Quay lại hắn nhá !!!
Sau khi hắn bỏ nó ở quán phở, hắn phóng đến Waiting Bar. Bar mà hắn thường đến.
-Ê, tao ở đây. [1 người con trai vẫy tay gọi hắn]
Hắn lại bàn của bạn hắn ngồi phích xuống ghế, lấy ly rượu của bạn hắn nốc hết 1 hơi.
-Mày làm gì ghê vậy? [thằng bạn ngạc nhiên hỏi hắn]
-Mệt, tự dưng bà già tao bắt tao lấy vợ. [hắn dựa đầu vào ghế thở dài]
-Lấy vợ???? Mày nói thiệt hả? [thằng bạn ngạc nhiên nhìn hắn]
-Bộ nhìn mặt tao giống giỡn lúm hả? [hắn chỉ mặt mình nói]
-Không, mà nhỏ đó sao, đẹp hơn con ly ly của mày hk? [thằng bạn nhìn hắn cười nữa miệng]
-Đẹp mà không bốc lửa bằng con lyly thui. [hắn cười nữa miệng nhìn thằng bạn]
-Mày không thích thì nhường cho tao đi.
-Mày điên hả Phong. [hắn gắt]
-Ơ...ơ không muốn thì thôi, coi như tao chưa nói gì. [Phong nhìn hắn cười gian xảo]
-Con ly ly mà biết mày sắp lấy vợ chắc mày sống không yên đâu [Phong nhìn hắn lắc đầu]
-Tao sợ không chỉ riêng tao mà còn nhỏ vợ sắp cưới của tao nữa. ý Hỗm tao kưa con Trang mà con lyly đã tạt axit con Trang rồi. [hắn lắc đầu thở dài]
-Thôi, uống đi mày. [Phong rót rượu cho hắn]
----------------------------------------------------
Nó nằm trong phòng thở dài ngao ngán, nhìn lên trần nhà suy nghĩ mong lung.
”Mình sắp phải kết thúc cuộc sống tự do của mình rồi, thật sự mình chẵng muốn lấy tên nó chút nào, nhưng mình lại không mún làm mẹ buồn, mẹ đã rất đau khổ rất nhiều khi ông ta ra đi, mình không mún mẹ lại bùn vì mình” đang suy nghĩ thì anh nó bước vào
-Đang suy nghĩ gì vậy nhỏ? [anh nó leo lên giường nằm kế nó]
-Suy nghĩ chừng nào anh 2 mới lấy vợ.
-Èo, anh mày không có lấy vợ đâu, lỡ lấy nhằm con sư tử chắc anh mày chết haha .
-Hơ..Hơ, anh qua đây chi?
-Qua ngủ với nhỏ nè. Được không?
-Được.
Nó gối đầu lên tay anh nó, xoay mặt vào ngực anh nó, ôm anh nó ngủ 1 cách ngon lành.
Ngày ngày trôi qua, thế là cũng đến ngày cưới của nó và hắn (tỚ chOa t/g trôi nhAnh chÚt nhÁ ). Nó và hắn tiến vào lễ đường, mọi người vỗ tay chúc mừng cho nó và hắn . Tiến đến chổ cha xứ, cha xứ nhìn 2 đứa nó rồi hỏi.
-Vũ Hoàng Nam, con có đồng ý lấy Mai Thanh Ánh Trúc làm vợ hợp pháp của con không?
-Con đồng ý
-Mai Thanh Ánh Trúc...........của con không?
Mọi người trong nhà thơ ai cũng mong chờ câu trả lời của nó. Nó đứng đó hết nhìn hắn rồi nhìn mẹ nó và anh nó. Cha xứ cất giọng hỏi nó thêm 1 lần nữa.
-Mai Thanh Ánh Trúc...........của con không?
-Con đồng ý [nó nhắm mắt lấy hết can đảm nói lên 3 chữ “con đồng ý”]
-Hai ccon trao nhẫn cưới cho nhau. [tiếng cha xứ]
Hắn và nó đeo nhẫn cho nhau vào ngón tay áp út.
