nói chuyện với ba thế nào?
Cố Hề Hề trở lại phòng mình, Doãn Tư Thần đang gọi điện thoại.
Thấy Cố Hề Hề, Doãn Tư Thần làm động tác tay chờ một chút, tiếp tục nói điệm thoại.
Doãn Tư Thần giản lược ý, nói điện thoại xong nói với Cố Hề Hề: “Cần tôi đi cùng em không?”
Cố Hề Hề muốn lắc đầu, nhưng quỷ thần xui khiến gật đầu.
Vào giờ phút này, cô ngay cả một người thương lượng cũng không có.
Mặc dù cô và Doãn Tư Thần chỉ là vợ chồng hợp đồng, nhưng anh nguyện ý trợ giúp cô, cô không nên cự tuyệt.
Nếu không, cô thật sự ngay cả một người thương lượng cũng không có.
“Ba em vừa xem mắt xong, chuẩn bị gặp người tiếp theo. Địa chỉ là tiệm càfe ở trên đảo.” Thanh âm Doãn Tư Thần thong thả, không mang theo tình cảm gì nói: “Hẹn nửa giờ sau gặp mặt.”
Lòng Cố Hề Hề đột nhiên trầm xuống.
Ba rốt cuộc muốn làm gì?
Không phải vừa rồi trò chuyện với người đó rất vui sao? Tại sao lại đi xem mắt lần 2, lần 3…
Không, bất kể mấy lần, thật ra tính chất đều giống nhau.
Ba, đây là vì cái gì?
Cố Hề Hề gật đầu, xách túi xoay người rời đi.
Doãn Tư Thần đi theo sau lưng, thấp giọng nói: “Tôi đi lấy xe chở em đi.”
Cố Hề Hề đầy cảm kích gật đầu.
Cố Hề Hề gọi điện thoại cho ba, điện thoại vang lên một lúc liền thông.
“Ba, bây giờ ba đang ở đâu?” Cố Hề Hề bình ổn ưu tư, giả bộ không có xảy ra chuyện gì nói.
“Ba… ba ở… Ba đi chọn đồ cho bà nội con.” Ba Cố ấp úng trả lời.
Còn nói dối.
Trong mắt Cố Hề Hề dần phủ đầy tức giận: “Ba, con tìm ba có chút việc, tiện gặp một lát không?”
Doãn Tư Thần dùng điện thoại đánh chữ đưa cho Cố Hề Hề, Cố Hề Hề cúi đầu nhìn, trên đó viết: Ba em đang ở cùng đối tượng xem mắt.