Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.
“Mẹ, đây rốt cuộc là chuyện gì?” Cố Hề Hề không nhịn được hỏi tới.
Mẹ Cố xếp chăn gối, cho Cố Hề Hề nằm trên giường, như thế thoải mái hơn.
Nhìn mẹ tỉ mỉ quan tâm chăm sóc mình, Cố Hề Hề cảm thấy lòng mình ấm áp.
Cho dù từng người Cố gia đều lòng lang dạ sói thì sao, ít ra mẹ hiểu cô nhất.
Mẹ trừ tính tình hèn nhát, luôn bị lợi dụng triệt để, đối với cô quá tận tâm tận lực rồi.
Cố Hề Hề thuận theo nằm lên giường, dưới eo còn lót gối, mệt nhọc cả ngày trong nháy mắt tiêu tan hơn phân nửa.
Mẹ Cố ngồi bên cạnh bóp chân cho Cố Hề Hề, vừa bóp vừa nói: “Mang thai thân thể sẽ ứ nước, mẹ bóp chân cho con, Hề Hề đừng sợ, mấy ngày nay mẹ luôn đọc sách phụ nữ mang thai. Mặc dù đời này mẹ không có may mắn sinh một đứa bé, nhưng mẹ nhất định sẽ chăm sóc con và đứa bé thật tốt.”
Nghe lời nói ấm áp của mẹ, hốc mắt Cố Hề Hề ướt ướt.
“Mẹ, mẹ nghỉ ngơi đi. Chúng ta cùng trò chuyện.” Cố Hề Hề kéo tay mẹ, cho bà cùng mình nằm trên giường, tiếp tục đề tài vừa rồi: “Tại sao ba không thể sinh con?”
“Lúc con 4 tuổi, ba con xảy ra chút chuyện, không biết con còn ấn tượng không, chính là lần tai nạn ba con phải phẫu thuật, tốn 400 ngàn, cũng chính vì số tiền này, chú thím con luôn gây khó dễ ba mẹ 20 năm.” Mẹ Cố than thở nói: “Mẹ và ba con kết hôn vài năm vẫn không có đứa bé nào, nói không nghi ngờ là không thể nào. Nhất là khi đó, mỗi ngày bà nội con đều thúc giục muốn cháu. Cho nên mẹ từng kiểm tra, thân thể mẹ bình thường, Nhưng bà nội con một mực không tin, thế nào cũng phải nói là mẹ đi khám bác sĩ giả, hồ sơ bệnh lí là giả.”
Cố Hề Hề nghiêm túc nghe.
Mặt mẹ Cố đầy bất đắc dĩ: “Chính là lần phẫu thuật đó, bác sĩ sẵn tiện kiểm tra độ sống tinh trùng của ông ấy, sau cùng kết quả là chết tinh yếu tinh, không dục không cầu. Kết quả này, nếu ba con biết, nhất định sẽ rất khó chịu. Hơn nữa lúc ấy còn có cuộc phẫu thuật lớn, mẹ lo cha con biết tin này sẽ không chịu nổi, nên liền dặn bác sĩ che giấu. Sau đó không nhắc lại. Nhiều năm qua, mẹ và ba con cũng đã sống đến tuổi này, cái gì đời sau không đời sau, đều đã phai nhạt. Mẹ có con đã mãn nguyện rồi.”
Cố Hề Hề lập tức ngồi thẳng người.
Sự thật là vậy.
Thì ra uổng công mẹ chịu tiếng xấu không thể sinh con hơn 20 năm, ba lại muốn lén lút bên ngoài, còn muốn tái hôn.
Hừ, chỉ có mẹ có ý định không cần đời sau, nhưng ba chưa từng bỏ qua ý định này.
Chỉ là tất cả chuyện này đều quá buồn cười.
Người có thể sinh bị mắng hơn 20 năm, người không thể sinh lại tìm vợ.
Đây xem như là ông trời có mắt.
Mẹ Cố thấy sắc mặt Cố Hề Hề suy tư, còn tưởng rằng Cố Hề Hề lo lắng cho thân thể của ba, lập tức cười nói: “Đừng lo lắng, không thể sinh con thôi mà, cũng không có gì không tốt. Ba mẹ vẫn có con gái mà.”
Cố Hề Hề quay đầu nhìn mặt mẹ.
Lao động quá nặng nhọc và lo liệu việc nhà đã khiến nhan sắc từng như hoa già yếu theo thời gian.
Cố Hề Hề tạm thời nhân nhượng vì lợi ích toàn cục đổi lấy nhưng bị phản bội, không khỏi cảm thấy đau lòng.
“Mẹ, mẹ xem, mẹ già rồi.” Cố Hề Hề đau lòng đưa tay mô tả mi mắt mẹ: “Dù sao ăn no bụng cũng không có chuyện làm, đi, con dẫn mẹ đi làm thẩm mỹ.”
“Aiya, mẹ lớn tuổi rồi, còn làm thẩm mỹ gì. Mất mặt lắm, không đi không đi.” Mẹ Cố đỏ mặt nói: “Hay là đừng đi, mất mặt.”
Cố Hề Hề lập tức giả vờ tức giận nói: “Mẹ, không cho mẹ nói như vậy. Mẹ không già, mẹ chỉ vì cái nhà này mà bận tâm quá nhiều. Hơn nữa, sau khi sinh đứa bé, đứa bé sẽ hỏi con tại sao bà ngoại già như vậy? Mẹ nói, con giải thích với đứa bé thế nào đây?”
Quả nhiên, mẹ Cố lập tức im lặng.
Cố Hề Hề nhìn biểu tình của mẹ có chút dãn ra, lập tức đè vai bà nói: “Mẹ, đàn bà nhất định phải tốt với chính mình. Mẹ ăn mặc đẹp, ba cũng thích, không phải sao?”
Quả nhiên, nghe Cố Hề Hề nhắc tới ba Cố, mẹ Cố lập tức không chút do dự gật đầu đồng ý.
Cố Hề Hề thở dài trong lòng: Mẹ, nếu mẹ biết thật ra ba đã sớm phản bội mẹ, mẹ sẽ làm gì?
Cố Hề Hề thu dọn đồ đạc, không nói lời nào kéo mẹ ra ngoài.
Cô nhất định phải tốt với mẹ, cô phải bù lại tất cả những gì mẹ mất đi.
Cố Hề Hề mang theo tín nhiệm như vậy, kéo mẹ chạy thẳng tới trung tâm thẩm mỹ lớn nhất.
Doãn Tư Thần đứng trước cửa sổ, tầm mắt rơi vào trên người Cố Hề Hề và mẹ Cố.
Anh không biết Cố Hề Hề muốn làm gì, nhưng bất kể cô làm gì, anh đều sẽ ủng hộ đến cùng.
Bên ngoài vang lên tiếng gõ cửa, Tiểu A rón rén đi vào: “Tổng giám đốc, Thiếu phu nhân cùng Cố phu nhân đi đến trung tâm thẩm mỹ.”
“Ừ.” Doãn Tư Thần rũ mắt, ánh trăng chiếu lên dung nhanh tuyệt trần của anh, trùm lên người anh một tầng hào quang không rõ là mông lung hay mập mờ.
Tiểu A chỉ ngẩng đầu nhìn Doãn Tư Thần một lát, rất nhanh liền cúi đầu.