-Hôn đi, hôn đi....hôn đi [tiếng mọi người reo]
Nó nhìn hắn bằng ánh mắt “đừng đụng vào tôi“. Hắn cuối xuống hôn nó nhưng nó kịp né sang 1 bên. Hắn nhếch miệng nhìn nó cười ẩn ý “cô giỏi lắm“. Hắn quay xuống nhìn mọi người cười như muốn nói “chúng tôi đã hôn rồi đấy“. Hắn nắm tay nó ra khỏi nhà thờ tiến đến nhà hàng.
Tiệc cưới kết thúc, anh nó, mẹ nó và mẹ hắn bay sang Mỹ tiếp tục công việc. Nó và hắn bay ra đảo Phú Quốc hưởng tuần trăng mật.
Nó và hắn lên máy bay, nó thì lấy điện thoại ra nghe nhạc và nhắm mặt lại ngủ. Hắn cũng lấy điện thoại ra nghe nhạc.
-Chuyến bay từ Hà Nội đến Phú Quốc chuẩn bị cất cánh, xin quý khách thắt dây an toàn lại. [tiếng loa phát thanh trên máy bay]
Hắn thắt dây an toàn của mình lại, nhìn qua nó thấy nó vẫn chưa thắt dây an toàn mà lại ngủ nên hắn chồm qua thắt dây an toàn cho nó.
-”Nhỏ này ngủ nhìn cứ như một thiên thần vậy, nhưng không hiểu sao cô ta lại lạnh lùng với mọi người thế nhỉ?” [Hắn nhìn nó suy nghĩ].
-Chuyến bay từ Hà Nội đến Phú Quốc chuẩn bị hạ cánh. [tiếng loa phát thanh trên máy bay].
-Dậy, máy bay hạ cánh rồi kìa. [hắn lay lay tay nó]
Nó dụi mắt nhìn xung quanh rồi phán một câu.
-Đây là đâu?
-Sax...cô không nhớ gì à? [hắn ngạc nhiên nhìn nó]
-Nhớ gì là nhớ gì. [Nó quay qua nhìn hắn rồi à lên 1 tiếng].
-À, nhớ rồi.
Nó và hắn xuống máy bay rồi đón xe đến khách sạn của nhà nó. Nó và hắn đến quầy tiếp tân.
-Chào quý khách, tôi có thể giúp gì được cho quý khách [nv tiếp tân hỏi]
-Lấy chìa khóa phòng ViP 203 cho tôi. [nó lên tiếng nhìn nv tiếp tân]
-Thưa, quý khách đặt phòng chưa? [nv tiếp tân ngạc nhiên nhìn nó]
-Chúng tôi cần phải đặt phòng sao? [Hắn lên tiếng nhìn nv tiếp tân và nó]
-Các người tưởng mình là chủ ở đây sao mà không cần đặt phòng [tiếp tân nói nhỏ nhưng nó kịp nghe.]
-Cô nói gì? [nó trừng mắt nhìn cô tiếp tân]
-Không...không có gì, nếu quý khách chưa đặt phòng trước thì tôi xin lỗi tôi không thể đưa chìa khóa cho quý khách được. [cô tiếp tân trừng mắt nhìn nó và hắn]
Nó đưa mắt nhìn cô tiếp tân từ trên xuống dưới rồi móc điện thoại ra gọi cho ai đó. Chưa đầy 5s thì một người phụ nữ lên tiếng.
-Chào thiếu gia và tiểu thư
-Bà là quản lí ở đây. [nó hỏi]
-Dạ vâng. Phòng của thiếu gia và tiểu thư chúng tôi đã chuẩn bị xong rồi ạ, mời 2 vị. [người quản lí lên tiếng]
-Cô ta làm việc lâu chưa? [nó chỉ sang cnv tiếp tân hỏi]
-Dạ, cô ta làm hơn 1 năm rồi ạ. [người phụ nữ nói]
-Cô có muốn bị đuổi việc không? [nó nhìn nv tiếp tân trửng mắt hỏi]
-Dạ...dạ...không ạ. [nv tiếp tân cuối gằm mắt xuống lí nhí nói]
-Tôi tha lần này, lần sao mà còn nói chuyện với tôi cái kiểu như hồi nãy thì đừng trách. [nó trừng mắt nói]
Sau khi xã cô nv tiếp tân 1 trận nó và hắn theo bà quản lí lên phòng.
-Cô cũng ghê quá nhỉ? [hắn dựa người vào cửa nói]
-Bình thường.
