Cô Vợ Hợp Đồng Bỏ Trốn Của Tổng Giám Đốc

Chương 114: Chương 114: Chương 67: Cùng mẹ trò chuyện đêm khuya 2




Dung nhan Tổng giám đốc thật sự có tính hấp dẫn quá mạnh, đừng nói là khác phái, cho dù cùng phái cũng bị hấp dẫn tầm mắt.

Tổng giám đốc vẫn luôn biết dung nhanh anh tuyệt đẹp, cho nên anh đặc biệt không thích người khác nhìn chằm chằm vào mặt anh.

Dĩ nhiên, đây là quy định trước kia.

Hiện tại, quy định này đã bị phá vỡ, mà người phá vỡ không ai khác, chính là Tổng giám đốc phu nhân.

“Đi theo, bảo vệ cô ấy cẩn thận.” Ngón tay Doãn Tư Thần khẽ lướt qua ly thủy tinh: “Bất kể tối nay cô ấy làm gì, để cho cô ấy hả giận.”

“Dạ, tổng giám đốc.” Tiểu A lập tức khom người, xoay người rời đi.

Tiểu A vừa tới cửa, chuẩn bị rời đi, liền nhìn thấy có người từ bên ngoài vào, thấp giọng nói bên tai mình một câu.

Tiểu A lập tức ngẩng đầu nhìn Doãn Tư Thần.

“Chuyện gì?” Doãn Tư Thần nheo mắt, torng nháy mắt quét tới Tiểu A.

Tiểu A cung kính trả lời: “Tổng giám đốc, Cố Chân Chân… đang tìm ngài chung quanh.”

Cố Chân Chân?

Khóe miệng Doãn Tư Thần nhếch lên nụ cười châm chọc nực cười, khoát tay cho Tiểu A rời đi.

Tiểu A dẫn theo vài người đi ra ngoài.

Người Cố gia, quả nhiên đều có một đức hạnh.

Doãn Tư Thần xoay người đi thay quần áo, định ngồi quầy bar một chút.

Cố Hề Hề không ở bên cạnh, đột nhiên cảm thấy không có chuyện gì làm.

Cố Hề Hề phấn khởi kéo mẹ cho tài xế đưa đến trung tâm thẩm mỹ.

Vừa xuống xe, lập tức có một đám người vây lại, giới thiệu các loại phục vụ.

Cố Hề Hề không thích kiểu giới thiệu này, tay chỉ một gói phục vụ nói với quản lí: “Lấy gói này, làm cho mẹ tôi.”

“Nhưng gói này giá cả…” Quản lí của trung tâm thẩm mỹ nhìn mẹ Cố một thâm mộc mạc, giá cả gói này không hợp lắm.

Cố Hề Hề vì thoải mái, quần áo hôm nay mặc rất nhẹ nhàng, cũng không phải trang phục thanh cao, mà là may thủ công, cho nên trên áo không có logo nào.

Nhưng Cố Hề Hề không nghĩ tới vì điều này mà khiến đối phương xem thường mình.

Cố Hề Hề không muốn mẹ bị bất kì ủy khuất gì, trực tiếp lấy ví tiền ra: “Cà thẻ trả tiền được không?”

Tầm mắt quản lí lập tức rơi vào ví tiền của Cố Hề Hề, ánh mắt nhất thời sáng lên.

Đây là ví kiểu mới.

Quản lí nở nụ cười nói: “Aiya, xem cái miệng tôi này, không biết nói chuyện, cô đừng để ý. Tôi sẽ sắp xếp lịch phục vụ tốt nhất cho cô.”

Cố Hề Hề sao có thể không biết đối phương là vì kiếm ăn.

Cô chỉ cười một tiếng, nói: “Được, dẫn mẹ tôi đi, tôi ở bên ngoài chờ.”

“Nếu không cô cũng cùng làm thẩm mỹ một chút đi.” Quản lí nỗ lực rao hàng.

“Không cần, tôi có chuyên gia thẩm mỹ riêng, hơn nữa tôi không cần dùng sản phẩm bên ngoài.” Cố Hề Hề mỉm cười cự tuyệt: “Tôi mang thai, tôi chỉ sử dụng sản phẩm của công ty mình sản xuất.”

Quản lí nghe Cố Hề Hề nói, miệng há thật to, hoàn toàn không biết nên nói gì cho phải.

Chuyên gia thẩm mỹ riêng.

Sản phẩm công ty mình sản xuất?

Tuyệt đối cao cao tại thượng a!

Cố Hề Hề xoay người cầm một quyển sách lên, chuẩn bị ngồi giết thời gian.

Nhân viên thẩm mỹ vẫn không phục, muốn tiếp tục rao bán sản phẩm, quản lí lập tức kéo nhân viên không có mắt này vào phòng bên cạnh.

“Quản lí, sao cô kéo tôi?” Nhân viên nhỏ giọng hỏi: “Khách hàng này nhìn rất có tiền, rao sản phẩm nhiều chút.”

“Cô mù mắt à. Cô không thấy ví tiền của cô ấy sao là hàng cao cấp.” Quản lí hung hăng trừng nhân viên: “Tích cực rao hàng là chuyện tốt, nhưng cũng phải nhìn người. Thân phận người này, tuyệt đối không đơn giản.”

Nhân viên câm như hến.

Mẹ Cố lần đầu tiên tới trung tâm thẩm mỹ, ở trong mắt bà, đây quả thật là nguy nga lộng lẫy.

Cho nên, mẹ Cố luôn có chút không thả lỏng, câu nệ nằm trên giường, tay chân cũng không có chỗ để.

Nếu không phải Cố Hề Hề chọn cho bà gói đắt tiền nhất, nhân viên thẩm mỹ sẽ cho là đối phương muốn giựt nợ.

Vì để cho mẹ Cố thả lỏng, nhân viên bắt đầu tán gẫu với bà: “Vừa rồi là con gái cô sao? Dáng vẻ thật đẹp nha.”

Nghe có người khen con gái mình, mẹ Cố vui vẻ hơn nghe bất kì lời khích lệ nào, cười nói: “Đúng vậy, con gái tôi rất đẹp.”

“Thấy dáng vẻ con gái cô rất có tiền, cô ấy làm gì thế?” Nhân viên tò mì hỏi.

Có thể tùy ý chọn gói phục vụ 300 ngàn, tuyệt đối không phải người nghèo.

“Nó… nó là nhân viên Tập đoàn Doãn thị.” Mặc dù mẹ Cố được người khác thổi phồng, nhưng đầu óc vẫn tỉnh táo, thân phận con rể không thể tùy tiện nói ra.

Nhưng nói vậy, nhân viên đã thán phục: “Trời ạ, cô ấy là nhân viên Tập đoàn Doãn thị. Khó trách. Có thể làm việc trong Tập đoàn Doãn thị đều là người có tiền.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.