“Tiếu Nhu?”
“Hiểu Nhi, buổi tối có một buổi giao lưu lớn giữa các nhà thiết kế thời trang, tớ có hai thư mời, chúng ta đi xem một chút đi! Nghe nói có nhân vật cấp đại sư, còn có ngôi sao lớn làm nóng! Đều là trào lưu thời trang gì đó, đúng lúc cũng tìm hiểu yếu tố xu hướng năm sau và phương hướng!”
“Tiếu Nhu, tớ cảm thấy tớ đã tách khỏi cái giới này rồi, căn bản không thích hợp với tớ!”
Trong lòng, Hiểu Nhi có chút chống cự, mấy năm nay, cuộc sống như vậy, đối với cô mà nói, quá khứ là xa xỉ, hơn nữa tình trạng bây giờ của cô, cô cũng không muốn trèo cao, làm cho mình giống như một tên hề.
“Đừng mà! Mặc dù bây giờ cậu không làm nhà thiết kế nữa, cũng đừng lãng phí nhiều năm học hành của mình như vậy! Cậu không thiết kế, cậu còn không mua không mặc không dùng sao? Không giao lưu, xem như là đi chơi đi giải sầu, đi giải trí cũng được mà! Có tớ giúp cậu, cậu sợ gì? Lại nói, loại hoạt động này, bình thường vừa cao cấp vừa chuyên nghiệp, chúng ta không lại gần người khác, đoán chừng cũng không có người lại gần loại người nhỏ bé như chúng ta, thích hợp ăn ké chơi ké nhất, còn có thể mở mang tầm mắt! Tớ cũng tìm không ít quan hệ, mới lấy được hai thư mời, Tiểu Hiểu, xem như là theo tớ đi đi! Buổi tối cậu có việc không? Về nhà hầu hạ đại gia nhà cậu? Nhiều nhất mười hai giờ thả cậu về, được không?”
Quách Tiếu Nhu không để tâm nói thầm một câu, lại giống như cây kim đâm vào trong lòng cô, ban đầu, cô vốn là định về nhà gói sủi cảo, tụ tập với anh, ánh mắt rơi vào hình ảnh trên máy tính, Hiểu Nhi lập tức lấy lại tâm trạng, nói ngay:
“Được, chúng ta đi chơi!”
Vỗ bàn, hai người hẹn thời gian và địa điểm gặp mặt, Hiểu Nhi mới buông điện thoại xuống.
Đúng thế! Anh đã về, vì sao cô muốn về nhà sớm một chút? Cô quan tâm anh ta làm cái khỉ gió gì?
Một ngày tâm trạng tốt gần như không còn, làm những khoảnh khắc cảm giác tốt đẹp đó đều như bị đóng kín một lớp bụi, Hiểu Nhi tắt trang web, cũng rất muốn ra ngoài hít thở không khí.
***
Lúc này, trong văn phòng Quốc tế Trương Việt, Phùng Dịch Phong vừa xử lý xong thủ tục đằng sau tất cả các hợp đồng, điện thoại trên bàn vang lên:“Tổng giám đốc, có cô Tô Nghê Hồng đến đây, nói là bạn của ngài, muốn gặp ngài!”
“Ừ, năm phút sau, đưa cô ấy vào.”
Ấn xuống điện thoại, Phùng Dịch Phong dọn dẹp mặt bàn một chút, cầm lấy cặp công văn, rút ra mấy tập tài liệu, đưa vào trong ngăn kéo.
Dọn dẹp lộn xộn một chút, một cái hộp gấm màu đỏ cũng rơi xuống theo, lúc này, truyền đến tiếng đập cửa, đứng đậy, Phùng Dịch Phong dùng một chút ý thức đẩy mấy thứ rải rác sang một bên:
“Vào đi---”
“Anh Phùng, không quấy rầy anh chứ?” Chầm chậm bước vào, Tô Nghê Hồng nhiệt tình cho anh một cái ôm.
“Không có!”
Thái độ vẫn lạnh nhạt như cũ, Phùng Dịch Phong hơi có chút chính thức, cài nút áo tây trang, rồi ấn điện thoại bên cạnh:
“Đưa hai ly cà phê vào đi!”
“Sao em có rảnh rỗi đến đây?”
Vừa định bảo cô ấy sang một bên ngồi, đã thấy Tô Nghê Hồng mở túi, lấy thư mời ra: “Đương nhiên vì cái này!”
“Anh Phùng, đêm nay có party thiết kế Fashion, kỳ thật là một tiệc rượu hoạt động quan hệ hữu nghị của giới thời trang, mời người nổi tiếng ở các ngành các nghề, em cũng xem như là một trong những nhân vật chính đó! Có thể nể mặt em, đến trợ giúp được không?”
Hoạt động này, nói trắng ra, chính là tìm đại gia, tiện sau này kéo tài trợ!
Xem thư mời, Phùng Dịch Phong đương nhiên cũng hiểu: “Được, không có vấn đề!”
Anh và Tô Nghê Hồng cũng xem như là quen biết đã lâu, anh rất thưởng thức cô gái nhỏ nhiệt huyết nỗ lực này, vẫn luôn đối xử với cô ấy như em gái! Không ngờ lần này trên đường đi công tác, lại gặp nhau trên máy bay. Còn trùng hợp đến cùng một thành phố, nên tụ lại một chỗ.