Dứt lời nó lấy quần áo vào phòng tắm. Hắn đứng ngoài suy nghĩ về nó.
-”Nhất định tui sẽ làm tan tảng băng trong lòng cô” [hắn mỉm cười về ý nghĩ của mình rồi leo lên giưồng nằm].
Tắm xong bước ra thì thấy hắn đang nằm ngủ trên giường một cách ngon lành. Nó bước lại giường kêu hắn dậy.
-Dậy...dậy nhanh. [nó lay lay hắn]
-Ơ...ơ chuyện gì thế. [hắn nói giọng ngái ngủ]
-Tắm rồi đi ăn, tôi đói bụng rồi.
-Ừ, đợi tôi chút.
Hắn bật ngồi dậy lấy đồ vào phòng tắm, nó ra ban công hít thở không khí biển.
-Ôi, biển đẹp thật. [nó dang 2 tay ra hít thở]
Nó đang chìm đắm trong không khí biển thì có một vòng tay ôm qua eo nó từ sau, nó thừa biết người đang ôm nó là ai, nó quay lại nhìn hắn một cách đầy yêu thương.
-Anh làm gì vậy?
-Ôm cô.
-Đồ điên, cấm anh đụng vào người tôi.
-Cô nên nhớ cô là vợ tôi.
-Tôi lấy anh chỉ vì muốn mẹ tôi vui chứ không phải vì tôi thích anh. Tôi và anh chỉ là vợ chồng trên giấy thôi.
-Cô khác người thật đấy [hắn nhìn nó cười nữa miệng]
-Đi ăn.
Nó giơ tay lấy túi xách rồi đi ra khỏi phòng, hắn cũng bước theo nó xuống phòng ăn của khách sạn.
-Thưa tiểu thư, buổi tối chúng tôi đã chuẩn bị xong, mời tiểu thư và thiếu gia dùng. [người quản lí nói]
-Ừ.
Nó và hắn lại bàn ăn rồi mặc ai nấy xơi . Sau khi chén no say nó lên tiếng.
-Tôi đi dạo biển, anh không cần theo tôi đâu.
-Ừ, cô cứ đi.
Nó lấy túi xách rồi ra khỏi khách sạn. Nó ra biển hít thở không khí. Nó thích biển, không biết từ lúc nào nó thích biển. Nó chọn một băng đá gần đó ngồi nhìn ra xa xăm.
Reng...reng....reng
-KEM ! [nó kêu người bán kem]
-Chú lấy cho cháu cây kem đi. [nó nhìn ông bán kem cười tươi]
-Đây. [ông ấy nhìn nó cười]
Nó đứng đó ăn hết cây này đến cây khác, ăn tổng cộng cũng 5,6 cây kem.
-Nhiêu tiền chú. [nó hỏi ông bán kem]
-30 nghìn.
-Đây ạ, chú không cần thối đâu ạ. [nó đưa cho ông bán kem tờ 50.000]
Nó rời bỏ xe kem đi về khách sạn. Khi về đến khách sạn nó nhìn thấy một bé trai chừng 5,6 tuổi gì đó đứng khóc trước cửa.
-Sao em khóc vậy? [nó lại gần hỏi thằng bé]
-Hic...em...hic...muốn...ăn...hic..hic....kem. [thằng bé dụi tay vào mắt như con mèo con nhìn nó]
-Để chị mua cho nhóc nhé. [nó nhìn thằng bé cười trìu mến]
-Dạ [thằng bé dứt khóc nhìn nó cười]
Nó dắt thằng bé ra tiệm kem gần đó, mua cho nó 1 ly kem lớn đủ màu.
-Đừng khóc nữa nhe nhóc, nhóc ở đâu chị dẫn nhóc về. [Nó xoa xoa đầu thằng bé nói]
Thằng bé không nói gì rồi chạy đi mất, nó đứng nhìn bóng thằng bé rồi mỉm cười. Nó đi về phòng thì thấy hắn đang nằm trên giường xem phim. Nó vào tới giường thì mới biết hắn đang xem phim XXX. Nó nhìn hắn cười đầy ẩn ý “Anh ghê tỏm thật” rồi treo lên giường nằm.
-Cô không xem phim à?
-Anh xem một mình đi, anh thích hợp với phim đó lắm đấy.
