Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.
Tiểu A dĩ nhiên biết Cố Hề Hề sẽ hỏi vấn đề này, vì vậy cung kính trả lời: “Cố Nhị lão gia cũng chính là cha Cố Chân Chân, ở bên ngoài thua tiền, hơn nữa thua căn nhà đó. Bây giờ đối phương tới muốn lấy nhà, Cố Gia Cường không cho, hai bên náo loạn. Sau đó đối phương lấy ra hợp đồng là thật, căn nhà này thật sự không thuộc về Cố Gia Cường.”
Nghe Tiểu A nói, Cố Hề Hề cảm thấy hả giận.
“Là Doãn Tư Thần bảo anh làm?” Cố Hề Hề hỏi.
Tiểu A lúng túng, không biết trả lời vấn đề này thế nào.
“Làm rất hay.” Cố Hề Hề hận hận nói: “Nhiều năm qua, người Cố gia luôn hút máu, ép tôi và mẹ đến chết. Người ác tự có thiên thu.”
Giản Tiếu nhắc nhở Cố Hề Hề: “Đó là chú con.”
“Mẹ, lúc nào họ xem con là cháu gái?” Cố Hề Hề cau mày nói: “Từ nhỏ đến lớn, con phải giúp làm việc nhà, chi phí trung học tới đại học đều do con đi làm kiếm tiền, Cố gia có khi nào cho tiền học phó? Năm đó vì học phí đại học của con, mẹ còn quỳ trước mặt thím, kết quả thím như thế nào, mẹ đã quên rồi sao? Mẹ quên, nhưng con không quên.”
Cố Hề Hề thở phì phò nói: “Năm đó lời tốt lời xấu đều nói hết rồi, chú thím không tính tiền công một năm cho mẹ, hại con suýt chút nữa không có tiền đóng học phí. Mẹ vì kiếm tiền cho con đóng học phí, không chỉ làm việc đồng áng, mà còn nhận hộp giấy về nhà làm. Mẹ, Cố gia có từng xem chúng ta là người nhà chưa?”
Tiểu A không nghĩ tới, quá khứ Cố Hề Hề lại thảm như vậy, cho nên âm thầm ghi nhớ chuyện này.
Hắn chỉ điều tra được gia cảnh Cố Hề Hề bần hàn, nhưng chưa từng nghĩ tới Cố Hề Hề trải qua nhiều trắc trở như thế.
Giản Tiếu ngớ ngẩn, không nói gì nữa.
Cố Gia Cường đối với bà mà nói, đã là ác mộng mãi tồn tại.
Bà cũng không có sức lực đi quan tâm chuyện Cố gia.
“Sau đó thì sao? Sau đó thế nào?” Cố Hề Hề tiếp tục hỏi Tiểu A.
Tiểu A khẽ mỉm cười, nói: “Cả nhà Cố Gia Cường không dọn đi, mà kí hợp đồng mướn nhà với chủ nhà, tiếp tục ở lại. Nhưng ông ta từ chủ nhà biến thành khách trọ.”
Nghe được kết quả này, Cố Hề Hề cảm thấy thật sảng khoái!
Tâm tình thoải mái! Thoải mái!
Cố Hề Hề về phòng, không nhịn được nói tin tốt này cho Doãn Tư Thần.
Trong tiềm thức, chuyện liên quan đến Cố gia, cô chỉ muốn tìm Doãn Tư Thần chia sẻ.
Gửi tin nhắn, Cố Hề Hề mới nhớ tới, giờ này hẳn bên kia đang là nửa đêm.
Cố Hề Hề lập tức nhắn thêm: “Quên chêch lệch múi giờ, anh nghỉ ngơi cho khỏe, thức dậy rồi nói sau.”
Doãn Tư Thần cầm điện thoại không nhịn được nở nụ cười, một giây đó, anh hận không thể lập tức bay về bên cạnh cô.
Lần đầu tiên trong đời, anh hiểu được cái gì gọi là một ngày không gặp như cách ba thu.
Xem như em có lương tâm, chuột đồng nhỏ, không uổng công tôi vì em mà để tâm đến chuyện này.
Thật ra trước khi Cố Hề Hề nói cho Doãn Tư Thần, Tiểu A đã sớm báo cáo đầu đuôi cho anh.
Nhưng thấy Cố Hề Hề chia sẻ với mình trước, tâm tình Doãn Tư Thần vẫn vô cùng yêu thích.
Tối đó, Cố Hề Hề ăn thêm một chén cơm. Tâm tình thoải mái mà!
Luôn nói người gặp chuyện vui tinh thần thoải mái!
Thấy kẻ thù mình hận đến cắn răng nghiến lợi thê thảm, tâm tình rất thoải mái a!
Ăn cơm xong, Cố Hề Hề bắt đầu online.
Doãn Tư Thần chỉ cần vừa thấy Cố Hề Hề online sẽ lập tức xuất hiện.
Thư kí nhìn Tổng giám đốc cùng phu nhân nhắn tin, bọn họ càng không thể tin được.
Vì thế, một đêm, đầy tin nhắn.
Đến sáng hôm sau, nữ đầu bếp mang bữa sáng lên bàn, Cố Hề Hề vừa ra cửa phòng liền nghe tiếng chuông cửa bên ngoài.
Cố Hề Hề sửng sốt, ai tới sớm như vậy?
Người giúp việc nhanh chóng mở camera, Cố Hề Hề thò đầu nhìn, là Cố Chân Chân?
Sao cô ta tìm tới đây?
“Không gặp.” Cố Hề Hề lười biếng nói.
Cô và mẹ thật vất vả mới thoát khỏi Cố gia, kẻ ngu mới tiếp tục liên quan đến Cố gia.
Ban đầu, Cố Chân Chân chỉ nhấn chuông cửa.
Nhưng không lâu sau, Cố Chân Chân bắt đầu điên cuồng đập cửa: “Cố Hề Hề, cô ra đây! Cố Hề Hề, cô là con rùa đen rúc đầu. Cô đi ra cho tôi!”
Cố Chân Chân ở bên ngoài ồn ào ầm ĩ, nhất thời thu hút không ít hàng xóm ra nhìn.
Giản Tiếu cũng từ trong phòng đi ra, nghe thanh âm ngoài cửa, không nhịn được nhìn Cố Hề Hề nói: “Nó ở ngoài nháo cũng không phải chuyện tốt, không bằng nghe rốt cuộc nó tới làm gì.”
Cố Hề Hề gật đầu.
Cô cũng biết, ở gần Cố Gia Cường như thế, tuyệt đối không có chuyện gì tốt.
Nữ giúp việc đi mở cửa, cửa vừa mở ra, Cố Chân Chân liền chạy vào, chưa tới hai bước đã bị Tiểu A ngăn lại.
Cố Chân Chân dứt khoát ném vali xuống đất, đặt mông ngồi xuống, ăn vạ nói: “Đều là cô làm hại, hôm nay tôi ở đây không đi.”
Cố Hề Hề không phản ứng cô ta, đi tới ngồi xuống trước bàn ăn.
Nữ giúp việc đứng bên cạnh phục vụ Cố Hề Hề ăn sáng.