Lúc này, trợ lý bưng hai ly cà phê đến, Phùng Dịch Phong nhận lấy.
“Đúng rồi, anh Phùng, anh nói cho em một niềm vui, là cái gì?”
Để cà phê qua một bên, Phùng Dịch Phong nói: “Không phải em nói sắp sinh nhật sao?Nhớ đến trước lúc cô ấy quay về, luôn nói muốn có một con ngựa trắng thuần chủng thuộc về mình, nhưng mà cô ấy luôn không có chỗ ở cố định, không biết chọn cũng không chọn, cho nên mỗi lần đi cưỡi ngựa, đều cảm thấy tiếc nuối.
Lần này cũng khéo, đúng lúc ông chủ trường ngựa gọi điện cho anh, nói có một con ngựa săn mới đến, để anh đi xem thử, anh thuận miệng hỏi một câu, thật sự có một con ngựa trắng thuần, nên anh đặt lại, muốn làm quà sinh nhật cho cô ấy!
Quen biết nhiều năm như vậy, bọn họ dường như cũng không xuất hiện cùng nhau nhiều, chứ đừng nói đến là cùng nhau đón sinh nhật.
Bởi vì ngựa anh vẫn còn chưa gặp, Phùng Dịch Phong còn chưa biết phải nói thế nào, đã thấy Tô Nghê Hồng hưng phấn cầm một hộp gấm màu đỏ lên.
“Đây là niềm vui anh muốn tặng cho em sao?”
Vừa kêu lên, cô đã mở ra rồi: “Oa, thật là đẹp! Em rất thích!”
Phùng Dịch Phong vẫn chưa phục hồi lại tinh thần, lấy ra, cô đã trực tiếp đeo lên tai!
Rõ ràng chỉ giật mình một giây, Phùng Dịch Phong mới phát hiện, đó là quà anh mua cho Hiểu Nhi, trở về quá gấp gáp, lại thêm chuyện của bà nội, anh đã quên mất chuyện này.
Thế nhưng lúc này, đôi khuyên tai kim cương hình quả lê đó đã đeo trên tai Tô Nghê Hồng.
“Cảm ơn anh Phùng! Món quà sinh nhật này, em rất thích! Nếu năm nào cũng sinh nhật ở Thanh Thành thì tốt rồi! Năm nay nhất định là vui nhất! “
Kích động nói xong. Tô Nghê Hồng còn sờ lên đôi khuyên tai này.
Cười khan, Phùng Dịch Phong cũng không nói gì nữa: “Uống cà phê đi!”
Khuyên tai cũng đã bị cô ấy đeo, chính là bẩn rồi, nghĩ, dù sao cũng không thể đưa cho Hiểu Nhi nữa, cô ấy thích, thì cho cô ấy vậy!
***
Bởi vì nghe nói là hoạt động rất cao cấp, tan làm, Hiểu Nhi còn cố ý về nhà thay bộ quần áo. Không muốn quá nổi bật, cô chọn một cái váy ngắn liền thân màu đen ôm người, kiểu cúp ngực, một cái thắt lưng bạch kim nhỏ tôn lên vòng eo nhỏ không đầy nắm tay, khí chất đơn giản, không quá mạnh mẽ.
Vén nửa đầu tóc sang một bên, phối hợp với một đôi khuyên tai bươm bướm không đối xứng, Hiểu Nhi rất hài lòng với trang phục ủa mình. Cầm lấy túi xách tay kim cương đen, đi một đôi giày gót nhọn màu đen, cô mới ra ngoài.
Mà hôm nay, Quách Tiếu Nhu lại chọn một cái váy ngắn suông màu trắng buộc cổ, phối với một đôi khuyên tai màu đen bản to, hai người đứng chung với nhau, mỗi người một vẻ, làm nổi bật lẫn nhau, quả thực là một cặp chị em xinh đẹp. Hai người vừa đi vào, tạo ra một chấn động lớn, đèn flash tách tách không ngừng.
Đối với việc này, Hiểu Nhi cũng rất tự nhiên thoải mái, cũng không tránh đi, bởi vì lớp trang điểm đẹp đẽ, cô cảm thấy như có một lớp bảo vệ, hơn nữa, nhân vật nổi tiếng ở đâu cũng có, cô cũng không lo lắng lên trang đầu.
Hoạt động vô cùng long trọng, tổ chức ở sảnh tiệc năm sao, còn là hai tầng thông nhau.
Cả đêm, gặp được rất nhiều thiết kế sư mình ngưỡng mộ, còn chứng kiến tác phẩm mà bọn họ mang đến, Hiểu Nhi chơi vô cùng vui, đã qua hơn nửa tiệc, cảm thấy có hơi mệt, cô đang muốn rời đi, đột nhiên trên sân khấu có tiếng của người dẫn chương trình:
“Cảm ơn các vị đã đến hoạt động tụ hội trào lưu Fashion hôm nay, hoạt động tiếp theo đây, là chuẩn bị cho những người bạn yêu thích thiết kế, cho dù các vị có phải là nhà thiết kế hay không, chỉ cần có ý tưởng, đều có thể tham gia...”