-Xem một mình chán lắm, cô xem chung với tôi nhá. [hắn kéo nó xoay qua bên hắn]
-Anh làm cái trò gì thế hả? Đã bảo là đừng đụng vào người tôi rồi mà. [nó ngồi dậy nhìn hắn gắt]
-Tôi chỉ có ý tốt mời cô xem phim thôi mà. [hắn nhìn nó cười đểu]
-Đồ biến thái. Đừng chạm vào người tôi nữa biết chưa hả? Tốt nhất là anh qua ghế mà ngủ đi. [Nó nhìn qua tivi rồi trừng mắt nhìn hắn].
Nó nằm xuống chùm chăn kín đầu ngủ. Hắn ngồi đó nhìn nó rồi mỉm cười, rồi cũng tắt tivi chìm vào giấc ngủ.
Sáng hôm sau, nó dậy trước hắn, nó làm vệ sinh cá nhân xong rồi kêu hắn dậy. Hôm nay chúng nó đến Dinh cậu Phú Quốc. Nó và hắn xuống phòng ăn khách sạn ăn sáng. Ăn xong nó và hắn đón taxi đến DCPQ. Vừa ra trước khách sạn thì có tiếng gọi trong trẻo vang lên.
-Chị ơi, chị.
Nó quay lại nơi phát ra tiếng nói.
-Chào nhóc, gọi chị có gì không nè. [nó ngồi xuống cạnh thằng nhóc hỏi]
-Em có cái này tặng cho chị xinh đẹp nè.
Thằng nhóc chìa ra cho nó cây kẹo mút hình trái tim.
-Hì, cảm ơn nhóc nghen. [nó xoa xoa đầu thằng nhóc]
-Chào chị xinh đẹp, chào anh.
Thằng bé chào nó và hắn rồi chạy mất hút. Nó và hắn lên taxi đến DCPQ. Nó lên xe cứ ngắm nhìn cây kẹo rồi mỉm cười. Hắn nhìn nó ngộ ngộ rồi hỏi.
-Cô bị gì vây?
-Lần đâu tiên có người tặng kẹo cho tôi đấy. Cảm giác không tệ nhỉ? [nó mỉm cười nói với hắn]
Hắn ngây người ra khi nhìn thấy nụ cười của nó, từ lúc biết nó đến giờ đây là lần đâu tiên hắn nhìn thấy nó cười tươi như vậy.
-Wê, anh sao vậy? [nó quơ tay trước mặt hắn]
-À...à không...à mà cô cười trong đẹp lắm đấy.
Hắn quay ra chổ khác để giấu bộ mặt đỏ của mình. Nó cũng quay ra chổ khác. Nó và hắn tới DCPQ, nó và hắn đi xung quanh ngắm nhìn vẻ kỳ thú do thiên nhiên ban tặng, mà còn vì sự huyền bí, linh thiêng qua những truyền thuyết xa xưa. Nó và hắn cùng nhau chụp hình. Nó và hắn ở đến chiều để được hưởng ngoạn cảnh hoàng hôn trên biển Tây. Mặt trời xuống thấp trên bãi Dương Đông làm những tia nắng càng thêm vàng lung linh trên những con sóng bạc ào ạt xô bờ. Khi nắng dần tắt, bãi tắm vắng dần, cũng là lúc những chiếc thuyền câu mực thắp lên những ngọn đèn giăng kín một khung trời. Trông xa cứ như một thành phố nổi trên mặt biển. Lên Dinh lắng nghe tiếng sóng rì rào mang đậm vị mặn mà của biển và trải lòng với thiên nhiên là điều thú vị rất riêng mà chỉ nơi này mới có.
Hôm đó tối nó và hắn mới về đến khách sạn. Nó và hắn ăn tối xong rồi về phòng tắm rửa. Nó và hắn tắm xong rồi leo lên giường ngủ. Thế là một ngày nữa trong tuần trăng mật trôi qua.
Tuần trăng mật của nó và hắn trôi qua nhanh chóng, hôm nay nó và hắn bay về HN. Sau 3t trên máy bay thì nó và hắn cũng về đến nhà. Nói nhà thế thôi, thật ra là một căn biệt thự sang trọng.
-Thiếu gia và tiểu thư mới về. [bà quản gia lên tiếng]
Nó và hắn lên phòng. Nó sắp xếp đồ rồi vào phòng tắm. Tắm xong bước ra thì chẵng thấy hắn đâu. Nó leo lên giường bật ti vi xem rồi ngủ quên lúc nào chẵng hay.
-----------------------------------------
Quay lại hắn chút nhá pà kon ~.~
lalala....lalala
tít....tít...tít....
Hắn ra gara phóng xe đến WT bar. Hắn bước vào cửa đảo mắt nhìn xung quanh rồi dừng lại một bàn nằm trong gốc, hắn bước lại ôm hôn một cô gái mặc đồ sexy.
-Anh đến với em rồi ne. [hắn ôm cô gái đó giọng nhỏ nhẹ]
-Em nhớ anh chết được. Anh đi Phú Quốc với con đó chắc vui lắm hả? [nhỏ đó nói giọng giận dỗi]
-Làm gì có, anh chỉ nhớ có mỗi mình LyLy của anh thôi. [Hắn véo mụi lyly cười]
-Vậy thì được.
Hai đứa ôm hôn nhau say đắm......
--------------------------------------------
Đánh một giấc tới gần 7h, nó bước xuống nhà gặp quản gia
-Anh ta đâu rồi dì Hoa. [nó hỏi bà quản gia]
-Dạ, thiệu gia đi từ lúc sáng tới giờ chưa về ạ. [bà quản gia đáp]
-Vậy à, mà dì cứ kêu con là Trúc được rồi, đừng có dạ, thưa con như vậy, con không thích đâu. [nó nhìn dì Hoa cười rõ tươi]
-Vâng, dì nghe mọi người trong người nói con lạnh lùng lắm, nhưng dì thấy con cũng vui vẻ lắm mà. [dì Hoa nhìn nó cười]
-Dì ơi, con đối bụng. [tiếng 1 thằng nhóc trên cầu thang vọng xuống]
-Ơ...ai vậy dì. [nó ngạc nhiên vì có 1 thằng nhóc trong nhà]
-Cậu ấy là em của thiếu gia đó, con không biết à? [dì Hoa ngạc nhiên khi nó hỏi]
-Dạ không, con chưa thấy bao giờ.
-Á...chị 2 về rồi, chị 2 có mua quà cho Duy không? [Duy chạy lại nắm tay nó lay lay chu mỏ lên hỏi nhìn dễ thương phết]
-Ơ...chị không biết em nên chị..... [nó gãi đầu nhìn Duy]
-Nên chị hk có mua chứ gì, thấy ghét. [Duy nhìn nó giận dỗi]
-Thôi mà, cho chị xin lỗi nha nhóc, chị dẫn nhóc đi ăn kem được không? [nó nhìn D cười]
-Dạ được ạ, chị dẫn Duy đi quán nào có mấy pé dễ thương nha. [D ngước nhìn nó với đôi mắt cún con làm nó không thể nhịn cười được]
-hihi...được rồi nhóc giống anh nhóc quá nhỉ [nó xoa xoa đầu Duy nói]
-Chị nói ngộ, anh em sao không giống được chứ. [Duy lấy tay vuốt tóc vênh mặt lên nhìn nó, nó chỉ nhìn Duy lắc đầu rồi cười]
-Nhóc đợi chị lên thay đồ nhe.
Sau 15 phút thì nó và Duy đang ngồi trong quán kem Mê Ly.
-Nhóc mún ăn kem nào? [nó hỏi Duy]
-Sô-cô-la ạ. [Duy nhìn xung quanh trả lời nó]
-Chị cho 2 ly sô-cô-la [nó nói với người phục vụ]
Nó thấy Duy đang nhìn xung quanh như kiếm gì đó, nó thấy lạ nên hỏi Duy.
-Nè nhóc kiếm gì thế?
-Sao hk có pé dễ thương nào hết vậy. [Duy nhìn nó hỏi]
Câu hỏi của Duy làm nó xém té ghế . Nó nhìn xung quanh rồi nhìn Duy nói.
-Chắc hôm nay mấy pé dễ thương đi chơi rồi.
-Hk chịu đâu, chị 2 gạt Duy, Duy mách anh 2 nè. [Duy nhìn nó nhõng nhẽo]
Nó nhìn Duy bậc cười một cách vui vẻ và thoải mái.
-Thôi ăn kem đi nhóc. [Nó cốc yêu Duy]